Anh Đến Như Nắng Mai

Chương 121



Tần Đường muốn tìm gương soi để sửa sang lại bản thân, vòng qua vòng lại, phát hiện trong phòng Tưởng Xuyên một cái gương nhỏ cũng không có, đành phải từ bỏ.

 

cô nghĩ nhân lúc mọi người ăn cơm, sẽ chuồn nhanh về phòng mình.

 

Nhấc bát mì lạnh kia lên, rón rén mở cửa ra, nhìn ra ngoài sân một vòng.

 

không có người, cô liền đóng cửa lại.

 

Vừa xoay người đi được hai bước, bỗng nhiên dừng lại.

 

Lộ Toa vừa tiến vào trong sân, ngẩng đầu, tầm mắt cứ thế chiếu thẳng vào cô, rất dễ nhận ra, cô từ trong phòng Tưởng Xuyên đi ra đã bị nhìn thấy.

 

Tần Đường thản nhiên nhìn cô ta một cái, sau đó thu lại ánh mắt tiếp tục đi về phía trước.

 

cô trở lại phòng mình, thay xong quần áo trên người, lấy đồ đi rửa mặt.

 

Dưới lầu --------

 

Lộ Toa vài ngày không thấy đã trở lại, A Khởi phần nào đã biết được cô ta bận đi giải quyết công việc, trông thấy cô ta, vẫn nhiệt tình như trước, A Khởi đứng lên, cười nói :" Chị Lộ Toa, chị đã ăn cơm chưa?"

 

Lộ Toa nhìn bọn họ, lắc đầu cười:" Vẫn chưa."

 

A Khởi vội vàng nói:" Vậy em đi lấy cho chị bát cơm, chị ngồi trước đi." nói xong liền đi vào phòng bếp lấy bát đũa.

 

Bên cạnh Tưởng Xuyên vẫn còn trống một chỗ ngồi, tính để dành chỗ cho Tần Đường

 

Lộ Toa tự nhiên cứ thế mà ngồi xuống, mùi nước hoa trên người cô ta, luôn có phần nồng đậm và quyến rũ.

 

Tưởng Xuyên nhăn mũi lại, giờ đây đối với loại mùi hương này có chút khó chịu.

 

A Khởi đặt chén xuống trước mặt Lộ Toa, lại tiếp tục ngồi xuống, Tiểu Thành nói:" Chị Lộ Toa, mọi người cũng chỉ vừa mới cầm đũa thôi, nếu chị về muộn hơn chút nữa, mọi người cũng ăn xong rồi."

 

Lộ Toa cười cười," không sao."

 

Lữ An hỏi khách sáo:" Công việc giải quyết xong rồi chứ?"

 

Lộ Toa:" Ừ, cũng khá ổn rồi."

 

Lữ An:" Vậy chắc là phải quay về Bắc Kinh rồi hả?"

 

Cậu ta hy vọng Lộ Toa sẽ đi nhanh một chút, dù sao Tần Đường đang ở đây, hai người cũng lúng túng khó xử, nếu có một người phải đi, lẽ dĩ nhiên Lộ Toa đi là tốt.

 

Lộ Toa:" Chưa chắc lắm, chúng tôi làm công việc này chính là nơi nào có nhiệm vụ thì đi nơi đó, đều chạy đi khắp mọi miền đất nước, nước ngoài cũng sẽ đi."

 

Lữ An cười cười, không hỏi nữa.

 

Tiểu Thành nói:" Vậy chị Lộ Toa vẫn ở đây phải không ạ?"

 

Đuôi mắt Lộ Toa đong đưa liếc nhẹ Tưởng Xuyên, nhàn nhạt trả lời:" Ở mà........."

 

Tiểu Thành cười hihi mấy tiếng, A Khởi nhớ tới cái gì đó, nói:" À, tối hôm qua chúng tôi làm tiệc nướng ở trong sân, náo nhiệt lắm đó, đã quên nói với chị....."

 

Lộ Toa nhướn mày, " Vậy sao?"

 

" Dạ, anh Lữ bao đấy, bọn em đã mua rất nhiều đồ, đều ăn sạch trơn."

 

"Vậy để lần sau tôi mời mọi người." Lộ Toa nhìn A Khởi, " Tôi thấy đêm nay rất tốt, mọi người đều rảnh chứ?"

