Bá Võ - Khai Hoang

Chương 1112: Thiên Hạ Phong Đao (2)



Tiểu Huyền Vũ có chút bi thương mà liếc mắt nhìn mảnh vảy ngược màu tím
bầm bị nó giấu trong mai rùa.
Đây là thứ duy nhất thuộc về nó trong số di vật của mẫu thân.
Tâm trạng của Lệ Thiên Công cũng hơi dễ chịu một chút, tuy rằng vẫn đau lòng
gần chết, nhưng ít nhất hắn cũng có thể bảo vệ tiền của mình.
Chỉ cần bán đôi đao kiếm làm riêng cho Thiên Diệp Tiên Tử, hắn vẫn có thể
kiếm được không ít, trả nợ là không có vấn đề.
Hắn cố gắng nở nụ cười: “Thánh truyền yên tâm! Lệ mỗ nhất định sẽ dốc hết
sức lực, nhiều nhất là hai mươi ngày, là có thể luyện chế thành công.”
Sở Hi Thanh gật đầu, thỏa mãn nói: “Còn có một chuyện nữa, sau khi tông môn
đưa ta lên làm Tru Thiên thánh truyền, lại cho ta thêm hai danh ngạch Đạo thị.
Thuật luyện khí của Lệ Thiên Công ngươi rất khá, đao pháp cũng tạm được, Sở
mỗ có ý chiêu mộ ngươi làm đạo thị của ta, chỉ là không biết ngươi thấy thế
nào?”
Lệ Thiên Công nghe vậy thì sừng sờ, hắn không ngờ Sở Hi Thanh lại chiêu mộ
mình làm Đạo thị.
Lúc này hắn cũng thấy hơi động lòng.
Đạo thị của thánh truyền Vô Tướng thần tông, tương đương với thân phận đệ tử
nội môn.
Nếu như sau này Sở Hi Thanh lên làm trưởng lão, vậy hắn có thể hưởng đãi ngộ
của thân truyền.
Chuyện này có nghĩa là hắn có thể học đại đa số truyền thừa của Vô Tướng thần
tông, Vô Tướng thần tông cũng coi hắn như người của mình.
Đến khi đó, võ đạo và tài nghệ luyện khí của hắn sẽ được tăng trưởng rất nhiều.
Nhưng làm Đạo thị cũng có chỗ xấu.
Bây giờ hắn luyện đao luyện kiếm cho người khác, tự chịu trách nhiệm lời lỗ,
kiếm được kha khá.
Làm đạo thị cho Sở Hi Thanh thì sẽ không có tự do như vậy nữa.
Lúc này, vẻ mặt Thiên Diệp Tiên Tử lại hơi động, chợt dừng bước chân.
Nàng và Độc Đao Tán Nhân vốn đã đi đến cửa phòng của Lệ Thiên Công.
Lúc này nàng lại không đi nổi nữa.
Đạo thị?
Cái tên Lệ Thiên Công này lại có cơ hội làm Đạo thị của Sở Hi Thanh?
Đây chính là Tru Thiên thánh truyền, Huyết Nhai dự bị của Vô Tướng thần
tông, là một đời Siêu thiên trụ mới nhất trên giang hồ, cũng là người được Mộc
Kiếm Tiên ưu ái.
Tương lai của vị này, ít nhất cũng phải là nhất phẩm hạ, hơn nữa rất có thể tiến
vào hàng đầu trên Thiên Bảng!
Lệ Thiên Công đi theo người này, quả thực là tiền đồ rộng lớn.
Mặc kệ là tu vị hay tài nghệ luyện khí của Lệ Thiên Công, hoặc là thân phận và
quyền thế trong tương lai của hắn, đều sẽ tăng lên vài bước, đã không phải hàng
ngũ tán tu có thể so sánh.
Thiên Diệp Tiên Tử bỗng nhiên cảm thấy, Độc Đao Tán Nhân ở bên cạnh
dường như chưa phải lựa chọn tốt nhất.
Lệ Thiên Công không chú ý đến vẻ mặt khác thường của Thiên Diệp Tiên Tử,
hắn vẫn do dự chần chờ, chưa thể quyết định, đánh phải ra vẻ khó xử: “Việc này
rất quan trọng, Lệ mỗ nhất thời khó có thể quyết đoán. Không biết thánh truyền
của thế cho ta suy nghĩ vài ngày không, qua vài ngày nữa sẽ cho thánh truyền
một câu trả lời chắc chắn.”
“Cũng được!” Sở Hi Thanh nghe vậy, khóe môi hơi vểnh lên, hiện ra một nụ
cười ý vị sâu xa: “Vậy cho ngươi ba ngày đi, ba ngày sau hãy cho ta một câu trả
lời chắc chắn.”
Lúc này, hắn quay đầu lại, nhìn tiểu Huyền Vũ đang co đầu vào mai rùa với ánh
mắt đầy thâm ý: “Còn nữa, trước kia ngươi đã đáp ứng là sẽ luyện chế miễn phí
cho ta vài món pháp khí. Đúng lúc có một chuyện cần ngươi hỗ trwoj, nơi này
có hai đôi mắt Huyền Vũ, ngươi giúp ta luyện chế thành một cái pháp khí.”
. . .
Một khắc thời gian sau, Sở Hi Thanh ngồi trên lưng rùa tiểu Huyền Vũ mà rời
khỏi Thiên Khí viện.
Kế Tiễn Tiễn đứng ở bên cạnh hắn, không hiểu nên hỏi dò: “Chủ thượng, sức
chiến đấu của Lệ Thiên Công rất bình thường, đao pháp của hắn ở cấp độ ngũ
phẩm thượng cũng chỉ là bình thường thôi. Ngươi cho hắn cái thân phận Đạo thị
này, thật sự là đề cao hắn.”
Thiên phú của Lệ Thiên Công, cùng lắm là cấp thiên kiêu.
Nếu như hắn không thể kiếm tiền, vậy ít nhất mười năm nữa mới có thể thăng
cấp ngũ phẩm.
Danh ngạch Đạo thị này của Sở Hi Thanh, hoàn toàn có thể chiêu một một ngũ
phẩm cấp bậc siêu thiên kiêu, thậm chí là Thiên trụ.
Sở Hi Thanh nghe vậy thì hơi lắc đầu: “Ngươi quá khinh thường hắn rồi. Ta đã
hỏi đại trưởng lão Thiên Khí viện, Ngự đạo trưởng lão có nói, người này rất có
thiên phú trên luyện khí, ít nhất cũng là cấp tông sư. Huống hồ bên cạnh ta bây
giờ không thiếu sức chiến đấu.”
Hắn bây giờ thật sự là không thiếu sức chiến đấu.
Sở Hi Thanh chỉ cần bẻ một cành tùng trên thần thụ, chẳng khác nào có thêm
một cao thủ tứ phẩm ở bên người.
Nếu như hắn muốn tìm vài cao thủ ngũ phẩm để làm việc cho mình, vậy Thiết
Kỳ Bang có một đống.
Theo con kênh đào kia hoạt động, tài lực của Thiết Kỳ Bang đã được cải thiện
trên diện rộng, dự tính là còn thuê không ít cao thủ ngũ phẩm.
Trái lại thì một nhân tài am hiểu luyện khí như Lệ Thiên Công, thì sẽ có ích hơn
với hắn và Thiết Kỳ bang.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com