Ngoài ra, còn có hơn 190 nam nữ đang tụ ở một bên khác của cổng chào. Đại đa số người trong bọn họ đều mặc trang phục đệ tử ngoại môn, trong đó còn có mười mấy đệ tử nội môn, tu vị thì nằm trong khoảng thất phẩm đến lục phẩm. Sở Hi Thanh cũng biết, những người này đều là đệ tử chuẩn bị tham gia bí cảnh thời gian. Hắn tăng tốc độ đi qua. Tất cả mọi người ở đây đều đang bàn luận sôi nổi. “Sao tự nhiên tông môn lại mở bí cảnh thời gian? Quá khứ đều mở sau khi tuyển đệ tử xong cơ mà?” “Còn không phải là vì hai vị Huyết Nhai dự bị sao? Như vậy mà cũng không nhìn ra? Tông môn đây là không tiếc tất cả để giúp bọn họ gia tăng tu vị.” “Vậy những đệ tử mới nhập môn vào ba tháng sau thì phải làm sao?” “Cái này còn cần ngươi bận tâm? Có người nói lần này là trường hợp đặc biệt, tông môn đã phí một viên ‘Thời Không mật thạch’, chuẩn bị mở nhiều hơn một lần, sẽ không ảnh hưởng đến ba tháng sau. Lần này coi như là có lợi cho các môn phái khác, trăm năm cũng không gặp được tình huống như này đâu.” Khi Sở Hi Thanh đến, những đệ tử ngoại môn nội môn của Vô Tướng thần tông này nhất thời cảm thấy phấn chấn. “Đây chính là Sở sư đệ, một trong hai vị Huyết Nhai dự bị.” “Khi biện máu trước đao thì nhìn quá xa nên không rõ, bây giờ nhìn kỹ thì quả nhiên là rất anh tuấn! Bảo sao tông chủ lại vui vẻ như vậy.” Sở Hi Thanh thì lại ôm quyền, vẻ mặt vui sướng nói: “Tại hạ Sở Hi Thanh, gặp qua chư vị sư huynh sư tỷ, sư đệ sư muội. Sở mỗ mới vào thần tông, kính xin chư vị đồng môn quan tâm nhiều hơn.” Một đám đệ tử nghe vậy, có người im lặng không lên tiếng, có người tràn đầy hứng thú mà quan sát Sở Hi Thanh, có người thì lại là vẻ mặt xúc động, cười ha ha. “Đây là tất nhiên! Ngươi là Huyết Nhai dự bị, chúng ta đương nhiên sẽ quan tâm nhiều hơn.” “Việc này là đương nhiên, lần này chúng ta thật ra cũng là nhờ phúc của ngươi nên mới có thể vào bí cảnh thời gian sớm hơn ba tháng.” “Sở sư huynh bây giờ là hạng 91 trên Thanh Vân Tổng Bảng, một trong Thần Tú Thập Kiệt đao. Sức chiến đấu kinh người, phải là sư huynh quan tâm đến chúng ta nhiều hơn mới đúng.” Sở Hi Thanh mỉm cười đáp lại, trò chuyện với những sư huynh đệ này. Cùng lúc đó, Sở Mính cũng dẫn theo hai Đạo thị ngự không đến nơi này. Sau khi nàng bay đến gần, cũng là mỉm cười, cứ chỉ nhàn nhã, tự nhiên hào phóng mà thi lễ với mọi người: “Kinh Tây Sở Mính, gặp qua chư vị đồng môn!’ Rõ ràng là đám đệ tử ở đây coi trọng nàng hơn xa Sở Hi Thanh, tất cả đều nghiêm túc đáp lễ. Hôm trước, mọi người tận mắt nhìn thấy máu của Sở MÍnh đã làm Huyết Nhai thần đao có phản ứng lớn như thế nào. Tuy Sở Hi Thanh cũng làm cho đao khí của Huyết Nhai thần đao hóa hình, nhưng khí tượng lại yếu hơn Sở Mính rất nhiều. Nếu tông môn muốn Thần Ý Xúc Tử Đao tái hiện nhân thế, vậy còn phải trông chờ vào vì đại tiểu thư Kinh Tây Sở thị này. Tuy rằng hai người đều là Huyết Nhai dự bị, nhưng sức nặng thì lại hoàn toàn khác nhau. Nhưng trong những người ở đây, cũng có người hiểu biết rõ ràng, đều biết Vô Tướng thần tông càng tin tưởng Sở Hi Thanh hơn. Bọn họ đều bình thản đứng tại chỗ, âm thầm cười gằn. Sở Mính thì lại nhếch miệng cười, liếc mắt nhìn Sở Hi Thanh một chút. Sau đó, nàng tránh ra một bước: “Sở Sơn, Sở Thạch, còn không mau mang dâng lễ vật lên cho chư vị đồng môn đi?” Nàng quay đầu cười tủm tỉm với mọi người, nói: “Tiểu muội mang đến chút lễ mọn, kính xin chư vị đồng môn chớ khước từ. Tiểu muội chỉ mong ngày sau, chư vị có thể chăm nom tiểu muội một hai.” Dựa theo Long Hắc Hổ giải thích, đệ tử có tư cách tham gia bí cảnh thời gian ngày hôm nay, đều là nhân vật tinh anh trong ba năm gần đây của tông môn, cũng là đối tượng mà nàng cần kết giao. Không lâu sau, khi tiến vào bí cảnh thời gian thì cũng cần những người này giúp đỡ, đảm bảo an toàn. Mọi người đều chú ý đến một đống túi vải như núi ở trong tay hai Đạo thị ở sau lưng Sở Mính. Những túi vải này chỉ có kích thước bằng đầu ngón tay, nhìn từ ngoài thì có vẻ như là bình đan dược. Chờ đến khi Sở Sơn và Sở Thạch đưa những túi vải này đến trong tay bọn họ, mấy người trong đó lặng lẽ mở ra, sau đó mặt liền hiện lên vẻ vui mừng. Bên trong là một bình Thiếu Hạo Đan, một bình Nguyên Dương Đan, một bình Hồi Xuân Đan. Tất cả đều là mười viên, hai cái trước là đan dược phụ trợ tu hành, Hồi Xuân Đan thì là khôi phục thương thế, hồi phục nguyên khí. Giá trị của chúng khoảng tầm ba ngàn lượng, dù là đối với những đệ tử nội môn ngoại môn xuất thân giàu có ở đây, thì cũng coi như là một phần hậu lễ khiến người ta vui mừng. Thái độ của mọi người với Sở Mính cũng càng nhiệt tình hơn. Tuy nhiên, không biết là vô tình hay cố ý, mà chỉ có hai người Sở Hi Thanh và Chu Lương Thần là không có lễ vật.