Sở Hi Thanh nghe vậy thì thoải mái. Vị Thiên Diệp Tiên Tử này nổi tiếng trên giang hồ không chỉ vì sắc đẹp của nàng. Mà là nàng còn tinh thông thuật luyện đan và y thuật, có người nói nàng tinh thông dược tính của ngàn loại thuốc, có thể phối hợp và luyện chế rất nhiều loại thuốc. Có thể được Vô Tướng thần tông mời đến Thần Đan viện luyện đan, liền có thể biết thiên phú và danh tiếng của nữ tử này ra sao. Kỹ xảo luyện đan của Thiên Diệp Tiên Tử này, đã lọt vào mắt trưởng lão Thần Đan viện. Sở Hi Thanh chắp tay sau lưng, nhìn kỹ ba người bọn họ: “Như vậy ba người các ngươi đang cãi vã vì chuyện gì?” Thiên Diệp Tiên Tử nghe vậy thì hơi căng thẳng, ánh mắt có chút chột dạ. Nam tử trung niên anh tuấn kia thì hơi cau mày. Hắn là cao thủ tứ phẩm, càng là Đan sư mà được thế nhân tôn sùng, nên cảm thấy hơi khó chịu với dáng vẻ nhìn từ trên cao xuống của Sở Hi Thanh. Nhưng nam tử trung niên cũng đã đè tâm tư xuống. Sau lưng đối phương không chỉ là Vô Tướng thần tông, mà còn có một thần linh chân chính. Đấy là còn chưa nói đến sức chiến đấu của đối phương cực mạnh, đại đa số cao thủ ngũ phẩm cũng không phải đối thủ của người này. Thần sắc hắn vẫn cung kính như cũ: “Hồi bẩm thánh truyền, đây là vì lúc trước Thiên Diệp Tiên Tử có đặt một đôi đao kiếm ở chỗ Lệ huynh, kết quả khi hai người chúng ta đến đây để lấy đồ, thì Lệ huynh lại không chịu đưa, cho nên mới xảy ra tranh chấp.” Kỳ Đao ma tượng = Lệ Thiên Công nghe vậy thì hai mắt đỏ lên, nắm chặt song quyền, nghiến răng ken két, tức giận không thôi. Hai tháng trước, Thiên Diệp Tiên Tử đã ủy thác hắn chế tạo một đôi đao kiếm. Không phải là loại mà Phong Đao Điện Kiếm – Nhân Trung Thủ và Phong Lôi Song Cực – Cổ Kiếm sử dụng, mà là đao dương kiếm âm, thích hợp với các cặp vợ chồng và tình nhân. Khi đó, Lệ Thiên Công mừng rỡ không thôi, lòng thầm nói hắn am hiểu không phải là luyện đao sao? Hắn không chỉ dốc sức chế tạo, mà còn mượn rất nhiều tiền, tăng thêm không ít vật liệu lên cặp đao kiếm này. Binh khí của mình sử dụng, tất nhiên là càng mạnh càng tốt rồi. Kết quả đến khi luyện xong, hắn mới biết Thiên Diệp Tiên Tử đã như keo như sơn với tên Độc Đao Tán Nhân này. Lệ Thiên Công tất nhiên không chịu giao đôi đao kiếm mình dốc hết tâm huyết cho đôi cẩu nam tiên nữ này rồi! Thiên Diệp Tiên Tử huệ chất lan tâm, thông minh nhanh trí, lại quá ngây thơ về mặt tình cảm, nhất định là bị tên tạp chủng này lừa gạt. Sở Hi Thanh nghe vậy thì hơi cau mày, hắn nhìn về phía Lệ Thiên Công: “Nếu đã nhận lời người khác, vì sao không chịu giao hàng? Là người làm lỡ chuyện, chưa kịp luyện chế, hay là vì nguyên do nào khác?” Chuyện này đúng là lỗi của Lệ Thiên Công. Nếu đã nhận đơn hàng, vậy nhất định phải tuân thủ ước hẹn. Lệ Thiên Công cúi đầu xuống, hắn cắn chặt răng, yên lặng không trả lời. Thật ra thì Sở Hi Thanh cũng lười quan tâm đến chuyện vớ vẩn của ba người này. Nhưng hắn còn hi vọng Lệ Thiên Công làm việc cho mình, dốc hết sức luyện chế đôi Kim Ngọc Lương Duyên đao cho hắn. Hắn hơi suy nghĩ một chút, liền biết cái tên ‘liếm cẩu’ Lệ Thiên Công này nhất định là ‘vì thích mà kính dâng’, cho nên thâm hụt vào gốc, đến khi giao hàng thì thấy người ta thành đôi thành cặp, cho nên mới đổi ý. Sở Hi Thanh lắc đầu, lại nhìn về phía Thiên Diệp Tiên Tử: “Xem ra cái tên này không giao hàng được rồi, vậy đơn hàng này coi như thôi đi, để tên này bồi thường cho các ngươi đi. Dựa theo quy củ giang hồ, ta sẽ để hắn bồi thường cho các ngươi thêm hai phần mười tiền cọc.” Độc Đao Tán Nhân có chút không cam lòng, hắn đã chờ đôi đao kiếm này tận hai tháng trời. Nhưng khi hắn đang định nói gì đó, Thiên Diệp Tiên Tử ở bên cạnh lại kéo ống tay áo của hắn. Thiên Diệp Tiên Tử có chút chột dạ, lần này nàng cũng không dám chiếm lợi lộc trên người Lệ Thiên Công nữa. Dù sao nàng cũng đã có người bên cạnh, không tiện trêu chọc những người khác nữa. Ngày xưa Lệ Thiên Công luyện chế đao kiếm cho nàng rất tốt, vì vậy nàng vẫn theo quán tính mà đến tìm Lệ Thiên Công luyện chế. Hẳn là giọng nói và thái độ của nàng khi đó có vấn đề, làm cho cái tên ngu xuẩn này hiểu lầm. . . Sở Hi Thanh không quan tâm ý nghĩ của hai người này. Hắn cũng không thương lượng với hai người bọn họ, mà là dặn dò. Sau đó, Sở Hi Thanh nhìn về phía Lệ Thiên Công, trong mắt chứa ý cảnh cáo: “Ngày xưa ngươi đã đáp ứng ta, chỉ cần ta có đủ tài liệu thì ngươi sẽ thăng cấp Kim Ngọc Lương Duyên đao lên tứ phẩm? Bây giờ ta đã mang đồ đến. Ngươi tốt nhất là cẩn thận một chút, ta hi vọng có thể cầm đao mới trong thời gian ngắn nhất.” Ngay sau đó, Chu Lương Thần đã lấy một túi tài liệu ở trên lưng tiểu Huyền Vũ xuống, sau đó đặt ở trước mặt Lệ Thiên Công. Tiểu Huyền Vũ nhìn thấy cảnh này thì không khỏi kêu lên một tiếng, tâm trạng hơi sa sút mà rụt đầu vào trong mai rùa. Trong những tài liệu kia, còn có hai đôi mắt của mẫu thân nó.