Ảnh Đế Biết Đọc Tâm? Làm Sao Lại Phát Cuồng Vì Tôi

Chương 142: Thiên La Địa Võng của Giang Trì Ấp



Nô đùa với mẹ một lúc, Tiểu Mạnh đến đón Ôn Thời đi đến biệt thự để tham gia buổi livestream chương trình thực tế.

Đây là tập cuối cùng rồi, khi buổi phát trực tiếp vừa mở, khán giả đều bày tỏ sự tiếc nuối vì sắp phải chia tay chương trình, không ngừng yêu cầu tổ chương trình kéo dài thêm số tập, nhưng tổ chương trình mãi không hề phản hồi.

Không rõ ràng nói đây là tập cuối, cũng không nói về việc liệu sẽ tiếp tục phát sóng hay không.

Trong tập này, tổ chương trình không sắp xếp thêm cảnh quay ngoài trời, mọi người lần lượt đến biệt thự và tập trung ở phòng khách.

Mỗi tuần cùng nhau ghi hình hai ngày, mọi người đều đã quen thân, ngồi cùng nhau chẳng còn cảm giác ngại ngùng như ban đầu, thoải mái trò chuyện vui vẻ.

Ôn Thời vẻ mặt vẫn tự nhiên, ngồi cùng Hồ Tiểu Ngọc đùa giỡn, kể chuyện cười, nhưng nếu chú ý kỹ sẽ thấy, cô luôn chọn đường đi tránh xa Giang Trì Ấp, không hề lại gần anh trong phạm vi một mét.

Nhìn thấy cảnh đó, Giang Trì Ấp thầm nghiến răng.

Ban đầu khán giả chưa để ý, nhưng sau khi xem một hồi mà chẳng thấy hai người có chút tương tác nào, thậm chí còn ngồi ở hai đầu ghế sofa, không chung một  khung hình, dần dần họ cũng cảm thấy có điều gì đó không ổn.

[Hai người này làm sao vậy? Cãi nhau rồi à?]

[Không biết nữa, có phải đang chiến tranh lạnh không? Đừng mà! [Trái tim tan vỡ][Trái tim tan vỡ]]

[Nhìn Giang Trì Ấp cứ dán mắt về phía Bình Hoa bên đó, chắc là Bình Hoa cố ý tránh anh ấy.]

[Hahaha, fan couple chắc tỉnh mộng rồi nhỉ, hai người này rõ ràng chỉ đang quảng bá cho bộ phim mới thôi, bây giờ Ôn Thời đã vào đoàn phim mới, tất nhiên phải “hủy liên kết” với Giang Trì Ấp để quảng bá với diễn viên khác.]

[Im đi! Đến giờ vẫn còn nói đến “quảng bá” à, toàn là chuyện cũ rích, lấy ra chỉ làm trò cười thôi!]

[Anti mau cút!]

Dù fan có khẩu chiến dữ dội, nhưng trong lòng ai cũng lo lắng, không rõ giữa hai người đã xảy ra chuyện gì.

Không lẽ những hành động ngọt ngào trước kia đều chỉ là diễn sao?

Trong buổi phát trực tiếp, cả hai người không cảm nhận được tâm trạng của fan, vẫn không có bất kỳ tương tác nào.

Ngồi một lúc, nhóm đạo diễn cuối cùng cũng xuất hiện, và khách mời đặc biệt cũng đã đến.

Điều khiến Ôn Thời không ngờ đến là người tới lại chính là Đạo diễn Chu và Tô Di Ninh.

Cô không nhịn được nhìn sang Giang Trì Ấp, thầm nghĩ: ‘Bộ phim này thật sự đã khiến họ tốn không ít tâm huyết, đến mức phải tích cực quảng bá thế này.’

Tiếng vỗ tay của mọi người vang lên, Ôn Thời mới bừng tỉnh, đạo diễn Chu đã đi tới trước mặt cô: "Nhìn biểu cảm của cô, không vui khi gặp ông già này sao?"

"Sao có thể chứ, tôi chỉ là quá bất ngờ nên không biết nên biểu cảm thế nào thôi." Ôn Thời cười, nói đùa với ông một cách thành thạo, nhưng trong lòng lại cảm thấy kỳ lạ hơn.

Bởi vì trước đó, Đạo diễn Chu còn gọi điện cho cô, bảo cô không được thiên vị, hãy giúp quảng bá cho bộ phim.

Đã cùng tham gia chương trình rồi, sao ông lại còn nói thế?

Không chỉ có cô cảm thấy kỳ lạ, mà khán giả cũng thấy khó hiểu.

[Thiên Khải còn đang trong giai đoạn quay, không cần phải quảng bá nhiều như vậy chứ?]

[Giang Trì Ấp và Ôn Thời đều có mặt, chắc tổ đạo diễn nể mặt họ thôi.]

[Vậy chẳng phải càng chứng tỏ, đây thực sự là chiêu trò quảng bá sao?]

[Mọi người có thể đừng thuyết âm mưu nữa được không, có lẽ chỉ là trùng hợp thôi mà?]

