Ảnh Giới

Chương 300:



Chợt những cái mắt trên thân con bạch tuộc đồng loạt mở ra.

Cả không gian như bị đông cứng.

Cơ thể đám Bạch Tượng, Quang Long, Huyết Hưng không sao cử động được.

Chỉ thiếu có một chút nữa là sẽ tới biên giới của đấu trường do Quang Long và Trưng Nữ tạo ra.

Một khi nó xuống nước thì chúng tôi e là không phải đối thủ.

Tôi nhanh chóng sử dụng hết toàn bộ không gian đa chiều.

Từ trong Tu La Đan phóng ra vô số thứ đập vào mấy con mắt đang trợn trừng.

Có bột ớt, có axit, có bột bướm độc và nhiều thứ trên đường đi tôi thu thập được.

Trong chốc nát chỉ thấy con Bạch Tuộc Ma Thủ rít gào giãy giụa như đỉa phải vôi.

Mà cũng lúc đó khống chế bị giải trừ.

Quang long dùng hỏa diễm đóng băng toàn bộ những xúc tu đang còn hoạt động.

Bạch Tượng cũng tới dùng cốt giáp để khống chế hành động của bạch tuộc.

Huyết Hưng bay lên cao lần nữa sử dụng sức mạnh của Hoàn Gươm.

Một trảm chém xuống đã chia tôi cơ thể con Bạch Tuộc Ma Thủ.

Chỉ thấy dư lực như chia đôi biển lớn và cả bầu trời.

Bạch Tượng lần nữa cười lớn múa may.

"Haha, cuối cùng đã giết được con Bạch Tuộc ngu ngốc này rồi.

Đáng tiếc đầu không còn để xì hơi."

Quang Long vẫn như mọi khi đi tìm kiếm cái gì đó.

Lần này Huyết Hưng có vẻ đã kiệt sức rơi từ trên cao xuống.

Chỉ thấy Trưng Nữ dùng trường tiên kéo hắn vào lòng mình mà ôm.

Một hình ảnh gai mắt xuất hiện, một nam nhân cao lớn nằm trong lồng ngực của một cô gái.

Chỉ thiếu đấm đấm vài cái kêu đáng ghét nữa thôi.

Tôi cũng nhanh chóng tìm kiếm vài thứ có tác dụng mà cất giữ.

Nhiều khi tôi nghĩ mình giống mấy bà đồng nát, khi mà cái gì cũng nhặt để sử dụng.

Dù sao có không gian lớn là một lợi thế mà.

Một lúc sau thì Cá Voi chở Vân Nga và Yết Kiêu tới.

Thấy chúng tôi đã giải quyết xong thì Vân Nga vui mừng.

"Các người thành công rồi?"

Tôi nhún vai.

"Phải."

Chỉ thấy Vân Nga trực tiếp khom người tạ lễ.

"Thực lòng xin lỗi.

Kì thực tôi đã lừa mọi người.

Tộc người cá chúng tôi vốn là người dẫn đường cho những người có trái tim thuần khiết đến đảo Vạn Xuân và ngăn cản những kẻ xấu xa muốn tới đó quấy rối.

Nhưng vài trăm năm trước, đường đi đã bị con Bạch Tuộc Ma Thủ này ngăn cản.

Chúng tôi đã dùng rất nhiều cách nhưng đều không thể giết chết nó.

Từ tin tức mà một nhà tiên tri của tộc chúng tôi nói.

Sẽ có một nhóm chủng tộc khác từ ngoại giới sẽ tiến vào giúp chúng tôi giết chết nó.

Chỉ là thời gian trôi qua quá lâu, không ai còn tin tưởng việc này.

Thậm chí dưới sự cung phụng của chúng tôi mà không ít ngoại tộc đã làm điều xấu xong không thể giải quyết Bạch Tuộc Ma Thủ.

Từ đó mà khiến cho tộc người cá sinh ra nhiều ác cảm với các tộc khác.

Chỉ có số ít như chúng tôi vẫn còn duy trì lời giáo huấn của tổ tiên.

Chỉ có điều chúng tôi cũng sẽ không cung phụng mà là lừa các chủng tộc khác đi tới nơi này."

Nghe mình bị lừa thì Bạch Tượng tức giận.

"Cô dám lừa Voi."

Nói rồi nó hóa lớn chạy tới định dẫm lên người Vân Nga.

Trưng Nữ vội vã ngăn cản.

"Mau dừng chân."

Yết Kiêu cũng vội chạy tới, lấy thân mình che cho Vân Nga.

