Tưởng Xuyên không kiên nhẫn chờ thang máy nữa, theo lối thang bộ chạy như bay lên lầu.
Các cửa ra vào c*̉a bãi đỗ xe đều có người giám sát, nếu có người đi ra, không thể không có tin gì, khẳng định người vẫn còn trong khách sạn.
Tưởng Xuyên chạy đến lầu ba sảnh cửa vào phiên đấu giá, bị người ngăn lại:" Thưa anh, phiên đấu giá đã bắt đầu rồi, anh không có thư mời thì không thể vào đâu ạ."
Tưởng Xuyên cắn môi dưới, ánh mắt sắc bén, nhìn cánh cửa đóng chặt kia, vài giây sau, quay lưng lại, gửi tin nhắn cho Tần Đường.
【 Bên trong có vấn đề gì không em?】
cô trả lời tin nhắn rất nhanh
【không có ạ, xảy ra chuyện gì rồi hả anh ?】
Tưởng Xuyên nhìn chăm chú điện thoại di động, Tần Đường đã từng gặp TRiệu Phong và Triệu Kiền Hòa, cô có cảnh giác, nếu thật sự có vấn đề cô sẽ gọi điện thoại cho anh, anh c*́i đầu soạn tin nhắn, vừa bước ra hành lang.
trên bục, Lộ Toa gợi cảm đang tích cực giới thiệu các sản phẩm đấu giá, điện thoại di động trong tay Tần Đường rung lên, cô c*́i đầu xem, khóe miệng cong lên.
【Em ngoan chút đấy 】
Tưởng Xuyên nhét điện thoại di động vào trong túi quần, dạo bước xung quanh một vòng, phòng đấu giá chỉ có một cửa ra vào.
Hoặc là trước đó ẩn núp bên trong, hai là biến thành con ruồi bay vào thôi.
Nếu Khương Khôn tạm thời không tham gia phiên đấu giá, thì TRiệu Phong c*̃ng không cần thiết phải đivào.
Loại bỏ khả năng này, TRiệu Phong rời chỗ này sẽ đi đâu?
Tưởng Xuyên rút điếu thuốc châm lên, vô tình hếch đầu liếc mắt nhìn qua, phát hiện hai người đàn ông mặc trang phục màu đen đi về phía thang máy, dáng người cường tráng, ánh mắt sắc nét bén nhọn hơn so với người bình thường, cửa tháng máy vừa mở, hai người đi vào trong.
Tưởng Xuyên lập tức đi theo sau.
Quá muộn rồi, cửa thang máy đã đóng lại.
anh đứng bên ngoài cửa thang máy, nhìn chăm chú số tầng thang máy thay đổi
10,16,25,31.
Khương Khôn ở tầng 25.
31 là tầng cao nhất.
Cơ thể Tưởng Xuyên lui về sau hai bước, xoay người đi về cầu thang bộ, tốc độ càng lúc càng nhanh, đến chỗ rẽ, thấy không còn bóng người trong cầu thang bộ, lập tức chạy như bay, vừa chạy vừa gọi điện thoại: Tầng 10, tầng 16, tôi đi tầng 31.
Tới tầng 31
Tưởng Xuyên loáng thoáng nghe thấy tiếng đánh nhau trên đó, càng tới gần, âm thanh càng rõ ràng hơn.
Ngay đầu cửa thang có hai bóng đen, đứng thẳng tắp, ngẫu nhiên có vài tên đi qua đi lại, như đangtuần tra.
Tưởng Xuyên dựa vào tường, khẽ liếm mép, gửi tin nhắn cho Tào Thịnh:" Tầng cao nhất có chuyện."
Rất nhanh, đã có mấy người tới đây.
Giờ Tưởng Xuyên không tiện xuất hiện, Tào Thịnh vỗ vỗ vai anh, Tưởng Xuyên gật đầu, chỉ chỉ lầu dưới.
anh sẽ đợi ở lầu 3.
Tào Thịnh mang người lên lầu, Tưởng Xuyên rời đi chầm chậm, nghe xem có động tĩnh gì không .
