Anh Đến Như Nắng Mai

Chương 105



" Là phải kiểm soát, nhưng không phải bây giờ."

 

Tưởng Xuyên: “Mấy ngày này Tần Đường đi đâu, cậu phải đi theo.."

 

Tào Nham nhướng mày: “Coi tôi là vệ sĩ à?"

 

"không khác mấy." Tưởng Xuyên nói, " Triệu Kiền Hòa trở lại rồi, có thể sẽ tìm tôi gây phiền phức."

 

Tào Nham đã hiểu, Tưởng Xuyên cùng Triệu Kiền Hòa đọ sức, tình hình hiện nay mà nói, so với Khương Khôn, Triệu Kiền Hòa còn nguy hiểm hơn.

 

Tưởng Xuyên hướng mắt nhìn trên lầu, đứng lên đi về phía cửa thang.

 

Lúc anh lên lầu, Tần Đường đã quay về phòng.

 

Hôm nay anh vẫn chưa quay về phòng, giường lớn bừa bộn, ký ức đêm qua vẫn còn đó, vết m.á.u kia đãkhô lại, anh kéo nhẹ tấm ra trải giường, nhét vào chậu rửa mặt, đi tới phòng vệ sinh.

 

Phòng vệ sinh Nghĩa Trạm được cải tạo từ một gian phòng nhỏ, ngăn hai mét làm phòng tắm, còn lại xây thành bệ rửa tay, mọi người đến Nghĩa Trạm làm công ích dùng rửa tay giặt quần áo, Tưởng Xuyên vặn nước nóng, cho bột giặt, bắt đầu chà giặt tấm ra trải giường.

 

Mục đích của Lộ Toa tới nơi này là thăm dò anh, anh không thể đuổi người ta đi.

 

Hiển nhiên anh biết Tần Đường tức giận cái gì, Lộ Toa đã ở nơi này gần một tháng trời, cô có thể nghĩ bậy cũng không có gì là quá đáng.

 

Bên ngoài truyền đến vài tiếng bước chân rất nhỏ, anh nghiêng đầu nhìn lại.

 

Tần Đường ôm chậu rửa mặt cùng quần áo đang đi vào, muốn đi tắm rửa, thấy Tưởng Xuyên, lập tức dừng lại, xoay người quay về.

 

Tưởng Xuyên ném tấm ra trải giường xuống, hai bước lớn đã túm được tay cô, một tay giữ lấy chậu rửa mặt của cô, kéo người vào trong lòng, cúi đầu hỏi: “Chạy cái gì chứ?"

 

Tần Đường dừng lại, quay đầu nhìn anh: “Muốn làm gì?"

 

Tưởng Xuyên cúi đầu nhìn cô, ánh mắt sâu hun hút, một bên khóe miệng cong lên:"Máu ghen lớn thật, cũng không cho anh cơ hội giải thích."

 

Tần Đường trầm mặcvài giây, nhớ tới Lộ Toa từ Bắc Kinh theo anh đến Nghĩa Trạm, hai người ở sát phòng nhau, thời gian gần tháng trời! Ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, anh rõ ràng biết Lộ Toa có ý với mình, vậy mà vẫn để người ở đây.

 

Nghĩ đến đây, lại cực kỳ khó chịu.

 

cô lấy bả vai hấtanh ra, nhưng không có tác dụnggì với vóc người vạm vỡ của anh, không nhúc nhích tí nào.

 

Tưởng Xuyên mím chặt môi, để chậu rửa mặt sang một bên, khiêng người vào trong phòng tắm.

 

Tần Đường thất thần, lúc này mới phản ứng, bàn tay ra sức đập vào lưng anh, chân không ngừng giãy dụa: “Khốn kiếp! anh để em xuống!"

 

cô cũng không phải hàng hóa, đã mấy lần bị vác lên vai rồi.

 

cô không dám la to, giọng nói kiềm nén, như nũng nịu lẫn tức giận.

