Sở Hi Thanh cũng dùng phù lục, cẩn thận từng li từng tí để phong ấn bình ngọc cuối cùng, sau đó cất vào tay áo của mình, lúc này mới thi lễ về phía Tố Phong Đao: “Sư tôn, ta cũng đã xong!” Tuy rằng bây giờ vẫn chưa hết ba ngày, nhưng Sở Hi Thanh cũng không còn pháp khí để chứa ‘kết tinh’ nữa. Tố Phong Đao biết hai vị đệ tử này đều sợ, không dám tiếp tục chờ ở đây nữa. Nhưng đây cũng là chuyện bình thường, bản thân nàng nắm giữ toàn bộ tình hình trong Đế Thần cung, lại là kẻ tài cao gan lớn, cho nên mới bình tĩnh không sợ. Hai người Sở Hi Thanh lại không biết gì về tình hình nơi này, cũng không có năng lực giữ mạng khi ở đây. “Đi thôi!” Tố Phong Đao giơ tay lên, hút hai đệ tử lên Dục Nhật thần chu. Nhưng sau đó nàng cũng không điều khiển Dục Nhật thần chu rời đi, trái lại còn đi dọc theo một hành lang cực kỳ rộng rãi, bay vào nơi sâu xa trong hang động. Sở Hi Thanh phát hiện bọn họ càng bay vào sâu, thì thủ vệ lại càng nhiều hơn. Thủ vệ ở nơi này không còn là Tru Nhật Bộ nữa, mà là một loại Cự linh có đầu như rồng, người mặc vảy đen. Chiều cao của những Cự linh này đều ở khoảng hai mươi đến ba mươi trượng, khí tức lại lạnh mẽ hơn Cự linh Truy Nhật Bộ nhiều, còn có từng con Hỏa xà đang quấn quanh hai tay của bọn họ. Có một số cá thể mạnh mẽ, thì trên cổ lại có thêm một con. Con ngươi của Sở Hi Thanh hơi híp lại, hắn nhận ra đây là một trong bốn đại hoàng tộc ở Bất Chu sơn, cũng là Đế tộc của Bất Chu sơn bây giờ, Tây Hoàng tộc, hay cũng gọi là Hỏa Thần tộc. Đây là hậu duệ của Hỏa Thần – Diễm Dung, kẻ từng phạt thiên khi xưa. Tuy rằng Hỏa Thần – Diễm Dung đã bại trận bỏ mình, lại để lại cho tộc nhân của hắn rất nhiều thần vật trấn áp khí vận, còn có mấy vị đồng minh chăm nom. Vì vậy, Tây Hoàng tộc chẳng những không bị diệt vong, mà trái lại còn rất hưng thịnh, mấy trăm vạn năm qua đều là một trong hoàng tộc mạnh mẽ nhất của Bất Chu sơn. Các đời Thiên Đế ở Bất Chu sơn đên này, có một phần ba là xuất thân từ Tây Hoàng tộc. Nói đến bộ tộc này, cũng chính là tộc duệ Cự linh có huyết mạch gần nhân tộc nhất, bọn họ cũng là hậu duệ Bàn Cổ. Thời điểm này, Tố Phong Đao lại giải thích cho hai người bọn họ: “Mấy ngày trước, ta đã tiến vào Bất Chu sơn để điều tra, một đường đều thông suốt không gặp trở ngại, chạy thẳng đến Nguyên Thủy tổ điện của Đế Thần cung.” “Nơi đó là nơi được xây dựng sớm nhất trên Bất Chu sơn này, trước khi Cự linh Bất Chu sơn chế tạo Đế Thần cung, thì nơi đó là chỗ ở của Nam Thiên Đế, là nơi Cự linh Bất Chu sơn thương lượng và nghị sự, ta đã nhìn thấy Hỏa Thần – Diễm Dung ở nơi đó.” “Hỏa Thần – Diễm Dung?” Diệp Tri Thu lấy làm kinh hãi: “Không phải Diệp Tri Thu đã ngã xuống rồi sao? Còn không để lại thi thể mà.” “Đúng là hắn đã ngã xuống, nhưng Cự thần thượng cổ là bất tử bất diệt, Diễm Dung còn là nhân vật từng tiếp cận với nửa bước tạo hóa, linh hồn của hắn vẫn luôn bồi hồi ở hậu thế, có thể trở về bất cứ lúc nào, giống như Chúc Quang âm và La Hầu vậy.” Tố Phong Đao khẽ mỉm cười: “Tây Hoàng tốc đã chế tạo một bộ thể xác mới cho Diễm Dung, bọn họ đã sắp hoàn thành.” Thần sắc Sở Hi Thanh hơi động: “Sư tôn, đây chính là lý do vì sao bọn họ không ra tay ngăn cản Mộc Kiếm Tiên đăng thần?” “Đây là một trong những nguyên nhân, ba đại thần sơn ở phương bắc đều có chút dị động, liên lụy đến một phần lực lượng rất lớn của Bất Chu sơn.” Tố Phong Đao hơi gật đầu: “Khi đó ta tiến vào Nguyên Thủy tổ điện thì còn cảm thấy kỳ quá, bởi vì ta đi vào quá dễ dàng, cái này nhất định là có người đang âm thầm hỗ trợ, hơn nữa còn không chỉ là một người. Bọn họ hi vọng ta nhìn thấy thể xác mới của Diễm Dung, cũng mong chờ phản ứng của ta.” Diệp Tri Thu nghe vậy liền hiểu: “Bọn họ đang chờ sư tôn chém thể xác của Diễm Dung? Bọn họ không hi vọng Diễm Dung trở về, lại không muốn tự mình ra tay, chọc giận Nam Thiên Đế, cho nên muốn mượn tay của sư tôn?” “Chính là như vậy!” Tố Phong Đao bật cười, mặt hiện lên ý xem thường: “Tông phái và triều đình nhân tộc chúng ta có nhiều lục đục, nội đấu không dứt, Cự linh bọn họ cũng giống như vậy. Đối với ba hoàng tộc khác mà nói, Diễm Dung thức tỉnh cũng không phải chuyển tốt, khó tránh khỏi muốn cản trở một phen. Nhưng nếu ta đã biết chuyện này, làm sao có thể để bọn họ được toại nguyện? Vì vậy, ta đã làm một giao dịch với bọn họ.” “Nội dung giao dịch này chính là để chúng ta sử dụng Nguyên Cổ huyết trì?” Sở Hi Thanh dùng tay vuốt cằm: “Cảm giác chúng ta hơi thiệt thòi nha.” Hắn nghĩ Tố Phong Đao chém một đao này xong, bọn họ còn có thể rời đi sao? Khi đó không chỉ Tây Hoàng tộc sẽ phát rồ, mà Thiên Đế của Bất Chu sơn cũng sẽ truy sát đến chết. Ba đại hoàng tộc còn lại nhất định cũng sẽ trở mặt với bọn họ.