Ảnh Đế Bị Tôi Khui Scandal

Chương 8



Nhưng dù có tìm thế nào, tôi cũng không tìm ra người đó.  

 

Anh ta, rốt cuộc là ai?  

 

Câu hỏi này chẳng làm tôi trăn trở lâu, vì cuốn sách của tôi đã hoàn thành xong xuôi.  

 

《Truyện Ký Đông Y》 - cuốn sách tôi chuẩn bị suốt ba năm, ghi lại chi tiết nhiều phương pháp chữa bệnh cổ truyền đã thất truyền từ lâu.  

 

Trước khi xuất bản, tôi đưa thầy xem trước.  

 

Thầy sốc dữ lắm, nhốt mình nghiên cứu suốt đêm.

 

Dưới sự giúp đỡ của các anh chị em đồng môn, cuốn sách của tôi cuối cùng cũng được xuất bản thành công.  

 

Nửa năm sau, một ngày nào đó.  

 

Hot search lại bùng nổ.  

 

#Tưởng Miêu Miêu ra sách mới: 《Truyện Ký Đông Y》#  

 

#Tưởng Miêu Miêu tái hiện kỳ tích y học!#  

 

#Tưởng Miêu Miêu bao giờ quay lại làm bác sĩ?#  

 

#Học viện Y học cổ truyền số một phá kỷ lục tuyển sinh năm trước#  

 

…  

 

Nhờ ảnh hưởng và sự tuyên truyền của tôi, Học viện Y học cổ truyền số một cũng trở thành ngôi trường hot nhất cả nước.  

 

Chu Chu nhìn hot search mà mặt đầy lo lắng: "Chị, fan đang hỏi bao giờ chị rút khỏi showbiz để quay lại làm bác sĩ đấy. Họ bảo muốn được lấy số khám của chị đó."  

 

Thấy tôi im lặng, cô ấy sốt ruột.  

 

"Chị, chị không định rút thật đấy chứ?"  

 

"Đang cân nhắc."  

 

Tôi thực sự muốn rút khỏi showbiz, tình yêu lớn nhất đời tôi vẫn luôn là Đông y.  

 

Mày mò bao lâu nay, tôi cũng tìm ra điểm yếu của hệ thống rồi.  

 

Hóa ra nó là một đứa cuồng tiểu thuyết.  

 

Chỉ cần mỗi ngày cung cấp cho nó một lượng tiểu thuyết nhất định, tôi có thể ung dung tự tại, chẳng cần làm nhiệm vụ nữa.  

 

Mà nó vui lên thì sẽ cho tôi kéo dài tuổi thọ.  

 

Nửa năm qua, tuổi thọ của tôi đã chạm đến giới hạn của con người rồi.  

 

Tiếp theo, chỉ cần chọn thời điểm thích hợp để rút khỏi showbiz là được.  

 

Nhưng tôi không ngờ, biến cố lại xảy ra.  

 

23.

 

Tối hôm đó, tôi lái xe về nhà một mình, đỗ xe ở tầng hầm, bước ra khỏi xe đi về phía thang máy, thì đột nhiên một người lao tới.  

 

"Chêc đi, con khốn!"  

 

Ánh mắt tôi lạnh đi, vừa định né con d/a/o đ/â/m tới,  

 

Một bàn tay mạnh mẽ, rắn rỏi bất ngờ nắm lấy tôi, kéo tôi tránh đi.  

 

"Cẩn thận!"  

 

Giọng nói trầm ấm, đầy từ tính, nhưng hoàn toàn xa lạ.  

 

Tôi kinh ngạc ngẩng đầu, một gương mặt tuấn tú, quý phái đập vào mắt.  

 

Ngay sau đó, một chiếc xe mất kiểm soát lao tới.  

 

Tôi bị cuốn xuống gầm xe, bất tỉnh nhân sự.  

 

Khi tỉnh lại, tôi phát hiện mình đã trở về Dược Cốc.  

 

Hơn nữa trước mặt tôi là vô số dược liệu được bày biện sẵn.  

 

《Hết truyện chính》  

 

Ngoại truyện 1 [Chị Lý] 

 

Tôi là quản lý của Tưởng Miêu Miêu. Tưởng Miêu Miêu đúng là cái đồ vô dụng, không làm gì nên hồn.  

- Các bạn theo dõi FB Love in small things để được thông báo khi có truyện mới nhé -

 

Không chỉ cô ta, đám nghệ sĩ dưới tay tôi chẳng đứa nào được việc cả.  

 

Tôi chán lắm, chồng thì nghiện cờ bạc.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Trong nhà chỗ nào cũng cần tiền, mà tôi thì chẳng kiếm được bao nhiêu.  

