Quả nhiên. Ngày hôm sau, những lời đồn đại về việc tôi vội vàng muốn thể hiện uy quyền, bắt nạt nhân viên cấp dưới đã lan truyền khắp công ty. Tôi chẳng làm gì cả mà đã mang tiếng là một người đàn bà hung dữ.
Ngay cả chuyện tôi nghỉ phép thời gian trước, cùng bạn bè lui tới những câu lạc bộ sang trọng, cũng không biết bị ai chụp lén rồi tung lên mạng. Những cái mác như "gái bán dâm", "dựa hơi người khác để leo lên", "quan hệ bất chính với lãnh đạo công ty" và vô số những lời lẽ khác đã đổ dồn lên người tôi. Trong chốc lát, tin đồn nhảm nhí lan rộng khắp nơi.
Khương Thành thậm chí còn công khai đứng ra bảo vệ Giang Nhã Nhược, đẩy mâu thuẫn giữa anh em tôi ra trước mặt mọi người.
Nhưng, Giang Nhã Nhược, một đứa con gái của người giúp việc, rốt cuộc lấy đâu ra sự tự tin mà dám không chút kiêng dè hãm hại tôi như vậy? Chắc chắn cô ta không chỉ đơn giản là vừa ngu ngốc vừa độc ác.
Trong lòng tôi chợt có dự cảm chẳng lành. Tôi lập tức gọi trợ lý: "Hãy mau chóng tập hợp tài liệu về tình hình kinh doanh của Giang Nhã Nhược trong hai năm qua rồi gửi cho tôi!"
Một tiếng sau. Nhìn những tài liệu trước mặt, tôi hoàn toàn không cảm thấy bất ngờ. Giang Nhã Nhược đến nhà chúng tôi hai năm trước và cũng bắt đầu làm việc trong tập đoàn của gia đình tôi.
Trong sáu tháng đầu, thành tích của cô ta khá tốt. Nhưng trong một năm rưỡi gần đây, luôn có những đơn hàng bị hủy một cách khó hiểu. Thậm chí còn có vài khách hàng lớn trị giá hàng chục triệu tệ cũng bị mất. Và những khách hàng đã rời đi này... không một ai ngoại lệ, tất cả đều chuyển sang một công ty khác. Người nắm quyền chi phối thực tế của công ty đó chính là Tiền Văn Hiên, gã chồng chưa cưới hờ của tôi.
Đến nước này, đôi gian phu dâm phụ đã làm tới mức này. Vậy thì đừng trách tôi không khách khí. Ngay khi tôi định gửi tài liệu cho bố tôi. Thì lại nhận được điện thoại của mẹ: "Con gái ngoan, về nhà một chuyến đi con."
Vừa về đến nhà cũ. Tôi đã thấy mẹ tôi và dì Trương đang ở cùng nhau. Vừa thấy tôi, dì Trương liền đẩy xe lăn đến trước mặt tôi, nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi: "Tiểu thư, coi như dì Trương van xin cô, xin cô đừng gây khó dễ cho Nhã Nhược nữa được không? Chúng tôi chỉ là những người bình thường, có thể vào làm việc ở Khương thị đã là vô cùng biết ơn rồi. Đại tiểu thư, xin cô hãy giơ cao đánh khẽ, đừng làm khó Nhã Nhược..."
Tôi hất mạnh tay dì Trương ra. Rõ ràng chính cô ta là người tung tin đồn nhảm về tôi ở công ty, vậy mà giờ lại thành ra tôi là người ức h.i.ế.p người khác sao?
Tôi nhìn mẹ, giọng không khỏi lộ vẻ thất vọng: "Mẹ, đến mẹ cũng nghĩ như vậy sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Mẹ tôi có chút khó xử nói: "Thù Nhi, con biết đấy, gia đình dì Trương có ơn rất lớn với mẹ. Thôi thì cứ tha cho người ta một con đường sống đi con, Nhã Nhược con bé bản chất không xấu đâu, chúng ta ở vị trí cao, nên có tấm lòng rộng lượng."
Đến tận bây giờ. Tôi mới hoàn toàn hiểu rõ mọi chuyện. Giang Nhã Nhược rất giỏi giả vờ ngây thơ, luôn tỏ ra trong sáng như một đóa hoa trà trắng, khiến anh trai tôi bị cô ta thao túng tâm lý đến mụ mị đầu óc.
Còn về phía những người lớn trong nhà, dì Trương lại dùng chiêu bài tình cảm, thao túng tinh thần mẹ tôi. Thật đúng là một đôi mẹ con tốt bụng!
Tôi chỉ ậm ừ cho qua chuyện với dì Trương. Sau đó lén kéo mẹ tôi ra một chỗ.
"Mẹ à, chuyện dì Trương cứu mẹ năm đó, mẹ không cảm thấy có gì bất thường sao?"
Mẹ tôi ngạc nhiên: "Không thể nào con, dì Trương đã đích thân lao vào che chắn cho mẹ mà, dì ấy còn bị tàn tật vì chuyện đó, ai lại đem chính cơ thể mình ra làm trò đùa chứ?"
Tôi cười nhạt lắc đầu. Vụ tai nạn xe của mẹ tôi xảy ra cách đây hai năm. Đối với một nghệ sĩ múa, thứ quan trọng nhất chính là đôi chân. Dì Trương cũng hiểu rất rõ tầm quan trọng của đôi chân đối với mẹ tôi, vậy nên mới không màng nguy hiểm lao ra bảo vệ mẹ.
Nhưng chính điều đó lại khiến dì ấy bị tàn tật suốt đời. Kể từ đó, mẹ tôi luôn mang ơn dì Trương sâu sắc. Và không lâu sau khi dì Trương bị tàn tật, Giang Nhã Nhược cũng tốt nghiệp đại học.
Ngay sau đó, cô ta bắt đầu than thân trách phận, nói rằng mình tàn tật, vô dụng, lại không thể chăm sóc con gái. Bố mẹ tôi mềm lòng, liền đưa Giang Nhã Nhược về nhà ở cùng.
Tôi từ từ phân tích lại mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ tôi nhíu mày nghi ngờ: "Ý con là... dì Trương cố tình làm vậy sao?"
"Con cũng chỉ đoán thôi mẹ, nhưng mọi chuyện trùng hợp đến kỳ lạ."