Bá Võ - Khai Hoang

Chương 1108: Phản ứng (4)



Các loại truyền thừa của Vô Tướng thần tông tất nhiên rất ưu tú, mạnh hơn
nhiều so với Nam Bắc Thiên môn đã phân liệt, nhưng vấn đề là ‘nội quỷ’ không
có tiền đồ.
Hắn còn phải lo lắng đề phòng, cả ngày lẫn đêm đều lo lắng bại lộ thân phận,
sau đó bị ba đao sáu lỗ, rồi đột tử tại Giới Luật đường của Vô Tướng thần tông.
Hướng Quỳ vốn tưởng rằng việc này rất dễ dàng.
Thời gian gần đây, các thế lực đã hết nhiệt tình với Nghịch Thần kỳ và bảo tàng
Liệt Vương, bọn họ tìm kiếm lâu như vậy mà vẫn không có kết quả, nên chuẩn
bị từ bỏ.
Bắc Thiên môn của mình cũng đã không còn quá quan tâm đến chuyện này nữa
rồi.
Mà Hướng Quỳ hắn có thiên phú huyết mạch cấp siêu thiên kiêu, hơn nữa ngộ
tính rất tốt, tiềm lực cực mạnh, tông môn không thể làm như không thấy một
người như hắn được.
Chỉ là một cái chớp mắt tiếp theo, hắn nhìn thấy sắc mặt khó xử của Vương
chưởng quỹ, dáng vẻ muốn nói lại thôi: “Hôm qua tông môn đã gửi tin đến,
Thiên Thính viện trong tông môn có ý để ngươi ở lại Thiết Kỳ Bang, tốt nhất là
dùng thân phận bang chúng Thiết Kỳ Bang để gia nhập Vô Tướng thần tông,
tiếp cận Sở Hi Thanh, dốc hết sức để nhận được tin tưởng từ hắn.”
Bắc Thiên môn cũng có Thiên Thính viện, nơi này phụ trách tìm hiểu tình báo
và thu thập tin tức trong thiên hạ.
Hướng Quỳ không khỏi nhíu chặt lông mày, hắn có chút nôn nóng, vẻ mặt bất
mãn: “Lại làm gì nữa? Thiết Kỳ Bang căn bản là không có Nghịch Thần kỳ, ta ở
lại Thiết Kỳ Bang cũng có ý nghĩa gì? Hơn nữa cần gì phải tiếp cận Sở Hi
Thanh?”
Thật ra thì thu nhập của Thiết Kỳ Bang không tệ, có thể để hắn cầm hai phần
lương bổng, nhưng ở lại chỗ này cũng sẽ ảnh hưởng đến chuyện tu hành của
Hướng Quỳ.
Hắn đã rất lâu rồi không tu luyện võ đạo của Bắc Thiên môn, sợ có sơ sót hay
kẽ hở nào đó.
Sau khi tu luyện Dưỡng Nguyên công của Vô Tướng thần tông đến tầng thứ
bảy, ba tầng tiếp theo đều là tiểu thừa. Không chỉ uy lực không đủ, mà còn
không cường hóa được thân thể.
Hắn phải đi Vô Tướng thần tông, chuyển đổi thành Vô Tướng công.
Vấn đề là một khi gia nhập Vô Tướng thần tông, phải bị giới luật của Vô Tướng
thần tông quản lý, một khi phản bội tông môn, tất sẽ bị Giới Luật viện của Vô
Tướng thần tông truy sát.
Trong mắt Vương chưởng quỹ lại hiện lên vẻ nghiêm túc: “Trong môn phái giải
thích là, mấy hôm trước Sở Hi Thanh đã cứu Mộc Kiếm Tiên thoát vây, còn
giúp hắn chứng đạo Vĩnh Hằng, bước vào cảnh giới thần linh bất tử bất diệt, thọ
cùng cùng đất.”
Hướng Quỳ nghe vậy thì cả kinh.
Hắn không biết Mộc Kiếm Tiên là ai, nhưng biết sức nặng của một thần linh.
Kỳ chủ nhà bọn họ mới lên phương bắc được hai tháng, lại tạo ra một thần linh
rồi?
“Mộc Kiếm Tiên – Tùng Duyên Niên là một cao thủ Siêu Phẩm ở hai vạn năm
trước, từng vì một ân tình khai mở linh tuệ mà che chở thần tông thuật sư Thái
Vi Viên, trấp áp khí vận cho bọn họ, để bọn họ hưng thịnh hơn vạn năm. Mà
bây giờ, vào ngày vị Mộc Kiếm Tiên này đăng thần, hắn cũng đã đồng ý trở
thành thái thượng trưởng lão của Vô Tướng thần tông.”
Vương chưởng quỹ cười khổ một chút, thần sắc hắn vô cùng phức tạp mà cầm
chén trà uống một hớp: “Sức nặng của Sở Hi Thanh bây giờ đã khác xưa rồi,
chẳng những có Mộc Kiếm Tiên che chở, có người nói Vô Tướng thần tông đã
đưa hắn lên làm Tru Thiên thánh truyền, đã có sức ảnh hưởng vớii thiên hạ này.
Ngoài ra, hình như trong môn phái cho rằng cột cờ Nghịch Thần kỳ nằm ở trong
tay Sở Hi Thanh.”
“Bằng không thì hắn chỉ là con cháu của một thế gia đã xuống dốc nào đó, nào
có thể quật khởi thành Siêu thiên kiêu xuất chúng nhất thiên hạ trong vòng một
năm ngắn ngủi? Lại còn là thủ tịch Thần Tú Thập Kiệt đao nữa? chỉ với những
chiến tích như vậy, có thể thấy sức chiến đấu của hắn đã không kém hơn Bá Võ
Vương khi xưa rồi.”
“Huống hồ hắn còn cứu Mộc Kiếm Tiên thoát vây và đăng thần, Sở Hi Thanh
chắc chắn là đã mượn lực lượng của Nghịch Thần kỳ để nghịch thiên cải mệnh.
Ngoài ra, hình như vì Sở Hi Thanh mà phương bắc còn có biến cố nào đó, cho
nên trong môn phái cực kỳ coi trọng người này.”
“Vì vậy, ý của môn phái là để ngươi tiếp tục lợi dụng thân phận bây giờ, để tiếp
cận Sở Hi Thanh.”
Sắc mặt Hướng Quỳ biến ảo không ngừng.
Hắn không thể không thừa nhận là suy đoán của tông môn rất có lý.
Vương chưởng quỹ cũng nhìn ra Hướng Quỳ không tình nguyện, lời nói của
hắn hàm chứa an ủi: “Hướng sư đệ yên tâm, tông môn cũng biết chuyện này đã
làm khó ngươi, nên chắc chắn sẽ không để ngươi chịu thiệt. Đại trưởng lão
Thiên Thính viện đã hạ lệnh, trong lúc ngươi nằm vùng, không chỉ lương bổng
tăng gấp đôi, mà môn phái còn dốc hết sức để hỗ trợ ngươi tu hành, để ngươi
nhanh chóng nổi bật ở Thiết Kỳ Bang và Vô Tướng thần tông, được Sở Hi
Thanh coi trọng.”
“Mục tiêu ngắn hạn của chúng ta là để ngươi lên cấp ngũ phẩm, lên làm đà chủ
của Thiết Kỳ Bang, trở thành đệ tử nội môn của Vô Tướng thần tông. Ý của
môn phái là, ngươi cứ chờ ở bên cạnh Sở Hi Thanh ba năm, sau ba năm thì xem
tình hình thế nào đã.” 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com