[Đúng vậy, nếu vẫn có khách mời đặc biệt thì chứng tỏ đây không phải là tập cuối đâu, cứ vui lên đi nào!]

[Công nhận, tổ chương trình giấu kỹ thật!]

Chủ đề nhanh chóng chuyển sang bàn luận xem đây có phải tập cuối hay không.

Khán giả, bao gồm cả Ôn Thời, đều không biết rằng theo kế hoạch ban đầu thì đây đúng là tập cuối. Tập này họ sẽ tự tay tổ chức tiệc du thuyền, không có khách mời đặc biệt nào cả.

Đạo diễn Chu và Tô Di Ninh là do Giang Trì Ấp tạm thời mời đến. Không những thế, anh còn sắp xếp để nhà sản xuất của chương trình ký thêm hợp đồng cho tất cả khách mời, ngoại trừ cô, thêm một tập nữa.

Chỉ vì cảm thấy đây là thời gian duy nhất anh có thể ở bên Ôn Thời, nên anh lúc ấy chưa nghĩ ra cách nào khác.

Dù đã bày thiên la địa võng, nhưng không ngờ kế hoạch thay đổi nhanh hơn, anh vừa trở thành huấn luyện viên thể hình, lại tiện tay nhặt luôn một vai diễn phải dính lấy cô không rời. Mối quan hệ giữa họ vì vụ uống say mà cũng có chút tiến triển nhỏ.

Buổi ghi hình hôm nay hơi lộ vẻ cố ý, đợi chút nữa khi bàn chuyện gia hạn hợp đồng với cô, chắc chắn sẽ lại bị cô mắng một trận.

Nhưng đó là chuyện tính sau, lúc này Giang Trì Ấp đang giận sôi vì vẻ tránh né của cô.

Ở bên kia, Ôn Thời không hiểu rõ mọi chuyện nên tạm thời bỏ qua, rồi mỉm cười chào hỏi Tô Di Ninh.

Tô Di Ninh tiến đến ôm cô một cái, còn tiện tay véo má cô một cái.

Khi Giang Trì Ấp tìm đến mời cô ấy tham gia chương trình, cô ấy đã rất vui mừng, suýt nữa thì đồng ý ngay lập tức, đến phút cuối mới kịp kiềm chế nói rằng mình sẽ suy nghĩ thêm.

Sau đó nghĩ lại, cô ấy hiểu ngay ý đồ của Giang Trì Ấp, vui mừng vì đã đẩy thuyền bao nhiêu cặp đôi giờ đã thành thật, đồng thời cũng thấy rõ sự tính toán của anh, còn Ôn Thời ngốc nghếch kia thì chỉ biết chịu trận.

Hôm nay nhìn thấy dáng vẻ ngạc nhiên của Ôn Thời, cô càng hiểu rằng cô gái ngốc này vẫn còn chẳng hay biết gì, khiến Tô Di Ninh có chút thương cảm.

Sau khi giới thiệu xong khách mời, tổ đạo diễn không giao thêm nhiệm vụ gì, điều này làm các khách mời thấy không quen.

“Trời lạnh rồi, cho các cô cậu ở lại biệt thự để tránh rét thôi mà, đừng không biết lòng tốt của chúng tôi nhé!” Đạo diễn không nhịn được mà nói với mọi người.

Hứa Tuấn Triết lập tức hừ cười: "Các anh mà tốt như vậy chắc! Đừng có mà mưu mô gì đó chứ!”

“Tôi cũng nghĩ thế, có chiêu gì cứ giở ra đi, ông Kim đây còn sợ mấy người chắc!” Kim Nguyên Thanh nhướng mày khiêu khích đạo diễn.

Đạo diễn bị trêu đến phát cười, liền buông một câu đe dọa: "Mọi người cứ chờ đấy!”

Thực ra, tổ đạo diễn đâu thật sự muốn cho họ ngồi yên tránh rét, chỉ là thời gian gấp gáp, họ chưa kịp nghĩ ra trò gì để làm khó các khách mời.

Đạo diễn buông một câu hăm dọa, rồi cùng tổ đạo diễn rời đi, chỉ còn lại các khách mời trong biệt thự.

Không phải lúc quay phim, Đạo diễn Chu là một ông già vui tính, không hề tỏ vẻ xa cách. Cộng thêm với việc Ôn Thời thường xuyên chọc ghẹo, nên ông và mọi người nhanh chóng thân thiện, hòa vào bầu không khí của nhóm người trẻ.

Còn Tô Di Ninh, vì bản tính khó chiều, dù đang livestream cũng không muốn giả bộ, đối với mọi người đều lạnh nhạt, chỉ có Ôn Thời là cô ấy hơi mỉm cười khi ngồi cùng mà thôi.

Cô ấy ngồi một mình không nói chuyện với ai, nhưng lại mang dáng vẻ thoải mái, không khiến bầu không khí khó xử.

Chẳng mấy chốc đã đến trưa, cũng là lúc khán giả mong đợi phần “kịch bản chính” – bữa trưa.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com