 

Trong lúc hoang mang, tôi nghe được một bí mật động trời từ cô bạn thân Lưu Văn Tĩnh.  

 

Hóa ra ảnh đế đang hot lại ngoại tình trong hôn nhân.  

 

Vì tiền, tôi bắt đầu t/ố/ng tiền Giang Dạ.  

 

Giang Dạ không muốn mất đi những gì đang có, đành ngoan ngoãn nghe lời.  

 

Mỗi tháng đều đặn chuyển cho tôi hai triệu, cứ như thế suốt hai năm.  

 

Nhưng dần dà, tôi không thỏa mãn nữa, nếu một ngày anh ta không hợp tác vậy thì tôi lại quay về cuộc sống cũ.

 

Thế là tôi đe dọa anh ta, đòi anh ta chia cho tôi một suất trong chương trình thực tế ‘Chân tình gặp chân tình’.  

 

Tôi đưa suất tham gia đó cho Tưởng Miêu Miêu.  

 

Nhưng không ngờ, Tưởng Miêu Miêu lại nói toẹt ra chuyện Giang Dạ bị nứt hậu môn.  

 

Tôi sốc nặng, tưởng cô ta phát hiện bí mật này, nhưng sau khi dò hỏi, tôi mới biết cô ta chẳng biết gì cả.  

 

Tôi vừa thở phào nhẹ nhõm,  

 

Thì Giang Dạ bắt đầu mắng tôi không giữ lời.  

 

Anh ta nói sẽ cắt khoản tiền bịt miệng mỗi tháng.  

 

Sao tôi có thể để anh ta làm vậy được!  

 

Thế là tôi đến nhà đe dọa, nhưng lần này anh ta cứng đầu, không chịu nhượng bộ.  

 

Một kẻ đạo đức giả, miệng đầy dối trá như anh ta mà cũng kiếm được cả đống tiền trong showbiz, tôi thấy bất công kinh khủng.  

 

Anh ta có lắm tiền thế, chia cho tôi một ít thì đã sao?  

 

Anh ta kiếm cả chục triệu mỗi tháng, hai triệu với anh ta chỉ là muỗi, sao lại không được!  

 

Tôi càng nghĩ càng tức.  

 

Vì thế nhân lúc anh ta quay lưng, tôi tiện tay cầm bình hoa đập chêc anh ta.  

 

Rồi tôi bỏ trốn.  

 

Sau đó, Lưu Văn Tĩnh tìm đến tôi, cô ấy phát hiện ra cái móc khóa tôi làm rơi ở khu chung cư.  

 

Cái móc khóa đó là do chính tay Lưu Văn Tĩnh làm tặng tôi, nên cô ấy nhận ra ngay.  

 

Để bịt miệng, tôi giêc cô ấy.  

 

Sau đó, tôi rút hết tiền tiết kiệm, trốn khỏi thành phố G trong đêm.  

 

Nhưng không ngờ, cuối cùng vẫn bị bắt.  

 

Trước khi bị xử b/ắ/n, tôi vẫn tiếc nuối, giá như tôi cẩn thận hơn chút nữa, chắc chắn họ không tìm ra tôi.  

 

Ngoại truyện 2 [ Giang Dạ]

 

Tôi yêu Đông Diệc, nhưng tôi là một ngôi sao điện ảnh.

 

Sự nghiệp diễn xuất của tôi đã định sẵn rằng tôi không thể công khai tuyên bố anh là tình yêu đích thực của tôi.  

 

Ban đầu tôi không muốn kết hôn, tôi chỉ muốn ở bên anh ấy mãi mãi.  

 

Nhưng khi tôi ngày càng lớn tuổi, fan hâm mộ lại càng lo lắng về đời tư của tôi.  

 

Tôi rất khó chịu.  

 

Vì vậy, trước khi dân mạng bắt đầu nghi ngờ, tôi đã kết hôn với Lưu Khả Nhi.  

 

Tôi giả vờ yêu cô ấy.  

 

Tôi giả vờ đối xử tốt với cô ấy, lừa dối cô ấy, lừa dối fan, lừa dối cả thế giới, nhưng không thể lừa dối chính mình.  

 

Tôi không thể quên Đông Diệc, vì vậy tôi trở thành một bậc thầy quản lý thời gian, vừa duy trì gia đình, vừa lén lút bên anh ấy.  

 

Tôi tưởng cuộc sống của mình sẽ tiếp tục như thế.  

 

Nhưng không ngờ lại bị phát hiện.  

 

Tôi bị đe dọa.  

 

Đe dọa đó kéo dài hai năm.  

 

Tôi thật sự đã chán ngấy những ngày tháng sống trong sợ hãi, sau khi chương trình "Chân Tình Gặp Chân Tình" kết thúc, tôi đã đối mặt với Đông Diệc.