Ánh Dương Sau Cơn Mưa Bụi

Chương 6



An Nhiên được giao nhiệm vụ phụ trách chính mảng chiến lược cho gói thầu này. Đây là cơ hội trời cho. Cô đào sâu vào hồ sơ dự án, nhớ lại những điểm mạnh, điểm yếu của tập đoàn cũ, những thói quen làm việc của Hoàng Minh, thậm chí cả những sơ hở trong quy trình mà hắn thường bỏ qua vì quá tự phụ.

"Hoàng Minh, anh dựa vào tôi để có được vị trí đó, nhưng lại không biết cách tận dụng triệt để nó." Cô nghĩ thầm, khóe môi khẽ cong lên. "Giờ tôi sẽ dùng chính những thứ anh khinh thường để... cho anh thấy thế nào là đối thủ thực sự."

Vài tuần sau, tại một sự kiện ra mắt dự án tiền đấu thầu, giới kinh doanh tụ họp đông đủ. An Nhiên, đại diện cho T&H, xuất hiện đầy tự tin. Cô đứng giữa đám đông, trao đổi danh thiếp và mỉm cười xã giao với các đối tác tiềm năng.

Đột nhiên, ánh mắt cô chạm phải một bóng dáng quen thuộc.

Linh Chi.

Con gái Sếp tổng, vợ sắp cưới (hoặc đã cưới, thông tin chưa rõ ràng ở đây) của Hoàng Minh. Linh Chi bước vào cùng một vài người khác, vẫn vẻ tiểu thư được bao bọc, nhưng trông cô ấy có vẻ... hơi lạc lõng giữa những cuộc nói chuyện về kinh doanh.

Linh Chi cũng nhìn thấy An Nhiên. Đôi mắt cô ấy mở to, vẻ ngạc nhiên xen lẫn khó tin hiện rõ trên khuôn mặt xinh đẹp. Cô ấy dường như không thể tin rằng người phụ nữ sắc sảo, lộng lẫy đang đứng trước mặt mình lại là cô An Nhiên mà cô biết (hoặc nghe kể).

An Nhiên mỉm cười. Nụ cười này không có chút hơi ấm nào, chỉ đơn thuần là phép xã giao. Cô bước về phía Linh Chi.

- Chào cô Linh Chi. Thật trùng hợp khi gặp cô ở đây.

Giọng An Nhiên đều đều, chuyên nghiệp và lạnh lùng. Linh Chi lắp bắp, vẫn chưa hoàn hồn.

- À... chào... chào cô An Nhiên. Tôi... tôi không ngờ...

- Cô không ngờ tôi lại xuất hiện ở một sự kiện thế này sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

An Nhiên hỏi ngược lại, giọng vẫn giữ sự bình thản nhưng ẩn chứa một chút mỉa mai rất khẽ. Linh Chi đỏ mặt, lúng túng.

- Không... không phải ý đó... Chỉ là... tôi thấy cô khác quá.

Carrot Và Tịch Dương

- Con người thì phải thay đổi chứ, phải không cô Linh Chi? Đặc biệt là sau khi trải qua vài chuyện.

An Nhiên nói, ánh mắt lướt qua Linh Chi, dường như đang nhìn xuyên qua cô ấy để thấy một thứ gì khác, sâu xa hơn. Linh Chi cảm thấy hơi rùng mình dưới ánh mắt đó. Vẻ tự tin, kiêu sa thường ngày của cô ấy bỗng chốc biến đâu mất.

- Ừm... đúng vậy...

Linh Chi không biết nói gì thêm. Không khí giữa hai người trở nên gượng gạo.

An Nhiên nhìn đồng hồ đeo tay.

- Xin lỗi, tôi còn vài đối tác cần gặp. Chúc cô có một buổi tối vui vẻ.

Cô mỉm cười một lần nữa, nụ cười xã giao như được dập khuôn sẵn, rồi nhẹ nhàng lướt qua Linh Chi, hòa vào đám đông đang trò chuyện sôi nổi.

Linh Chi đứng đó, nhìn theo bóng lưng thẳng tắp của An Nhiên, cảm giác bối rối và khó hiểu. Người phụ nữ đó... hoàn toàn khác biệt với những gì cô từng nghe về "người cũ" của Hoàng Minh. Cô ấy mạnh mẽ, lạnh lùng, và có một khí chất khiến người khác phải dè chừng.

Một sự bất an vô hình dâng lên trong lòng Linh Chi.

An Nhiên đứng cách đó không xa, vẫn trò chuyện với mọi người, nhưng ánh mắt cô thoáng nhìn về phía Linh Chi đang đứng ngẩn ngơ. Khóe môi cô khẽ nhếch lên, tạo thành một nụ cười bí ẩn.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com