Bá Võ - Khai Hoang

Chương 861: Phán quan (6)



Nội tâm của La Dương lạnh lẽo, lòng thầm nói hôm nay phải chết ở đây rồi.
Đáng tiếc, mình vẫn không thể tự tay giết chết Sở Mính, báo mối thù chôn sống
của công tử.
Hắn chỉ thăm dò ra nữ tử này có Thiết Nhai kính giáp tầng tám, thật sự có một
phần tố chất tu luyện Thần Ý Xúc Tử Đao.
“Ta khuyên ngươi bó tay chịu trói.” âm Dương Đồ - Ma Thái tựa như cười mà
không phải cười, nhấc tay chỉ lên, một mặt âm Dương Đồ cực lớn bỗng nhiên lơ
lửng giữa không trung, phong tỏa bốn phía.
“Nếu như ngươi có thể lạc đường mà biết quay lại, hỗ trợ Sở gia diệt trừ đám
phản nghịch Tẩy Bích Thiên kia, vậy ngươi có thể bảo vệ mạng sống của mình.
. .”
Ma Thái đang đắc ý nói đến đây, bỗng nhiên lại có cảm ứng, liếc mắt nhìn về
phía nam của bọn họ.
Chỉ thấy có một thân hình nhỏ nhắn xinh xắn che mặt, tay cầm trường thương
vừa thô vừa to, bỗng nhiên bay xuyên qua mây đen, chỉ dùng một cái chớp mắt
là đã đến trước mặt bọn họ.
“Là ai?”
“Kẻ nào?”
Mấy người Ma Thái dồn dập kêu lên, tiếng như lôi chấn.
Cùng lúc đó, binh khí của bọn họ cũng đã ra khỏi vỏ, phát ra những tiếng ‘sặc’.
Tốc độ rút kiếm của Ma Thái rất nhanh, nhưng kiếm của hắn còn chưa kịp ra
khỏi vỏ, người kia đã đi đến trước mặt hắn.
Con ngươi của Ma Thái đột nhiên co rút lại: “Cao nhân phương nào?”
Người kia không trả lời, toàn thân nàng xuất hiện một ngọn lửa bạc, bỗng nhiên
đấm thẳng một quyền.
Ma Thái đã không kịp rút kiếm ra, hắn dứt khoát dùng cả vỏ kiếm để chặn trước
người.
Tại thế ngàn cân treo sợi tóc, niêm phong quyền phong của đối phương.
Chỉ là Ma Thái còn chưa kịp thở phào, ngực của hắn bỗng nhiên ‘phốc’ một
tiếng, nổ ra một miệng vết thương cực lớn. Lục phủ ngũ tạng đều bị một quyền
này đánh thành mảnh vỡ.
“Bách Bộ Thần Quyền?”
Ma Thái vừa sửng sốt, lại không dám tin tưởng mà nhìn vết thương trước ngực:
“Ngươi là Thần Quyền Phán Quan – Tẩy Bích Thiên?”
Nhưng hắn lại cảm thấy không đúng.
Thần Quyền Phán Quan – Tẩy Bích Thiên rõ ràng là một nam tử có tuổi tác
tương đương với La Dương, mà người che mặt ở trước mắt hắn, rõ ràng là một
cô gái.
Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, đầu của Ma Thái đã nổ tung như một quả
dưa hấu.
Người cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi khác là La Dương ở phía sau,
hắn trố mắt ngoác mồm, vô cùng giật mình mà nhìn một màn trước mặt.
Cô gái che mặt ở phía trước, đã dùng tuyệt học thành danh của sư huynh hắn,
hai quyền đánh chết Ma Thái.
Ngay khi hắn còn đang ngây người, đầu của bốn người còn lại cũng đột nhiên
nổ tung.
Cô gái kia rõ ràng là không làm gì cả, bốn người kia đã bị một quyền lực mạnh
mẽ đánh nổ.
Lúc này, cô gái che mặt quay đầu lại, liếc mắt nhìn La Dương một chút.
Tiếng nói của nàng lạnh lẽo: “Trốn về phía tây, bên đó là đường sống của
ngươi.”
Ngay khi nàng nói xong, toàn thân lập tức bay lên, xông vào bên trong mây đen.
Thiết Diện Phán Quan – La Dương thì lại hiện ra một tia kỳ dị.
Tuy rằng cô gái này đã che mặt, nhưng trí nhớ của La Dương cực kỳ mạnh mẽ.
Hắn nhận ra hình thể của cô gái này, cực kỳ tương tự với một thiếu nữ ở bên
cạnh Sở Hi Thanh.
Trừ cái đó ra, trên người thiếu nữ này còn có một mùi máu tươi quanh quẩn.
Mà hắn cũng từng ngửi được khi lướt qua Sở Hi Thanh.
Thiết Diện Phán Quan – La Dương cũng không nghĩ nhiều nữa, hắn cầm pháp
khí âm Dương Đồ kia lên, vội vã bỏ chạy về phía tây.
Đây chính là pháp khí được chế tạo cho Chính Phản Lưỡng Nghi trận.
Trưởng phòng Sở gia cũng có người tu luyện Chính Phản Lưỡng Nghi trận,
trình độ còn vượt xa bốn tên vừa rồi. Nếu như có pháp khí này hỗ trợ, uy lực
của bộ trận pháp này còn có thể tăng gấp bội!
Ngay sau khi Sở Vân Vân đánh giết âm Dương Đồ - Ma Thái, Đại Hắc Thiên –
Nhật Già La đang phi độn trong màn khói đen, lao thẳng đến phía trước.
Tại mấy hơi thở trước, Nhật Già La còn đang lao nhanh về phía bắc.
Lần này, tuy rằng ám sát Sở Hi Thanh và Sở Mính thất bại, nhưng bọn họ đã
thăm dò ra một phần nền tảng của Sở Mính.
Nữ tử này đã thể hiện Thiết Nhai kính giáp bát giai ở trước mặt mọi người.
Thiết Nhai kính giáp là năng lực phụ thuộc của huyết mạch Nhai Tí.
Nói cách khác, nữ tử này nhất định đã nắm giữ huyết mạch Nhai Tí tầng thứ
tám!
Đồng thời cũng có thể xác định, chuyện Vô Tướng thần tông tìm được một
Huyết Nhai thánh truyền là xác thực, không còn gì để nghi ngờ.
Hắn đã có thể trả lời với tông môn và những người sau lưng kia.
Nhưng mà, trên đường Đại Hắc Thiên – Nhật Già La rút lui, lại phát hiện gần
thuyền Bình Thiên có khói đặc bay lên, bắt đầu từ nhạt rồi chuyển đậm, thậm
chí đã bao trùm mặt đất.
Chung quanh đây lại có một nguồn khói khác, hơn nữa mây khói này còn có
năng lực che đậy rất mạnh, cách trở năm giác quan, phong tỏa linh thức, hoàn
toàn tương tự với khói đen của hắn.
Nhật Già La khá là kinh ngạc, cho nên mới xoay người, muốn đi xem một chút.
Hắn đã khóa chặt một đạo khí cơ mơ hồ ở bên trong làn khói, rồi cấp tốc lại
gần.
Nếu như hắn cảm ứng không sai, đó hẳn là đầu nguồn của màn sương khói này.
Nhưng khi hắn sắp phi độn đến cách mục tiêu khoảng một trăm trượng, sắp
nhìn thấy bộ mặt thật của người này, thì hắn lại nhìn thấy một cây cân cực lớn ở
phía trước. 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com