" Bọn mày là ai vậy? Lên đây làm gì?"
" Tầng thượng là nhà chúng mày à? Bọn tao không thể lên hay sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
" Biết điều thì c*́t mau đi ."
...............
Một trận ẩu đả.
Tưởng Xuyên quay xuống lầu ba, nhận được tin tức.
Tầng cao nhất đó, chỉ là mấy tên côn đồ gây chuyện, đều đã bị mang về thẩm vấn.
Tào Thịnh đã xác định:" Phiên đấu giá này xem như Khương Khôn dùng để thăm dò chúng ta, Triệu Kiền Hòa vẫn đang ở trong khách sạn này, Khương Khôn tạm thời rút khỏi phiên đấu giá, nhìn chung là có quan hệ với hắn ta, đuôi cáo già sắp lộ ra rồi."
Tưởng Xuyên nhìn thời gian, chăm chú nhìn cửa ra, nói:" Chỉ e lần này hắn sẽ càng cảnh giác hơn."
Tào Thịnh nở nụ cười:" Đúng vậy, nhưng Triệu Kiền Hòa không vấn đề gì."
"Uhm."
Hai người nói vài câu, Tưởng Xuyên thấy cửa phòng đấu giá mở ra, có người đi ra.
Tưởng Xuyên c*́p điện thoại, tay đút trong túi quần, ánh mắt thâm trầm nhìn chăm chú cửa phòng, đợi cô nàng kia đi ra.
Tần Đường mới vừa quay người, liền có người phía sau kêu cô :" Tần Đường."
cô quay đầu.
Lộ Toa nâng làn váy dài uốn éo đi tới,mỉm cười nói:" Vừa nãy không thấy cô nâng thẻ bài."
Tần Đường liếc nhìn cô ta, nói:" không có đồ gì đáng để tôi tiêu tiền hết."
Lộ Toa nhướn mày:" Vậy cô cảm thấy hứng thú với cái gì, lần sau tôi có thể gửi thư mời cho cô."
" không cần đâu."
Tần Đường xoay người muốn đi.
Lộ Toa c*̀ng bước theo, " Buổi tối còn có một tiệc rượu, hãy nhớ nể mặt mà tới."
Tiệc rượu được bố trí tại tầng năm khách sạn.
Tần Đường không quân chuyện này, cô vốn không tính đi, hiện giờ, nhìn khuôn mặt tươi cười c*̉a Lộ Toa, nở c*̣ cười:" Được."
Hai người một trước một sau đi ra ngoài, Lộ Toa đi phía sau, c*̀ng một người mua nam giới trên 30 tuổi nói chuyện.
Còn chưa đi tới cửa, thì có hai người đàn ông tiến lại gần, c*̃ng không còn quá trẻ, ít nhất là theo cônhận thấy không còn nhỏ, hơn 30 tuổi, vừa nhìn c*̃ng nhận ra ngay là người làm ăn trên thương trường, bụng phệ, có phần phúc hậu, người kia trong cầm chiến lợi phẩm, là cặp vòng tay quý phi, mỉm cười nói:" Tần tiểu thư."
Tần Đường nhìn hắn ta, lễ phép nói:" Xin chào."
Người nọ đưa cái hộp tinh xảo ra trước mặt:" Đây là tôi dành chỉ để tặng Tần tiểu thư."
Tần Đường ánh mắt không lay động, hơi mỉm cười:" không cần đâu ạ, cảm ơn."
Nói xong, quay người rời đi.
Những người này, không chỉ coi trọng khuôn mặt và cơ thể cô, mà còn cả gia thế cô nữa, cô đã hiểu quá rõ.
Mới đi hai bước, liền nhìn thấy Tưởng Xuyên ở cửa, tay đút túi quần, ánh mắt sâu thẳm vừa thâm trầm, môi mím thành một đường thẳng.
cô nhìn và đi về phía anh.
Tưởng Xuyên không giống họ.
Trong ánh mắt anh nhìn cô, dường như vĩnh viễn chỉ có cô.