Tổng đốc Vương Thăng cảm thấy đau đầu không thôi. Lúc trước hắn cũng không ngờ vụ án quận Tú Thủy này sẽ dính líu đến Kinh Tây Sở thị. Ai có thể ngờ được Sở Hi Thanh và Sở Mính của Sở gia sẽ đồng thời được chọn làm Huyết Nhai dự bị của Vô Tướng thần tông? Khiến cho Hình bộ Tả thị lang Sở Như Lai nhúng tay vào bản án này. Trong hắn lại cực kỳ cáu giận: “Cái tên Sở Như Lai này, ngày thường ỷ vào thiên tử sủng ái mà làm xằng làm bậy ở trong triều, bây giờ lại còn muốn nhảy lên đầu chúng ta, hắn muốn bức Thiết Kỳ Bang tạo phản sao?” Vụ án tạo phản ở quận Tú Thủy cũng không phải là thứ hắn muốn. Nhưng khi đó quân tiên phong của Thiết Kỳ Bang rất mạnh, đã kéo đến mấy quận, sau lưng còn có một cái Vô Tướng thần tông. Không đổ tội lên đầu đám người Tư Không Thiện, lẽ nào để tình hình mở rộng, kéo dài đến lúc không thể khống chế sao? Mấu chốt là Tư Không Thiện còn vu oan hãm hại người khác, khiến cho quan trường Đông Châu bọn họ không dám ngẩng đầu lên ở trước mặt Thanh Hư Tử, không thể không nhường bước. Vì vậy, Vương Thăng cũng cực kỳ tức giận với Sở Như Lai, người này không thể không biết nguyên nhân trong chuyện này, nhưng vẫn cố tình nhúng tay vào, ý đồ lật lại bản án cho đám thế gia quận Tú Thủy. Đây đã là phá hoại quy của, là muốn trở thành kẻ địch của toàn bộ quan trường Đông Châu. Vương Thăng không tự chủ được mà nghĩ đến tình hình tranh đấu càng ngày càng kịch liệt ở trong triều. Lần này Sở Như Lai dám mạo hiểm như vậy, hẳn là không chỉ vì tranh đấu Huyết Nhai thánh truyền giữa Sở Hi Thanh và Sở Mính. Vương Thăng đã ngửi được mùi của tranh đấu giữa các đảng phái, Sở Như Lai chính là coi Tổng đốc Đông Châu như hắn là kẻ địch để công kích! “Hạ Hầu đại nhân cứ về trước đi.” Trong mắt Tổng đốc Vương Thăng hiện ra một vệt lạnh lùng: “Việc này ta sẽ nghĩ biện pháp, bọn họ muốn lật án, cũng không dễ dàng như vậy. . .” Nếu đã dính dáng đến tranh đấu đảng phái, như vậy hắn không thể ngồi im được, không thể không dùng một chút thủ đoạn được. Hạ Hầu Nguyên nghe vậy thì nội tâm nhất thời buông lỏng, ngay khi hắn chuẩn bị đứng dậy cáo từ, hắn liền nhìn thấy một người trẻ tuổi vội vã đi vào. Vị này chính là Tư nghị tòng quân của phủ Tổng đốc, là một trong những phụ tá được Vương Thăng coi trọng nhất. Sau khi người này đi vào, liền đưa mấy tờ giấy đến trước người Tổng đốc Vương Thăng. “Tổng đốc đại nhân, đây là tin tình báo từ phương bắc. Vị Kỳ chủ trẻ tuổi của Thiết Kỳ Bang kia thật sự là không tầm thường. Người này mới đến phương bắc được hai tháng, lại làm ra một chuyện kinh người như vậy, có thể nói là khuấy động mưa gió trong thiên hạ.” “Kỳ chủ Thiết Kỳ Bang?” Kỳ chủ Thiết Kỳ Bang Sở Hi Thanh, tất nhiên là một nhân vật liojw hại. Mấy hôm trước, Tổng đốc Vương Thăng cũng đã xem qua kỳ Thiên Cơ Võ Phổ mới nhất. Người này xếp hạng 29 Thanh Vân Tổng Bảng, thủ tịch Thần Tú Thập Kiệt đao, bước vào hàng ngũ Siêu thiên trụ. Có người nói, Vô Tướng thần tông coi trọng Sở Hi Thanh hơn Sở Mính nhiều lắm. Đây cũng chính là một trong những lý do mà Vương Thăng không muốn HÌnh bộ lật lại bản án kia. Việc này không chỉ liên quan đến danh dự và tiền đồ của hắn, mà còn đắc tội với Sở Hi Thanh và Vô Tướng thần tông. Vương Thăng hơi nghi ngờ mà nhìn mấy tờ giấy trong tay vị Tư nghị tòng quân kia. Trong lòng hắn thầm nghĩ, Sở Hi Thanh lại làm ra chuyện lớn gì rồi? Lại chém một Thần Tú Thập Kiệt, hay là đánh bại một một hai tên Siêu thiên trụ? Cái này cũng không thể coi là việc ghế gớm, càng không thể nói là khuấy động mưa gió trong thiên hạ. Khi Vương Thăng cầm giấy viết thư lên xem một lúc, con ngươi nhất thời co lại, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập. Ánh mắt hắn hiện lên vẻ khó mà tin nổi, cực kỳ tập trung mà đọc lại từng câu từng chữ, xem đi xem lại vài lần. Một lúc sau, vị Tổng đốc Đông Châu này mới thả giấy viết thư xuống, sắc mặt hắn lúc xanh lúc trắng: “Mộc Kiếm Tiên đăng thần? Hay cho một Sở Nhất Đao, hắn lại làm một chuyện kinh thiên động địa rồi. . .” Tổng đốc Vương Thăng nghĩ thâm, đây đâu chỉ là khuấy động mưa gió trong thiên ha? Chuyện này quả thật là đâm thủng một góc trời. Thiên hạ này, thế mà lại có thêm một vị thần linh. Vị này không chỉ không xuất thân từ Cự thần thượng cổ, mà còn nắm giữ Tiệt Thiên vô cùng mạnh mẽ, sức chiến đấu đã tiếp cận với đám thần linh mạnh mẽ nhất kia. Sau đó, Vương THăng lại bắt đầu vui mừng, đối với Đông Châu bây giờ, chuyện này quả thực là một tin vui. Hắn hơi suy tư một chút, rồi ném tờ giấy cho Hạ Hầu Nguyên: “Ngươi xem đi.” Hạ Hầu Nguyên cũng đã tò mò với nội dung trên này từ lâu rồi. Sau khi hắn tiếp nhận, liền đọc nhanh như gió. Chỉ chốc lát sau, trên mặt Hạ Hầu Nguyên hiện lên vẻ hồi hộp: “Tổng đốc đại nhân, không biết tin tức này là thật hay giả?”