 

Tưởng Xuyên đóng cửa phòng tắm, áp người lên cửa phòng tắm, " Đừng gây nữa mà."

 

Tần Đường thở hổn hển: “Em gây hồi nào chứ? rõ ràng là anh không đúng."

 

Tưởng Xuyên: “..."

 

Cách vài giây, anh đầu hàng: “Uhm, là anh không đúng."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tần Đường lấy lại khí thế, ngón trỏ chọc chọc vào lồng n.g.ự.c rắn chắc của anh: “ Anhcó dám nói buổi tối Lộ Toa không gõ cửa phòng anh không?"

 

Tưởng Xuyên: “..."

 

Quả thật từng có.

 

" Anhcó để cô ta đi vào không ?" Giọng nói cô trầm hẳn đi.

 

"không có." Tưởng Xuyên cúi đầu, hàm râu mới nhú cọ xát trên cổ cô, hôn vành tai cô, " Cũng chỉ có em vào phòng của anh thôi."

 

Tần Đường lập tức sợ nhột mà run rẩy, nhớ tới chuyện tối qua, bên tai hiện lên màu đỏ, đang muốn mở miệng.

 

Tưởng Xuyên bỗng nhiên che lại miệng cô, bờ môi mỏng khe khẽ chuyển động.

 

Lời anh nói chính là "suỵt"

 

Bên ngoài cửa, tiếng bước chân mỗi lúc một gần.

 

Lộ Toa đứng bên ngoài bệ rửa tay, sắc mặt lạnh nhạt, tới trước cửa phòng tắm, nhẹ nhàng mở miệng: “Tần Đường, là cô bên trong sao?"

 

Toàn thân Tần Đường căng thẳng, cả khuôn mặt bị anh che hai phần ba, chỉ lộ đôi mắt trong trẻo ướt át, đang tức giận nhìn người đàn ông trước mặt, Tưởng Xuyên nhếch mép, cười cực kìkhông đàng hoàng.

 

cô hámiệng cắn bàn tay anh, lòng bàn tay anh đều là vết chai, cắn xuống chẳng hề đau tí nào.

 

Tưởng Xuyên khẽ buông cô ra, Tần Đường hít một hơi thật sâu, mới đáp: “uh, tôi chuẩn bị tắm."

 

Lộ Toa nheo mắt lại, nhìn chậu rửa mặt màu hồng phấn đặt trên bệ rửa tay, sữa tắm gội ở bên trong, chai dầu gội tinh xảo, trước kia cô ta cũng đã dùng nhãn hiệu này, sau đó chê mùi quá thiếu nữ, liền thay đổi.

 

" Chậu rửa mặt của cô hẵng còn để bên ngoài."

 

Tần Đường: “......... Tôi quên mất."

 

nói xong, lại trừng mắt Tưởng Xuyên, bàn chân ra sức giẫm lên chân anh.

 

Tưởng Xuyên đi dép lê, bị cô giẫm như vậy, thật có chút đau, khẽ cau mày.

 

"Tôi giúp cô mang đến này, cô mở cửa ra đi?"

 

Tần Đường căm tức nhìn Tưởng Xuyên, cắn răng cự tuyệt khéo léo: “không cần đâu, cô cứ để bên ngoài là được rồi."

 

Lộ Toa trầm mặc vài giâu, híp mắt nhìn chằm chằm cửa phòng tắm, để chậu rửa mặt ở cửa, " Được."

 

Tiếng bước chân dần dần đi xa.

 

Tần Đường lập tức đẩy anh ra, " anh đi ra ngoài.."

 

Tưởng Xuyên thận trọng nghe động tĩnh ngoài cửa, cúi đầu hôn cô một cái, đi ra ngoài, còn nhân tiện đưa chậu rửa mặt cho cô.

 

Tần Đường gần như là giậtlấy, "phanh" đóng cửa lại.

 

..............

 

Tưởng Xuyên quay trở lạitrước bệ rửa mặt, tiếp tục giặt tấm ra giường.