"Tộc Quái cũng đã nhân cơ hội đánh sâu vào trong lục địa.
Giờ các tộc đang hình thành liên minh để chống lại.
Nhưng lực lượng quả thực quá mỏng manh.
Rất nhiều tộc nhân đã chán nản, mệt mỏi, bất mãn mà quy ẩn không tham gia cuộc chiến.
Tôi cần những người dẫn đầu các tộc lên tiếng để các tộc hợp lực chống lại tộc quái."
Nghe vậy tôi nhớ lại từng chuyện đã xảy ra.
Nhân tộc bị mê hoặc bởi tiền bạc, tộc người lùn tham lam, tộc tinh linh thì khao khát quyền lực, tộc người sói và ma cà rồng thì bị dục vọng khống chế, tộc người chim thì kiêu ngạo, tộc người khổng lồ thì tham ăn mà tộc người cá thì đố kị.
Những điều này đều phá vỡ các quy tắc của các tộc khiến thực lực họ suy giảm hoặc bị hạn chế nhưng có điều tôi vẫn không hiểu.
Tôi vội hỏi.
"Mục đích của tộc Quái là gì?"
Vị Thần Thụ vuốt râu nói.
"Bọn chúng muốn sử dụng đá ước để gia tăng thực lực nhằm phi thăng tiên giới.
Mỗi chủng tộc đều có một viên đá ước cho mình.
Nhân tộc có đá ước kim hệ thể hiện cho sự liên kết.
Tộc người lùn có đá ước hỏa hệ thể hiện cho sức mạnh.
Tộc người sói có đá ước bóng tối.
Tộc tinh linh có đã ước mộc hệ.
Tộc Người chim có đá ước quang hệ.
Tộc người khổng lồ thì có đá ước thổ hệ.
Tộc người cá cũng có đá ước thủy hệ.
Tổng cộng có bảy viên đá ước.
Khi có đủ bảy viên đá ước mà tới được tế đàn ở dãy núi U Minh có thể đem đá gắn tới cột đá ở nơi đó.
Thông qua bảy viên đá ước có thể thực hiện ước muốn của chủ nhân.
Theo ta biết thì bọn chúng đã âm thầm thu được 6 viên đá ước, chỉ thiếu viên thủy thuộc tính của tộc người cá.
Nếu chúng gom đủ bảy viên đá ước thì sẽ dùng điều ước lớn nhất là tăng thực lực.
Mà khi điều ước được thực hiện thì nó sẽ rút sạch sinh cơ của các vùng đất sống của các tộc.
Điều đó tương đương với sự diệt vong của các tộc."
Nghe vậy chúng tôi đều sợ hãi.
Trưng Nữ lại cau mày dò hỏi.
"Vậy chúng tôi có thể làm được gì chứ?"
Thần Thụ cười nói.
"Thực ra mọi người đã làm rất nhiều.
Thông qua hành trình đi qua các vùng đất, các vị đã khiến các chủng tộc nhận ra vấn đề của mình.
Hiện các tộc đều đã ổn định và thống nhất.
Có điều thực lực của họ đại thương nên nhiều người không nguyện ý tham chiến.
Tôi cần các vị xuất hiện và nói rõ được, mất.
Kêu gọi cường giả của các tộc tham chiến.
Chỉ có như vậy chúng ta mới có hi vọng chiến thắng."
Tôi nghe xong thì tò mò.
"Vậy tình hình bây giờ sao rồi?"
Thần Thụ thở dài.
"Tộc Quái đã đi qua Vực Hải Vân.
Rất nhanh chúng sẽ đi tới Chiến Trường Thăng Long.
Ở đây chúng sẽ bị ngăn cản một khoảng thời gian.
Các chủng tộc biết không thể đơn độc đấu lại nên đã hẹn nhau hợp quân ở bên kia Chiến Trường Thăng Long rồi."
Tôi nghe vậy thì thở dài.
"Như vây chúng tôi có thể giúp được gì chứ?
Dù có quay về e là cũng không kịp."
Thần Thụ cười.
"Yên Tâm đi, không phải chỉ yêu tinh tộc biết thuật không gian đâu.
Thần Thụ chúng ta cũng làm được."
Ông ta cái mũi nhấc cao tỏ vẻ tự đắc.
Bà Tiên thấy vậy vội giải thích.
"Kì thực Thần Thụ Thái Tổ đây cũng đã lĩnh ngộ được không gian đại đạo.
Ông ấy có thể dịch chuyển các vị tới nơi kịp thời."
Tôi nghe vậy thì hai mắt sáng lên.
Trưng Nữ cũng hiểu rõ vấn đề vội đáp ứng.
