Ảnh Giới

Chương 306: Thức Tỉnh



Thấy cảnh tượng này khiến trái tim tôi tràn đầy huyết khí.

Tôi muốn mặc kệ yếu mạnh mà lao lên.

Chỉ cần được chết trên chiến trường là đủ rồi.

Chỉ nghe đầu óc chợt như có xiềng xích gì đó bị tháo bỏ.

Một giọng nói vang vọng trong đầu tôi.

"Tộc yêu tinh bản năng là nhút nhát, tham lam.

Kẻ cường đại lại có thể vứt bỏ đi bản năng.

Vì sự dũng cảm và nghĩa khí của mình, ngươi sẽ trở thành yêu tinh đế đời tiếp theo."

Sau câu nói đó trong đầu tôi như hiện lên hình ảnh của yêu tinh tộc khắp nơi.

Tôi nhanh chóng nhận ra ngoài thất tộc thì ở xa xôi ngoài kia vẫn còn các chủng tộc khác.

Tôi cũng cảm nhận được mình có thể liên kết với các yêu tinh ở mọi nơi giống như Thụ Thần Thái Tổ.

Tôi nhìn ông ta hỏi.

"Ngài có thể đem những hình ảnh chiến đấu vừa rồi chiếu tới những vùng đất không thuộc thất tộc không?"

Thụ Thần Thái Tổ thở dài.

"Ở những nơi đó không có tộc thụ thần.

Có chăng chỉ có những loài cây cỏ bình thường.

Sức mạnh của ta e là không đủ để liên kết với họ."

Nghe Thụ Thần nói vậy thì mấy tiên tộc vội nói.

"Thụ Thần Thái Tổ, chúng tôi có thể dùng bụi ma thuật trợ giúp ông gia tăng sức mạnh.

Nếu có thể chiếu hình ảnh đến với các tộc khác thì có thể giúp họ đề phòng những chuyện tiếp theo.

Nếu chỗ họ cũng có người có thể dịch chuyển không gian tới đây thì càng tốt."

Thụ Thần nghe thế thì gật đầu.

"Được, còn nước còn tát."

Thụ Thần Thái Tổ nhìn cảnh tượng trên chiến trường rồi lập tức thi triển năng lực của mình.

Các tiên tộc cũng nhanh chóng bay quay tung ra bụi ma thuật trợ giúp.

Tôi nhìn vậy nói với Thụ Thần Thái Tổ.

"Ngài sau khi chiếu xong hay đưa hình ảnh của tôi tới những nơi đó."

"Được, không thành vấn đề."

Vậy là sau khi cảnh tượng tua nhanh được truyền qua thì là hình ảnh của tôi xuất hiện.

Tôi đứng đó bắt đầu bài diên thuyết của mình.

"Hỡi các chủng tộc mạnh mẽ.

Tôi biết các bạn đã gì thấy những gì đang diễn ra.

Tôi biết thất tộc trước nay luôn là bá chủ vùng đất này.

Các bạn vì hiềm khích hoặc một lí do gì đó mà bị đẩy đi xa.

Nhưng thất tộc trước giờ cũng không phải chỉ biết hưởng lợi.

Họ cũng phải thường xuyên chống lại tộc Quái và Quỷ để các bạn ở đó có thể yên bình sinh sống.

Ngày hôm nay thất tộc đã không còn đủ khả năng ngăn cản tộc Quái, tộc Quỷ.

Tôi hi vọng các bạn có thể tới đây giúp đỡ chúng tôi ngăn chặn tai họa diệt tộc lần này.

Các bạn có thể ích kỉ, có thể không nguyện ý nhưng nếu tộc quái thành công kích hoạt tế đàn thì mục tiêu tiếp theo của chúng vẫn sẽ là các tộc khác.

Chúng vốn chỉ có sự khát máu, sự điên cuồng nên các bạn hãy suy nghĩ đi.

Tôi đại diện tộc yêu tinh, một chủng tộc hèn nhát và tham lam.

Nguyện dùng sinh mệnh của mình mở ra không gian đi khắp nơi.

Bất kì nơi nào có tộc yêu tinh thì các bạn đều có thể tới đó dịch chuyện đến đây.

Cầu xin các bạn đó."

Nói rồi tôi nhắm mắt, bắt đầu liên kết với tộc yêu tinh ở khắp nơi.

Giờ tôi là yêu tinh chúa nên các yêu tinh khác cũng nguyện ý hỗ trợ.

Không gian của Thụ Thần Thái Tổ được tôi sử dụng để mở rộng khoảng cách ra tối đa.

Chúng tôi ở đó chờ đợi rất lâu.

5 phút, 10 phút, 15 phút, 25 phút đều không có thay đổi gì.

Ở trên chiến trường những thường dân của các tộc đều đã ngã xuống.

