Tuy rằng võ tu bọn họ không sống lâu như thuật tư, nhưng cũng trường thọ hơn người bình thường nhiều lắm. Võ tu nhất phẩm, nếu như không có nội thương hay ám tật gì, bình thường có thể sống được bảy tám trăm năm là ít. “Huống hồ, vẫn còn có Thiết thúc ở đây, nghe nói Thiết gia và Thiết Giáp môn có nhân tài đông đức, nào đến lượt tiểu chất lên làm Thiếu kỳ chủ? Tiểu chất mới gia nhập Thiết Kỳ Bang không bao lâu, đột nhiên lên làm đường chủ đã cảm thấy bất an, không dám nhận chức Thiếu kỳ chủ này.” Sở Hi Thanh nghĩ thầm, hắn có một cái Tây Sơn Đường là đã rất thỏa mãn rồi. Với thu nhập hàng năm của Tây Sơn Đường, đã đủ để hắn và Sở Vân Vân tu luyện, trong vòng hai năm sẽ bước vào ngũ phẩm. Nếu như tương lai có thể tìm một chút bổng lộc, thì phần cơ nghiệp này thậm chí có thể đủ để bọn họ tiến vào tứ phẩm. Còn về phần bí dược sau tứ phẩm, vậy không phải tiền bạc có thể mua được. Những thứ đó đều ở phương bắc, còn có một ít ở trong cấm địa. Huynh muội bọn họ cần phải mạo hiểm đi vào cấm địa tìm kiếm bí dược, hoặc là cướp đoạt dưới mắt của đám tộc duệ cự thần kia. Khi đó sẽ không giúp được gì cho Thiết Kỳ Bang. Thiết Cuồng Nhân thì lại cười tủm tỉm, nghe Sở Hi Thanh nói chuyện. Mãi đến khi Sở Hi Thanh nói xong, Thiết Cuồng Nhân mới hơi lắc đầu nói: “Tiểu Sở nói cũng rất có đạo lý, cơ nghiệp Thiết Kỳ Bang này đúng là của ta và các huynh đệ khác đánh xuống. Nhưng người trong giang hồ chúng ta coi trọng nhất vẫn là nắm đấm! Vị trí đứng đầu một bang, cần người có tài có đức và mạnh mẽ, bằng không thì dùng cái gì để trấn áp kẻ khác? Dùng cái gì để ứng phó với sóng gió giang hồ?” “Còn về phần Thiết gia chúng ta và Thiết Giáp môn, thì ta hiểu rõ hơn ngươi, đúng là có một ít nhân tài, nhưng còn lâu mới đủ để chống đỡ các nhân vật hung ác trên giang hồ, còn lâu mới chống đỡ được đám danh gia vọng tộc Đông Châu. Còn huynh trưởng ta, nếu như không có ngươi thì hắn đã không thể thoát khỏi Hỏa Cốt Quật rồi, ngay cả Long Hành mà hắn còn đấu không lại, nào có thể chống đỡ được đại kỳ của Thiết Kỳ Bang?” Thiết Tiếu Sinh nghe đến đây, không khỏi tỏ vẻ ngượng ngùng mà sờ sờ mũi. Để cho hắn đánh nhau thì còn được. Nếu như để hắn chấp chưởng Thiết Kỳ Bang, vậy thì đúng là không đấu lại con rắn độc của Long gia kia. “Còn về phần ta, cho dù ta chưa đến tuổi già, nhưng mà đao thương trên giang hồ không có mắt, ai có thể nói mình nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi? Nếu như chẳng may có chuyện, Thiết Kỳ Bang sẽ như rắn mất đầu, nên làm thế nào?” Lúc này, Thiết Cuồng Nhân phất tay áo một cái: “Để ngươi làm Thiếu kỳ chủ, không chỉ là đề nghị của huynh trưởng, mà còn là ý của tất cả mọi người, ngươi không cần từ chối nữa.” Hắn vừa nói xong, mọi người bên dưới đều dồn dập đứng dậy. “Đúng vậy, Sở đường chủ nhân nghĩa vô song, mưu tính sâu xa, còn có đao pháp cao siêu! Trong Thiết Kỳ Bang bây giờ, ngoại trừ huynh đệ kỳ chủ ra, thì chúng ta cũng chỉ phục một mình Sở đường chủ.” “Sở đường chủ không cần từ chối, ngài nhậm chức Thiếu kỳ chủ, chúng là ý muốn của tất cả mọi người.” “Đây là chuyện tốt! Có thể để tất cả bang chúng yên tâm.” “Sở đường chủ, ta là người nhanh mồm nhanh miệng, vẫn luôn nói thẳng, đường chủ Tuyển Phong Đường dũng thì rất dũng, nhưng đầu óc lại không khá lắm. Nếu như Kỳ chủ thật sự gặp chuyện không may, chỉ có Sở đường chủ mới có thể kế thừa Thiết Kỳ Bang, khi đó mọi người mới không hoảng loạn.” Đó là một đường chủ lâu năm của ngoại đường. Hắn vừa mới nói xong, sắc mặt Thiết Tiếu Sinh không khỏi đen xì, Thiết Cuồng Nhân cũng không còn gì để nói, lòng thầm nói cái tên này đang hi vọng mình chết thật à? Tất cả đường chủ cũng hiểu rõ, với thanh thế của Sở Hi Thanh bây giờ, sớm muộn gì cũng vào Vô Tướng thần tông, có hi vọng trở thành đệ tử chân truyền của thần tông nhất phẩm. Một nhân vật như vậy, tự nhiên là mọi người phải nghĩ mọi biện pháp, kéo hắn lên chiếc thuyền Thiết Kỳ Bang này rồi. Tương lai Sở Hi Thanh sẽ thăng chức rất nhanh, mọi người cũng có thể dính chút ánh sáng của Sở Hi Thanh. Nếu như có thể dùng chức vị Thiếu kỳ chủ này, để buộc trói hạng 9 Thần Tú Thập Kiệt đao, thì cũng không phải là cuộc làm ăn thua lỗ. Chỉ có Thiết Ngưu – Giả Đại Lực là ngồi yên tại chỗ, vẻ mặt âm trầm, yên lặng không nói gì. Sở Hi Thanh không còn gì để nói, hắn thấy huynh đệ Thiết gia rất kiên quyết, các huynh đệ còn lại trong bang cũng hết sức ủng hộ, chỉ có thể ôm quyền với bốn phía, rồi cười khổ ngồi xuống. Nhưng Sở Hi Thanh không mở miệng hứa hẹn cái gì cả. Hắn chuẩn bị chờ vài ngày nữa sẽ giải thích chuyện này với huynh đệ Thiết Cuồng Nhân, khuyên bảo huynh đệ bọn họ một chút. Lúc này, Thiết Cuồng Nhân lại chợt đổi giọng. “Vào việc chính đi, mọi người hẳn rõ ràng chuyện Thiết Kỳ Bang chúng ta bắt tay giảng hòa với mấy thế gia trong nội thành kia? Đây chỉ là kế tạm thời, Thái thú bản quận liên thủ với Án sát sử, dùng lực lượng quan phủ để cưỡng chế nhúng tay vào, Lão tử không thể không cúi đầu. Nhưng Thiết Kỳ Bang chúng ta, sớm muộn gì cũng sẽ trở mặt với bọn họ, sẽ đánh một trận với bọn họ.”