 

Mọi người đều gật đầu, vừa phấn khởi vừa kích động:" Có ạ, có ạ."

 

Tưởng Xuyên bưng bát cơm đầu cũng không ngẩng, nói :" Tôi không rảnh."

 

"Hả?" Tiểu Thành nói, " anh, anh sao vậy ạ?"

 

" Có việc."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Mọi người cũng không hỏi nữa.

 

Lộ Toa quay đầu nhìn anh một cái, trong đáy mắt dần dần lạnh lẽo.

 

.............

 

Tần Đường ăn xong mì lạnh, lại bắt đầu buồn ngủ

 

Dựa vào đầu giường, mệt mỏi muốn ngủ.

 

cô biết Lộ Toa đã trở lại, cô không muốn nhìn thấy cô ta, cứ nằm vùi trong phòng chờ Tưởng Xuyên.

 

Ngay tại lúc cô sắp ngủ gục, di động vang lên.

 

【Lấy đồ xuống dưới nhà】

 

Nhìn lại mới đó mà đã hai giờ rồi.

 

Đồ đạc đã thu dọn từ lâu, cô bỏ di động vào trong túi, đeo lên lưng, mang máy chụp ảnh ra cửa.

 

Tưởng Xuyên đang tựa vào sườn xe hút thuốc, đêm qua một đêm không ngủ, cũng không cảm thấy mệt mấy, rít mấy hơi thuốc, liền có tinh thần.

 

Tần Đường đi từ trên lầu xuống, mặc áo thun trắng và quần ống rộng màu xám khói, đi giày đế bằng, đichậm hơn so với bình thường.

 

Cô xinh đẹp, dáng người cao dong dỏng, mặc gì đi chăng nữa cũng có thần thái đặc biệt của cô.

 

Mấy người trong sân nửa ngày rồi chưa nhìn thấy cô, đều nhịn không được nhìn qua, Tiểu Bạch hỏi:" Chị Tần Đường, chị muốn ra ngoài hả?"

 

Tần Đường nuốt nuốt xuống họng:" Ừ, có việc."

 

A Khởi nghe giọng cô có phần bất thường, " Chị Tần Đường, có phải chị bị cảm rồi không ?"

 

Tần Đường khẽ hắng giọng, " không, cổ họng có chút không thoải mái thôi."

 

Nét mặt cô không thay đổi, xách túi đi về phía Tưởng Xuyên.

 

Ở phía sau A Khởi vẫn đang quan tâm:" Cổ họng không thoải mái ạ, để dì Quế nấu chút nước lê cho chị uống, lê mua hai ngày trước vẫn còn mấy trái đấy ạ."

 

Tần Đường:" không cần đâu, mọi người lấy lê ăn đi."

 

cô kéo cửa xe, trông thấy Lộ Toa đang tựa vào cửa phòng khách, trên mặt cô ta không biểu hiện gì, hút thuốc, khói bay lượn lờ.

 

Tần Đường nhìn Tưởng Xuyên.

 

Tưởng Xuyên liếc qua cô, cười như không cười ném điếu t.h.u.ố.c đi, dùng chân dập tắt rồi lên xe.

 

Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, chiếc xe Jeep màu đen lái ra khỏi sân.

 

Được nửa đường, Tưởng Xuyên dừng xe bên ngoài một ngân hàng, " Chờ anh một chút."

 

Tần Đường gật đầu:" Vâng."

 

cô nghĩ rằng anh đi rút tiền.

 

Vài phút sau, Tưởng Xuyên quay lại xe.

 

anh lái xe đến khách sạn nơi tổ chức phiên đấu giá, xách túi của cô qua, " đi thôi."

 

Tần Đường thong dong đi bên cạnh anh, tiến vào đại sảnh khách sạn, bỗng dưng cảm thấy có chút buồn cười, hôm qua anh còn nói có thể thuê phòng ở đây, hôm nay bọn họ liền tới luôn.

 

Vừa ngẩng đầu thì thấy Tưởng Xuyên đang nhìn cô:" Cười gì hả?"

 

Nụ cười của Tần Đường không giảm đi, đi tới kéo cánh tay anh, " không gì hết á, vui vẻ thôi."