Sở Hi Thanh hơi sững sờ, trong mắt có thêm vài phần ngưng trọng. Hắn đã ý thức được Kế Tiễn Tiễn này có vấn đề từ trước, nhưng không ngờ nữ tử này còn tu luyện một môn Kim thân Bá thể. Đương nhiên, việc này cũng không đủ để chứng minh Kế Tiễn Tiễn là nội quỷ, không ai quy định thợ săn trên núi thì không thể tu luyện Kim thân Bá thể cả. Tuy nhiên, vì đề phòng chuyện bất ngờ có thể xảy ra. . . Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn màn hình huỳnh quang hư ảo trong tầm mắt của mình. Cột điểm võ đạo đã tăng lên đến ba vạn. Thanh Vân Bảng và bài văn chương hắn viết trên Luận Võ Thần Cơ, hiệu quả của nó đang từ từ biến mất. Sở Hi Thanh không do dự, dứt khoát đổi một tấm ‘thẻ thần thông Gần Mực Thì Đen’ ở trong võ đạo bảo khố, rồi trực tiếp sử dụng với Kế Tiễn Tiễn. Không biết vì sao mà thời gian gần đây hắn thường xuyên quét ra thứ này. Kế Tiễn Tiễn mờ mịt không biết, nàng đang nhíu chặt lông mày nhìn về phía trước, đồng thời gỡ chiến cung sau lưng xuống: “Đường chủ, phía trước có hai chiếc chiến thuyền, có thể là có địch ý.” Sở Hi Thanh nghe vậy thì sững sờ, đứng lên nhìn về phía tây, sau đó liền nhìn thấy hai chiếc chiến thuyền ba tầng có quy mô Vạn liêu, chúng đang lao nhanh từ phía thượng du xuống. Hắn cẩn thận quan sát một phen, phát hiện trên thuyền có rất nhiều thủy binh, tất cả đều được võ trang đầy đủ. Những thủy binh này đều đứng ở phía trước, cung nỏ sẵn sàng, tất cả đều nhắm vào chiếc thuyền quan của bọn họ. Sở Hi Thanh khẽ nhíu mày, hai chiếc chiến thuyền này đâu chỉ có địch ý? Đây rõ ràng là chuẩn bị động thủ rồi! Vị Đại lý tự thiếu khanh kia còn vội đến mức này, còn chưa chờ bọn họ vào sông Đại Vận thì đã chuẩn bị ra tay rồi. “Ta lên bờ trước!” Kế Tiễn Tiễn nói câu này xong, liền đi thẳng vào trong khoang thuyền, cầm hai cái bao đựng tên của nàng. Bên trong mỗi bao đều có sáu mươi mũi trọng tiễn phù văn, một phần là Sở Hi Thanh mua, một phần là chiếm được từ trong tay đám Cẩm y vệ. Sau đó, bóng người của nàng hóa thành mây khói, bay về phía bờ sông. Làm một xạ thủ, không gian và khoảng cách là thứ quan trọng nhất. Chỉ có kéo dài khoảng cách với người khác, thì nàng mới có thể ung dung kéo cung bắn tên. Thật ra thì nếu như có cao thủ mạnh mẽ đảm nhiệm tấm chắn cho nàng thì cũng có thể. Tuy nhiên, Tư Không Hinh từng là sát thủ kim bài, chỉ giỏi công chứ không giỏi thủ. Sở Hi Thanh cũng không phải loại hình am hiểu phòng ngự. Lá bài tẩy của hắn thì đúng là có thể làm được, nhưng mà đó là khiên thịt mà Sở Hi Thanh chuẩn bị cho mình, ngoài ra còn phải bảo vệ mấy chục người của Tả gia nữa. Đương nhiên, điểm quan trọng nhất chính là Kế Tiễn Tiễn không muốn ở trên thuyền, như vậy thì nàng sẽ bị hạn chế. Tại dưới mắt của Sở Hi Thanh, một thân võ lực mạnh mẽ có thể sánh vai với tứ phẩm thượng của nàng, lại không thể phát huy được. Bởi vậy, vẫn là lên bờ thì tốt hơn. Mấy gò núi phía nam sông có địa hình phức tạp, rừng cây rậm rạp, dễ dàng ẩn núp. Bên trong có xảy ra chuyện gì, thì người bên ngoài cũng khó mà biết được. Sở Hi Thanh cũng không ngăn cản, chỉ vì trong màn hình huỳnh quang hử ảo của hắn, đã xuất hiện hai chữ ‘Nhai Tí’ màu đỏ tươi. ---Nhai Tí đao ý của ngươi tạm thời tăng lên đến trình độ cao đẳng. Ánh mắt Sở Hi Thanh lạnh lẽo: “Tất cả mọi người lùi vào tầng thứ hai để tránh né đi, không được trì hoãn quá lâu.” Khi thuyền đi đến quận Lê Dương, Sở Hi Thanh cố tinh bảo Tả gia mua một ít thứ để gia cố thêm cho mấy khoang thuyền, giờ trong khoang cực kỳ kiên cố và vững chắc. Hắn vừa nói vừa ấn đao, bước nhanh về phía mũi thuyền, nhẹ nhàng nhìn hai chiếc chiến thuyền ở phía trước. “Ta chính là Bách hộ Chương Minh của Thiên nha Cẩm y vệ, đang áp giải tội quan vào kinh, các ngươi là binh mã phương nào? Muốn làm cái gì?” Tiếng nói của Sở Hi Thanh như lôi đình, truyền khắp mặt sông. Tuy nhiên, hai chiếc tàu chiến kia vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, vẫn cứ xuôi dòng mà xuống từ hai bên trái phải. Sở Hi Thanh nhíu mày, liền rút thanh Tốn Phong Chấn Lôi Đao ra một đường. Bên phía hắn không thể ra tay với chiến thuyền trước được, như vậy nhất định sẽ có hậu hoạn. Một cái tội danh công kích chiến thuyền của triều đình, đã đủ để hắn và Tả Thiên Lộ nằm ở vị trí bất lợi. Sở Hi Thanh lại không thể ngồi nhìn hai chiếc chiến thuyền này đâm vào thuyền của mình. Dù sao trên thuyền cũng còn hơn hai mươi vị gia quyến của Tả gia. Đặc biệt là mẫu thân của Tả Thanh Vân không thể chạm vào nước. Có điều, ngay khi Sở Hi Thanh chuẩn bị ra tay, Tả Thiên Lộ đã rời khỏi từ trong khoang thuyền. “Tiểu Sở không cần lo lắng, cứ để bọn họ đâm vào đi.” Hai tay hắn bắt pháp ấn, một thân áo bào không gió mà bay, linh quang màu xanh bao trùm toàn thân. Tả Thiên Lộ dạo bước đi đến trước boong thuyền phía trước, chân phải đạp xuống, cả chiếc thuyền đều được linh quang màu xanh bao trùm.