Anh Đến Như Nắng Mai

Chương 79



Tưởng Xuyên từ phía sau giữ lấy cánh tay đang xách váy của cô: “Từ từ.”

 

anh không dùng lực, nhìn ngón tay trắng trẻo của cô đang gỡ từng ngón tay của mình ra, sau đó liền buông tay.

 

cô ngẩng đầu, kiêu ngạo như một con khổng tước bước vào bữa tiệc.

 

Tưởng Xuyên nhìn cô mỉm cười với đám người đang vây xung quanh cô, ẩn nhẫn mím môi, uống một ngụm rượu trong tay.

 

Hạ Tòng An nhìn thấy tất cả, từ phía bên cạnh đi tới trước mặt Tưởng Xuyên:

 

“Tưởng tiên sinh.”

 

“Tưởng Xuyên.” anh nhàn nhạt nói.

 

“Tưởng Xuyên.” Hạ Tòng An nhìn anh, chỉ ra bên ngoài: “Chúng ta nói chuyện một chút được không?”

 

Tưởng Xuyên liếc nhìn người trước mặt, đặt ly rượu xuống, gật đầu.

 

Hai người đàn ông đứng ở bên ngoài hành lang, dựa lưng vào tường. Tưởng Xuyên châm một điếu thuốc, nhẹ nhàng hút một hơi, vẻ mặt vô cảm hỏi: “anh muốn nói gì với tôi.”

 

Trong tay Hạ Tòng An vẫn còn cầm ly vang đỏ, nhẹ nhàng lắc, hỏi: “anh thích Đường Đường đúng không?”

 

Tưởng Xuyên: “Ừ.”

 

Hạ Tòng An không ngờ anh ta lại thừa nhận một cách sảng khoái như vậy, “Tôi cũng thích, trước kia coi cô ấy như em gái mà yêu quý, bây giờ thì coi cô ấy như một người phụ nữ mà yêu thích.”

 

Tưởng Xuyên cười: “Từ trước tới giờ tôi vẫn luôn coi cô ấy là phụ nữ.”

 

“Thế sao?” Hạ Tòng An nhíu mày: “anh hiểu cô ấy lắm sao?”

 

“không nhiều như anh.” Tưởng Xuyên nhàn nhạt nói: “Nhưng chuyện này thì liên quan gì chứ?”

 

Hạ Tòng An ngẩn người, cuối cùng cười: “Đúng là không liên quan thật.”

 

Tưởng Xuyên búng tay gạt tàn thuốc xuống, một điếu thuốc sắp hút xong rồi mới thấy Hạ Tòng An nói vào chuyện chính: “Đường Đường trước kia là một người rất thích cảm giác mạnh. Người kia tên là Trần Kính Sinh, là bạn học cấp 3 của tôi, lớn lên rất đẹp trai, sống rất thoải mái, tùy ý, thích các loại hoạt động phiêu lưu k*ch th*ch, đặc biệt là đua xe. Là một tay đua xe máy chuyên nghiệp. Đường Đường đi theo cậu ấy học lái xe máy, nhảy dù, lướt ván…. Lúc ấy cô ấy vẫn còn trẻ, mới mười mấy tuổi, đúng vào độ tuổi rực rỡ nhất của thanh xuân nên rất ham chơi. Phần lớn khoảng thời gian côấy ở bên Trần Kính Sinh đều khá là vui vẻ, cô ấy cùng Trần Kính Sinh tham gia rất nhiều những lần thi đua xe máy khác nhau. Lái xe máy từ trước đến nay vẫn luôn nguy hiểm, mỗi khi cô ấy ở bên cạnh chờ đợi thì luôn cảm thấy vừa sợ hãi vừa khẩn trương, mà nhiều hơn cả là cảm giác k*ch th*ch.”

 

Hạ Tòng An đột nhiên dừng lại.

 

Tưởng Xuyên từ từ thu các ngón tay lại, chậm rãi mở miệng: “Vậy Trần Kính Sinh đâu?”

 

“Chết rồi.” Hạ Tòng An nói: “Chết ở trong giải TT ở Bangkok.”

 

Isle of Man TT là giải đua xe lớn nhất, quy mô to nhất, đồng thời là giải đua xe đường phố nguy hiểm nhất trên thế giới. Tốc độ trung bình là trên200km/h, tốc độ tối đa ghi được lên đến 330km/h, chính là dường như mang cả sinh mạng ra để đánh cược.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Mà Trần Kính Sinh đã thua trong trận cá cược này.

 

Tưởng Xuyên đã hoàn toàn nắm c.h.ặ.t t.a.y lại, tàn thuốc chưa dập bị nắm chặt trong lòng bàn tay, giọng nói lạnh lẽo:

 

“anh điều tra tôi?”

 

Hạ Tòng An thẳng thắn đáp: “Đúng.”

 

Nhưng không điều tra ra được điều gì cụ thể cả, chỉ biết anh ta trước kia ở cùng một chỗ với bọn Triệu Kiến Hòa, đấu giá viên Lộ Toa hôm nay là bạn gái cũ của anh ta. Sau đó, việc Triệu Kiến Hòa bị đi tù, nghe nói là do anh ta báo án.

 

Hạ Tòng An cảm thấy mọi chuyện nhất định không hề đơn giản như vậy. Tưởng Xuyên là người tốt hay xấu?

 

Bằng trực giác, Hạ Tòng An cảm thấy anh ta không phải là người xấu.

 

Nhưng điều này cũng không phải là một chuyện tốt.

 

“Tôi không biết bây giờ anh đang làm gì, tôi chỉ hy vọng anh cách xa cô ấy một chút. một tình yêu k*ch th*ch như vậy, cả đời này có một lần là đủ rồi.”

 

Vẻ mặt Tưởng Xuyên vô cảm, không nói gì.

 

“yêu cầu của cô ấy bây giờ, chính là một sự ổn định.”

 

Rất lâu sau, giọng nói nặng nề của Tưởng Xuyên mới vang lên:”Thế sao?”

 

Hạ Tòng An sửng sốt, đúng vậy, thế sao? Tất cả mọi người đều nghĩ như vậy, có lẽ cô ấy cũng tưởng là như vậy, nhưng loại chuyện tình cảm này, không phải cứ nói nghĩ thế nào là có thể làm như thế.

 

Hạ Tòng An biết Tần Đường không có cảm giác gì với anh, ít nhất trước mắt là như vậy, tuy rất không muốn thừa nhận, nhưng anh có thể nhìn ra, côđối với Tưởng Xuyên có vài phần để ý, trong suốt mấy năm gần đây, đây là lần đầu tiên cô ấy để ý tới một người khác.

 

Tưởng Xuyên không chờ anh ta trả lời, thần sắc lập tức khôi phục lại vẻ bình tĩnh, nói: “Vấn đề này không cần anh tới truyền đạt, tôi sẽ tự hỏi cô ấy.”

 

Sau đó thân hình cao lớn liền lưu loát xoay người, không bước vào yến hội, mà trực tiếp đi thẳng xuống cầu thang bộ.

 

……

 

Tần Đường đã uống không ít rượu, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, bước xuống xe, nói với người tài xế: “Chú về đi ạ.”

 

cô đứng ở dưới nhà hóng gió một lát, muốn thổi tan đi một hơi men say.

 

đi vào trong chung cư, ấn thang máy tầng 12.

 

Tay sờ vào tai bên phải, không biết hoa tai đã bị rơi từ bao giờ.