An Nhiên hít một hơi thật sâu. Cô nhìn quanh căn phòng. Nhìn Linh Chi đang sợ hãi.
"Không."
Ánh mắt An Nhiên dần thay đổi. Từ tuyệt vọng, nó chuyển sang một sự tập trung cao độ, một tia lửa điên cuồng lóe lên.
Cô nhớ lại.
Nhớ lại mọi thứ. Những tài liệu cũ. Những cuộc nói chuyện. Những chi tiết nhỏ nhặt mà cô từng bỏ qua.
Khoản giao dịch bất thường năm xưa... danh thiếp "K.A." mà Linh Chi tìm thấy... cuộc gọi đêm qua... những ghi chép trong sổ của Hoàng Minh...
"K.A."... "Người bảo trợ"...
Hoàng Minh là kẻ dựa dẫm. Hắn không có năng lực thực chất. Tất cả những gì hắn làm đều cần sự hỗ trợ, từ cô trước đây, và từ K.A. bây giờ.
Vậy... điểm yếu của hắn... không phải là năng lực hay đạo đức... mà là sự phụ thuộc.
Và K.A. dù mạnh đến đâu... cũng cần Hoàng Minh làm 'quân cờ' của mình.
"Bằng chứng..." Cô lẩm bẩm, tay vô thức siết chặt lại.
Bằng chứng về những sai phạm của Hoàng Minh... Nó đã được gửi đi. Nhưng nó chỉ là một phần. Thứ chí mạng nhất... là mối liên hệ của hắn với K.A. Và những tội lỗi *của K.A.* bị Hoàng Minh biết được.
Đột nhiên, một chi tiết nhỏ vụt qua trong tâm trí An Nhiên. Một chi tiết từ rất lâu rồi, khi cô vẫn còn là "người hỗ trợ" cho Hoàng Minh. Một lần, hắn say rượu, khoe khoang về việc hắn "nắm đằng chuôi" một bí mật nào đó của "người bảo trợ", phòng khi "có biến". Hắn nói đó là "bảo hiểm" cho hắn. Lúc đó, An Nhiên chỉ nghĩ hắn nói khoác.
Nhưng giờ...
"Bảo hiểm?" Cô nghĩ, tim đập nhanh hơn. "Hắn đã nói gì về nó?"
Cô nhớ lại. Trong cơn say, hắn đã lẩm bẩm về... một địa điểm. Một nơi cất giấu an toàn. Một thứ gì đó... có thể là bằng chứng.
Một tia sáng lóe lên trong tâm trí An Nhiên, xua đi màn đêm tuyệt vọng. Hoàng Minh kiêu ngạo và ngu ngốc. Hắn đã lưu lại "bảo hiểm" của mình. Và hắn, hoặc K.A., nghĩ rằng họ đã hủy diệt mọi thứ của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Họ nhầm rồi.
An Nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Linh Chi, ánh mắt cô rực sáng.
- Cô Linh Chi. Đừng sợ. Chúng ta chưa thua.
Giọng cô đầy sự kiên định và một quyết tâm mới.
- Vẫn còn một cách. Một cách cuối cùng. Rất mạo hiểm. Nhưng... nó có thể lật ngược tất cả.
Linh Chi nhìn An Nhiên, thấy ánh lửa trong mắt cô, khác hẳn vẻ tuyệt vọng vừa rồi.
- Cách gì...?
- Một bằng chứng khác. Một bằng chứng mà Hoàng Minh nghĩ rằng chỉ hắn biết. Thứ mà hắn dùng để khống chế K.A.
An Nhiên siết chặt nắm tay. Mất hết rồi sao? Không. Vẫn còn một con đường. Một con đường sống đầy nguy hiểm.
- Chúng ta sẽ làm gì?
Linh Chi hỏi, trong giọng nói đã có chút hy vọng mong manh.
An Nhiên nhìn Linh Chi, khóe môi khẽ cong lên. Nụ cười này không phải sự hả hê hay mỉa mai, mà là sự điềm tĩnh đến lạnh lùng của một kẻ đã tìm thấy mục tiêu cuối cùng.
- Chúng ta sẽ lấy nó.
Cô đứng dậy, bước về phía cửa sổ, nhìn ra thành phố rộng lớn.
- Và chúng ta sẽ cho tất cả mọi người thấy... bộ mặt thật của cả hai kẻ đó.
Carrot Và Tịch Dương
Đã đến lúc chơi ván cuối cùng. Ván cờ sinh tử.
12
Ánh đèn từ chiếc đèn bàn chiếu xuống tập tài liệu ngổn ngang trên bàn làm việc. An Nhiên ngồi đó, mắt dán chặt vào màn hình máy tính, nơi các file bằng chứng được lưu trữ. Cơn tuyệt vọng từ hôm qua đã lắng xuống, thay vào đó là sự tập trung cao độ và một tia lửa cháy rực trong đôi mắt cô.