Bạch Tượng kì thực chỉ muốn dọa Vân Nga nên nhanh chóng thu chân lại nhìn Quang Long.

"Huhu, em bị người ta lừa dối.

Anh phải chịu trách nhiệm với em."

Quang Long nghe xong trực tiếp ngã khụy không nói lên lời.

Nếu có thể hắn sẽ nói.

"Cái quỷ gì vậy.

Sao cái gì ta cũng phải chịu trách nhiệm với em."

Tôi nhìn Vân Nga và Yết Kiêu thở dài.

"Chuyện qua rồi cho nó qua đi.

Việc bây giờ chúng ta cần làm là tới đảo Vạn Xuân.

Chúng tôi còn phải nhanh chóng quay lại giải lời nguyền cho gia đình Trưng Nữ nữa."

Trưng Nữ cũng cười cười không để bụng.

"Phải đó, quan trọng là chúng ta đều không sao.

Cùng nhau đi tới đảo Vạn Xuân thôi."

Vân Nga lau vội ít nước mắt rồi nói.

"Cảm ơn mọi người.

-Để tiến vào đảo Vạn Xuân, chúng ta còn cần thông qua thử thách cuối cùng nữa."

Trưng Nữ nghe thế thì gấp gáp.

"Không biết là thử thách gì?'

Vân Nga liền nói.

"Đó là tìm đồng vàng ở đáy biển.

Khi đi qua con đường ở thác nước trên trời chúng ta sẽ tới một vùng biển lớn.

Chỉ có tìm được đồng vàng dưới đáy biển, chúng ta mới có thể tiến vào đảo Vạn Xuân.

Nếu không tìm được thì chúng ta chỉ có thể ở bên ngoài thôi."

Nghe vậy chúng tôi cũng rất háo hức.

Bạch Tượng trực tiếp nói.

"Vậy chúng ta đi thôi.

Tìm báu vật là nghề của Voi đó."

Rồi nó trực tiếp nhảy xuống biển.

Nhưng chẳng bao lâu đã thấy nó vùng vẫy gào thét.

"Cứu em với, em không biết bơi."

Chúng tôi lại phải mất công kéo nó lên.

Vân Nga đưa chúng tôi mỗi người một viên ngọc trai to bằng cái chén.

"Mọi người cầm viên ngọc trai này đi.

Nó có thể tạo một cái bong bóng quanh cơ thể giúp mọi người có thể ở dưới nước mà không bị ngạt.

Nó sẽ không ảnh hưởng hành động của mọi người."

Vậy là chúng tôi quyết định nghỉ ngơi một chút rồi sẽ lên đường.

Rất nhanh chúng tôi đã đều xuống dưới biển, bơi vào trong con đường dưới đáy thác nước trên trời.

Ở đây là một hang động rất lớn.

Bên trong có rất nhiều sinh vật phát sáng tạo ra một khung cảnh như trời sao ở dưới biển.

Mặc dù hơi tối nhưng chúng tôi cũng không quá lo lắng sẽ có sinh vật mạnh mẽ nào đó sẽ lao ra tấn công.

Có Huyết Hưng dùng thiên phú quan sát của mình đi trước thăm dò nên rất yên tâm.

Đi qua hang động chúng tôi đã tới được một vùng biển nông.

Ở đây có rất nhiều san hô đủ màu sắc, các loại cá không lớn lại sắc sỡ làm chúng tôi vui vẻ.

Chúng tôi cũng thấy mấy con rùa, sao biển và cả cua vô cùng thú vị.

Bạch Tượng là vui nhất.

Nó liên tục bơi đi thăm thú khắp nơi.

Chợt con bé hô lớn.

"Hơ hơ, bắt được tiền đứa nào đánh rơi nè."

Con bé đưa một đồng tiền lên khoe khoang.

Trong giây nát đó, cơ thể nó giường như mờ nhạt rồi biến mất.

Tôi có thể cảm nhận được giao động không gian ở đó.

Những người khác thì to ra lo lắng.

Vân Nga liền trấn an mọi người.

" Yên tâm đi, con bé đó tới đảo Vạn Xuân rồi.

Mọi người không cần lo lắng đâu."

Chúng tôi cũng nhận ra điều đó, vội vã bỏ chuyện ngắm cảnh sang một bên mà đi tìm vàng.

Cơ mà việc này quá khó.

Nó giống như mò kim đấy biển mà vật muốn kiếm thì càng tìm càng ẩn vậy.