“Bình Thiên Kiếm? Tam Bình cư sĩ?” Nhật Già La cảm giác tu vị của mình đang giảm bớt, nhất thời biến sắc mặt: “Đáng chết!” Hắn cho rằng Bình Thiên Kiếm chính là một trong những võ đạo làm cho người ta buồn nôn nhất trên thế gian này. Bộ võ đạo cấp ‘Thánh truyền’ này, chất chứa một ‘Thiên điều đạo quy’ hoàn chỉnh. Người tu hành pháp môn này, không chỉ có thể dùng Bình Thiên Kiếm để lột bỏ tu vị của người khác, còn cưỡng ép kéo sức chiến đấu của song phương đến tầng thứ ngang nhau. Tu luyện đến chỗ cao thâm, thì còn có thể làm bản thân mạnh lên mà địch thì yếu đi. Ngay xưa, tông chủ đời thứ sáu của Vô Tướng thần tông đã dùng pháp môn này để chém giết một cự thần. Vị thần linh có thực lực Siêu Phẩm kia, bị áp chế xuống còn nhất phẩm, mà bản thân của tông chủ đời thứ sáu kia, thì đã tăng lên đến trên Siêu Phẩm! Đại Hắc Thiên – Nhật Già La không dám chậm trễ, sau lưng bỗng nhiên hiện ra tám cánh tay, mỗi một cái đều nằm quyền ấn, đánh thẳng về phía cây cân kia. Mỗi một quyền của hắn đều ngậm lấy quyền cương bao la, dốc hết tất cả sức mạnh của Nhật Già La, cũng kéo Vô Thường quyền ý lên đến cực hạn. Tụ tán vô thường! Ly Hợp thiên định! Tu vị của Tông Tam Bình vẫn chưa vào tam phẩm, thần phách không đủ, Bình Thiên kiếm ý còn chưa vững chắc, chỉ có dùng võ ý mạnh mẽ để đối kháng, liền có thể làm cho uy lực của Bình Thiên Kiếm giảm mạnh. Chỉ là một cái chớp mắt tiếp theo, trong hư không lại xuất hiện hơn hai trăm đạo kiếm khí có lôi đình quấn quanh, đánh thẳng về phía hắn. “Thần Tiêu Ngự Lôi kiếm khí!” Đại Hắc Thiên – Nhật Già La không khỏi nheo mắt lại. Chiếc thuyền Bình Thiên kia tăng cường cho Tông Tam Bình cực kỳ nhiều. Dù khoảng cách hơn một vạn trượng, mà vẫn có thể để cho Tông Tam Bình nắm giữ sức chiến đấu tam phẩm. Đây cũng chính là lý do vì sao Nhật Già La không muốn đến gần thuyền Bình Thiên. Dù cho tu vị của hắn đã là nhị phẩm, một khi đến gần chiếc thuyền kia thì hắn vẫn ăn thiệt thòi. Tám cánh tay của Nhật Già La vung lên, hoặc chụp hoặc đánh, như cuồng phong gió bão mà đánh nát từng đạo Thần Tiêu Ngự Lôi kiếm khí kia. Mặt của hắn lại lộ ra vẻ ngưng trọng, chỉ cảm thấy tám cánh tay của mình đau đớn. Thần Tiêu Ngự Lôi kiếm khí của đối phương cực kỳ sắc bén, còn có lực lượng lôi đình, có thể trực tiếp phá vỡ cương khí của hắn. Nhưng Nhật Già La vẫn chỉ dùng thời gian chưa đến một cái hô hấp, là đã có thể đánh tan toàn bộ Thần Tiêu Ngự Lôi kiếm khí, đồng thời còn đập vỡ cây cân cực lớn ở phía trước. Lúc này, thần niệm của Nhật Già La vẫn khóa chặt đạo khí cơ kia. “Đến mà không chào thì không lễ phép! Tông Tam Bình, ngươi cũng tiếp một quyền của ta đi!” Tám cánh tay của hắn nắm chặt, bắt thịt toàn thân đều căng phồng, thân hình đột nhiên bành trướng, chỉ trong khoảnh khắc mà đã tăng trưởng đến hơn trăm trượng, tám bàn tay to lớn chống trời kia đánh thẳng về phía đạo khí cơ kia. Cùng lúc đó, hắn lại trông thấy một cây cân cực lớn màu vàng xuất hiện ở phía trước. Lại có một đạo kiếm khí to lớn đến trăm trượng, có chín con Lôi long cực lớn quấn quanh, đang lao thẳng về phía hắn. Ầm! Theo hai người giao thủ, phạm vị mấy dặm chung quanh đều là núi chuyển đất sập, một đám mây nấm loại nhỏ xuất hiện trên không trung, xông thẳng lên ba trăm trượng. Nhưng bụi mù và khói đen kia cũng bị rất nhiều cương khí và kiếm khí xung kích. Thân hình Nhật Già La lùi về sau hai trăm trượng mới đứng vững trên mặt đất, hắn nhìn về phía bóng người cao lớn đang trôi nổi trên không trung kia, hai mắt hơi híp lại: “Tông Tam Bình!” Người xuất hiện trước mặt hắn, chính là Tam Bình cư sĩ, Bình Thiên thánh truyền của Vô Tướng thần tông. “Đại Hắc Thiên – Nhật Già La?” Tông Tam Bình cũng hừ lạnh một tiếng: “Quả nhiên là ngươi đang giấu đầu lòi đuôi. Ngươi tán khói ở đây là muốn làm gì?” Hắn cảm ứng được nơi này có dị thường, Đại Hắc Thiên – Nhật Già La không chỉ không rút lui, trái lại còn chạy xuống phía dưới thuyền Bình Thiên để thả khói đen, rất có thể là có âm mưu nào khác. Vì vậy, hắn mạo hiểm rời thuyền, chạy xuống đây xem xét. Quả nhiên là gặp được Đại Hắc Thiên – Nhật Già La ở trong khói đen. Cùng lúc đó, trong lòng hắn cũng dâng lên một tia nghi ngờ, cảm giác tình hình có chút không đúng. Nhưng mà không đúng ở chỗ này, thì hắn lại không nghĩ ra. Tông Tam Bình cũng không nghĩ nhiều, đám Ma tu này làm việc rất kỳ quái, não đã bị ma công luyện hóa, không thể suy đoán theo lẽ thường. Đại Hắc Thiên – Nhật Già La lại âm trầm mà quét mắt nhìn bốn phía một cái. Tông Tam Bình hiển nhiên là đã tìm nhầm người. Nhật Già La cho rằng mình cũng sai lầm, hắn cho rằng mình tìm thấy đầu nguồn của khói đen, nhưng lại tìm thấy Tông Tam Bình đang chạy đến kiểm tra. Tam Bình cư sĩ sao có thể có bản lĩnh thả khói đen? Đặc biệt là trong màn khói đen này còn có năng lực che giấu, ngăn cách linh thức cảm ứng của người khác, hoàn toàn không kém hắn. Tuy nhiên, Nhật Già La cũng lười mở miệng, hắn đường đường là một ma tu nhị phẩm bá chủ một phương, không thể hạ thân phận để đi giải thích với một tên tiểu bối được!