Các chiến binh cũng đã tử thương quá nửa.

Lúc này chỉ thấy Bá Tước Thường Kiệt và Công Uẩn đem tàn quân lao ra ngoài ngăn cản.

Kì thực trước lúc chúng tôi tới đây, họ chính là những chiến binh dũng mãnh ngăn cản tộc quái, kéo dài thời gian cho các tộc khác tập hợp.

Giờ đây thấy tinh hình không ổn nên dù sức cùng lực kiệt, họ vẫn lao ra chiến trường.

Tôi có thể thấy Bá Tước Thường Kiệt vẫn còn băng bó khắp người.

Anh Hùng Công Uẩn cũng chỉ còn lại một cánh tay.

Các nhân tộc đi theo không ai là không bị thương nhưng họ vẫn không hề tỏ ra sợ hãi.

Nhưng dù vậy, tháp tế đàn cũng đã bị chiếm.

Đám quái quỷ đang điên cuồng tiến công tộc người cá.

Ngay khi chúng tôi tuyệt vọng thì một âm thanh vang lên bên cạnh.

"Tộc Nhân Mã xin tham chiến."

Xuất hiện là những nhân mã nửa người nửa ngựa.

Trên tay họ là các trường thương nhọn hoắt.

Họ có một nước da nâu đặc trưng.

Một Nhân Mã đứng đầu hí vang một tiếng rồi hét lớn.

"Tộc Nhân Mã theo Mã Ngũ Lão ta chinh chiến.

Hãy để sức mạnh tộc nhân mã lần nữa tỏa sáng kháp thế gian."

Rồi họ ầm ầm lao lên chiến trường.

Ngay sau đó lại có âm thanh vang lên.

"Tộc nhân thú tham chiến"

Chỉ thấy rất nhiều kẻ có hình thù kì quái.

Họ có hình dáng giống người nhưng cơ thể lại là động vật.

Một nhân sư cầm đao dẫn đầu kéo theo tộc nhân thú xông ra ngoài.

Sau đó lại có âm thanh.

"Tộc vạn thú xin giúp đỡ."

Chỉ thấy rất nhiều động vật xuất hiện nhưng chúng lại nói được tiếng người.

Chúng dùng cơ thể của mình như vũ khí mà chiến đâu đấu.

Họ nhanh chóng lao ra chiến trường không chút do dự.

Một con đại bàng lớn trực tiếp dùng móng vuốt xé tan một con quái.

Một con hổ lao ra một trảo chém cụt đầu một tên quỷ nhân.

Rồi lần lượt là tộc mộc nhân là những người có khả năng điều khiển cây, thạch nhân có thể dùng đá để tạo thành giáp, tộc miêu nhân có khả năng di chuyển cực nhanh, tộc xà nhân có thể háo đá quân địch …đều xuất hiện.

Họ xuất hiện làm cho chúng tôi vui mừng không nguôi.

Với số lượng và lực lượng lớn như vậy thì chúng tôi có thể dành chiến thắng.

Trên chiến trường một bên, chỉ thấy tộc quái liên tục bị trường thương đâm xuyên.

Một bên lại bị hóa đá bời tốc nhà nhân rồi bị họ phá hủy bằng những chiếc đuôi lớn.

Tộc miêu nhân thì như u ảnh, đi tới đâu là lấy đầu tộc quái, quỷ tới đó.

Một bên cây cối tự dưng mọc lên mà bắt đầu vây bắt địch.

Nhưng tên tộc độc nhãn cự nhân cũng bị tộc người đá dùng đá hóa thành cơ thể không lồ mà chặn lại.

Cuộc chiến lần nữa xoay chuyển tình hình.

Liên minh bách tộc nhanh chóng đàn áp quân địch.

Một đường đánh giết tộc quỷ và tộc quái.

Bạch Tượng khập khiễng cõng Trưng Nữ trở về mỉm cười nói.

"Chúng ta sắp thắng rồi."

Tôi gật đầu mỉm cười.

Huyết Hưng và Quang Long cũng bay về.

Huyết Hưng dù không bị thương nhưng nhìn khí huyết, có thể biết hắn đã cạn lực.

Quang Long thì cười lớn.

"Haha, ta vẫn là kẻ mạnh nhất.

Một mình ta giết hơn nghìn tộc quái."

Nói rồi hắn khụ khụ ho ra máu những vẫn nở nụ cười vui vẻ.

Rất nhiều tộc nhân bị thương hoặc kiệt sức cũng lần lượt quay lại.

Các tiên tộc lần nữa cùng nhân tộc đem năng lực trị liệu của mình thi triển ra.

Đáng tiếc, có những người như Trí Cao, Thổ Lĩnh hay Vũ Xuân Hương là mãi mãi không thể về được nữa.