Bá Võ - Khai Hoang

Chương 1017: Kỳ trân (2)



Lúc này, vợ chồng Tiết thị nghe vậy thì hai mắt sáng lên, ôm quyền nói: “Ý tốt
của sư đệ, chúng ta từ chối thì bất kính rồi.”
Mấy người Cổ Kiếm cũng rất phấn chấn, mặt hiện lên vẻ vui mừng: “Đây cũng
là ý của chúng ta, chỉ ngại không dám cầu! Vậy chúng ta sẽ không khách khí, đa
tạ sư đệ dẫn đường!”
Mấy chỗ giấu thiên tài địa bảo đều là những nơi rất nguy hiểm trong bí cảnh, đệ
tử Vô Tướng thần tông đến đây rất nhiều, nhưng không có bao nhiêu người có
thể lấy được.
Nhưng Sở Hi Thanh có thực lực này.
Sở Hi Thanh đồng ý dẫn bọn họ đi vào, hoàn toàn là có ý nâng đỡ và chăm sóc.
Bọn họ không lấy được những thiên tài địa bảo kia, nhưng gần đó thì có không
ít thứ tốt.
Vì vậy, Sở Hi Thanh ăn thịt, bọn họ cũng có thể uống canh.
Mấy người ở đây đều không hẹn mà quên vị Sở Mính Sở sư muội kia lên đến
chín tầng mây.
Tuy rằng vị này Là Huyết Nhai dự bị mà tông môn cực kỳ coi trọng, nhưng bây
họ không tìm thấy người, nên cũng không thể làm gì hơn.
Tùy duyên đi. . .
. . .
Khi mấy người Sở Hi Thanh rời khỏi kim tự tháp.
Trí Ma Sơn đã tìm được đám người Kiếm Thị Phi ở cách đó hai trăm dặm.
Hơn hai mươi người bọn họ đang đứng trước một miệng hang rất lớn, vẻ mặt
đều hàm chứa kiêng kỵ và tham lam mà nhìn vào bên trong hang động.
Bọn họ nghị luận sôi nổi, không biết là đang nói đến vấn đề gì.
Kiếm Thị Phi cảm ứng được Trí Ma Sơn đầu tiên, hắn khó hiểu nhìn lại: “Trí
huynh, bên phía kim tự tháp xuất hiện biến cố sao?”
Bọn họ đã thương lượng từ trước, mặc kệ người nào chém đầu Sở Mính, thì đều
sẽ chia cho Trí Ma Sơn một phần.
Lúc này Trí Ma Sơn lại từ bỏ theo dõi, vội vã chạy về đây, chứng tỏ bên kim tự
tháp đã có biến cố gì đó.
Bóng người Trí Ma Sơn rơi vào trước miệng hạng, thần sắc hắn ngưng trọng,
liếc mắt nhìn mọi người ở đây: “Vừa rồi, Sở Hi Thanh đã vào tầng ba.”
Khoảnh khắc này, tất cả mọi người ở đây đều biến sắc, nội tâm run rẩy, khí tức
cũng hỗn loạn.
Phong thái vô địch của Sở Hi Thanh ở lối vào tầng thứ hai, còn cả lưỡi đao đáng
sợ kia đã tạo thành một dấu ấn đậm nét trong tâm linh của bọn họ.
Chỉ có Kiếm Thị Phi là ngoại lệ, hai mắt hắn sáng ngời: “Hắn đi vào rồi? Ngươi
có biết hắn gặp được Chúc Cầu cấp mấy ở trong đường không gian hay không?”
“Ta làm sao mà biết được?”
Trí Ma Sơn lắc đầu nói: “Nhưng ta cũng đoán được vài phần, Chúc Cầu ngũ
phẩm hạ có sức chiến đấu tương đương với mấy người chúng ta. Sau khi chúng
ta hấp thu lực lượng Cự linh thì bọn chúng còn kém chúng ta vài phần, không
thể để Sở Hi Thanh tốn nhiều thời gian như vậy được.”
“Mà từ xưa đến nay, vượt qua ba cảnh giới là nhiều nhất, vì vậy quá nửa là
Chúc Cầu ngũ phẩm thượng.”
Mọi người ở đây nghe vậy, đầu tiên là rùng mình một cái.
Sở Hi Thanh lại có thể lấy tu vị lục phẩm hạ để đánh bại Chúc Cầu ngũ phẩm
thượng.
Thiên phú và sức chiến đấu của tên này thật sự quá khủng bố.
Sau khi căng thẳng xong, trong mắt bọn họ lại hiện lên một tia ác liệt.
Sở Hi Thanh trước kia là cao thâm khó dò, tựa như vực sâu không thấy đấy, bọn
họ không dám khinh thường.
Nhưng bây giờ, Sở Hi Thanh vẫn rất mạnh, nhưng không phải là không thể dự
đoán như trước, không còn làm người ta cảm thấy tuyệt vọng nữa.
Bọn họ đã nhìn thấy cực hạn của Sở Hi Thanh rồi.
“Thiên phú của người này quá đáng sợ, dù không thể kế thừa truyền thừa Huyết
Nhai, tương lai cũng có hi vọng vào Thiên Bảng.”
Vân Thiên Ca than thở một tiếng, sau đó lại nhìn về phía hang động: “Ta có thù
oán rất sâu với Sở Hi Thanh, nhất định phải diệt trừ kẻ này mới yên tâm. Nhưng
cũng không cần vội, việc cần làm bây giờ chính là trừ khử Sở Mính.”
Trí Ma Sơn nghe vậy thì không khỏi liếc mắt nhìn về hang động phía trước.
Lối vào hang động này rộng tận hai mươi trượng, cao khoảng bảy trượng, chung
quanh đều là đá nhọn lởm chởm, như nhìn một cái miệng rộng của yêu ma.
Bên trong thì lại có một ánh sáng đỏ mơ hồ, sâu thẳm khó dò.
“Cửu Khúc Ma Tràng quật? Nàng trốn vào bên trong rồi?”
Trí Ma Sơn hơi nhướng mày: “Vậy thì phiền phức rồi, sao các ngươi lại để nàng
trốn vào trong đó?”
Đây là một trong ba nơi chủ yếu nhất của tầng thứ ba, cũng là nơi có địa hình
phức tạp nhất.
Có người nói trong đó có vô số hang động, vô số ngã rẽ. Toàn bộ hang động kéo
dài xuống dưới tận ba mươi dặm, độ rộng phải hơn ngàn dặm, gần như bao trùm
toàn bộ tầng thứ ba, kết cấu lại cực kỳ phức tạp, là một tòa mê cung thiên nhiên.
Có người nói, dù cho võ tu có năng lực cảm ứng mạnh đến đâu, chỉ cần vào
xâm nhập bảy mươi dặm thì sẽ không thể đi ra ngoài.
Ngoài ra, bên trong hang động còn có rất nhiều nghiệt thú hung bạo sinh tồn.
Đó đều là những vật phẩm thất bại khi Chúc Quang âm tạo hóa vạn vật, năng
lực sinh sôi của chúng cực kỳ mạnh mẽ, hơn nữa tính tình hung bạo, luôn tàn
sát lẫn nhau, thích ăn máu thịt tu sĩ. 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com