"Được, tôi sẽ công khai thân phận công chúa nhân tộc kêu gọi các phù thủy nhân tộc tham chiến.
Hi vọng có thể giúp các tộc giành lấy chiến thắng."
Nghe vậy chúng tôi đều khá sửng sốt.
Không ngờ Trưng Nữ lại có thân phận này.
Sau khi Trưng Nữ đáp ứng thì cũng là lúc chúng tôi được thực hiện ước nguyện.
Bạch Tượng vội chen nên.
"Ta muốn ước, ta muốn ước."
Bà Tiên kia cười hiền.
"Ngươi muốn ước cái gì?"
Bạch Tượng gãi đầu.
"Ta không biết."
Trưng Nữ vội nói thay.
"Có một người bạn nhờ chúng tôi giúp cô bé khôi phục kí ức và thân thể.
Bà xem có thể ...."
Bà Tiên vội thở dài, lắc đầu.
"Kì Thực con bé vốn đã chết.
Cha mẹ con bé tạo cho nó một thân xác mới để nó tiếp tục sống.
Cũng đồng thời giúp nó quên đi những kí ức đau khổ.
Ta không thể đảo ngược quá trình và cũng không hi vọng mọi người làm điều đó.
Ngược lại ta có thể giúp con bé lĩnh hội khả năng hóa hình.
Hi vọng cuộc sống của nó sẽ tốt hơn."
Trưng Nữ nghĩ một hồi thì đồng ý.
Giờ bắt con bé nhớ lại những kí ức đau buồn thì quá tàn nhẫn.
Để con bé cứ vui cười như này sẽ tốt hơn.
Bà tiên vung tay một cái thì Bạch Tượng như học được cái gì đó.
Nó quay ra nhìn Trưng Nữ cười khì khì rồi bắt đầu biến hình.
Rất nhanh nó hóa thành Trưng Nữ nhưng lại chỉ mặc mỗi đồ lót.
"Mọi người thấy em có đẹp không?"
Thấy vậy Trưng Nữ đỏ mặt vội chạy lại che chắn.
"Tất cả không được nhìn."
Sau đó hai người nhanh chóng kéo nhau tới sau Thần Thụ.
Tôi lau vội ít nước miếng, Huyết Hưng thì đưa mắt lườm tôi như muốn động thủ vậy.
Tôi vội cười cầu hòa.
"Mọi người tiếp tục ước nguyện thôi hì hì."
Thấy vậy thì Huyết Hưng mới thôi.
Tiếp theo là Huyết Hưng tiến tới.
Hắn cúi người thể hiện sự cung kính.
"Tôi muốn chấm dứt sự bất tử."
Bà Tiên nhìn hắn lắc đầu.
"Kì thật ngươi không cần ta để giải lời nguyền.
Lời nguyền đó khởi nguồn từ sự ích kỉ.
Chỉ cần ngươi tìm được một người con gái khiến ngươi yêu thương, nguyện hi sinh mọi thứ vì cô ấy rồi cùng cô ấy kết hôn, sinh con.
Khi đó hai người sẽ là bất tử nhưng khi đứa con được sinh ra thì ngươi và vợ sẽ chỉ sống được thêm 100 năm.
Thay vào đó ta có thể ban cho ngươi thoát khỏi trói buộc sợ ánh sáng mặt trời cùng với việc có thể tâm gươm hợp nhất.
Hi vọng như vậy có thể giúp ngươi cảm thấy tự do hơn.
Điều kiện của sức mạnh này là ngươi cần giúp cô bé kia chống lại tộc Quái."
Nghe vậy Huyết Hưng vô cùng vui mừng vội vã nói cảm ơn.
Ánh mắt hắn nhìn về phía sau Thụ Thần như có một nút thắt đã được gỡ bỏ.
Lần đầu tiên tôi nhìn thấy hắn nở nụ cười vui vẻ không gượng gạo.
Đến lượt Khô Cốt Quang Trung Long, hắn gãi đầu nhìn bà tiên.
Bà ta lắc đầu với hắn cười khổ.
"Ài, vài trăm năm trước ngươi uy phong lừng lẫy.
Giờ chỉ còn lại cái linh hồn và một bộ xương đi mượn.
Sao, giờ ngươi muốn cái gì?
Có muốn sức mạnh nữa không?"
Quang Long vội xua tay.
"Tôi giờ đã biết rõ đại đạo rồi, không còn ham muốn với những ngoại lực từ bên ngoài.
Nếu muốn sức mạnh sẽ tự mình tu thành.
Tôi chỉ muốn tiên chủ giúp tôi khôi phục một cái thể xác.
Chứ bộ xương này quá nhiều hạn chế, không phù hợp với đạo của tôi."