Bá Võ - Khai Hoang

Chương 978: Thang trời (2)



Lúc này, hai bóng người lao xuống như hạc trắng trong mây, chạy đến bên cạnh
Tiêu Di.
Hai vợ chồng Vương Hi Trúc cầm cánh tay của nàng, rồi lập tức chạy về
phương hướng bắc.
“Chúng ta đi!”
Sau khi tâm thần của Tiêu Di thả lỏng, sức lực toàn thân cũng biến mất không
còn sót lại chú nào, dựa cả vào hai người kia để bay lên.
Trên mặt nàng lại hiện ra vẻ khó hiểu.
Với thực lực của hai vợ chồng Vương Hi Trúc và Tiết Đình Hữu, thừa sức giải
quyết đám người Đô Thiên thần cung ở phía sau.
Vương Hi Trúc nhìn ra tâm tư của nàng, cười khổ nói: “Phía sau chúng ta cũng
có truy binh.”
Tiêu Di nghe vậy thì sững sờ, sau đó sắc mặt nàng tái nhợt hơn: Các ngươi bây
giờ cũng bị đuổi giết?”
Tình hình đã ác liệt đến mức này rồi sao?
Tiết Đình Hữu liếc mắt nhìn nàng một cái: “Chúng ta khá xui xẻo, khi chạy đến
thì gặp phải một đám người điên Huyết Bức sơn. Tiêu sư muội du đãng một
mình ở bên ngoài, không nhận được Càn Khôn phi kiếm của chúng ta đúng
không?”
Tiêu Di nghe vậy thì càng kinh ngạc hơn, lòng thầm nói Tiết Đình Hữu nói như
vậy là có ý gì?
“Tin phù gì? Mấy ngày nay ta đều tìm kiếm Thời Gian huyết thạch, hành tung
bất định, không dùng lại một chỗ, nhưng cũng không lấy được bất kỳ tin phù
hay Càn Khôn phi kiếm nào.”
Khoảng cách phi hành của tin phù rất ngắn, xa nhất cũng không đến một trăm
năm mươi dặm.
Còn về phần Càn Khôn phi kiếm, tuy rằng khoảng cách phi hành rất dài, ngắn
thì ngàn dặm, dài thì vạn dặm, nhưng nhất định phải khóa chặt phương hướng
từ trước, hoặc là hòa máu tươi vào trong Càn Khôn phi kiếm từ trước.
Tiêu Di làm người tương đối quái gở, chỉ có cực ít bạn tốt ở trong tông môn.
Nàng không thể giao Càn Khôn phi kiếm hòa máu của mình cho người khác
được.
Huống hồ, nàng cũng không dùng được thứ đắt tiền như vậy.
Khóe môi Vương Hi Trúc không khỏi giật giật: “Tin phù là chuyện hai mươi
ngày trước rồi, những ngày nay ngươi không gặp được một đồng môn nào sao?
Vận may của ngươi không khỏi quá thối rồi.”
Vẻ mặt Tiết Đình Hữu thì lại bình thản, giải thích cho Tiêu Di: “Tình hình bí
cảnh lần này rất hiểm ác, sau khi hai người chúng ta thương lượng với các sư
huynh đệ nội môn, liền quyết định ôm đoán sưởi ấm ở mặt bắc núi Kim Ngân,
Phong Huyết quật và Lôi Chấn cốc, các sư huynh đệ trông nom lẫn nhau.”
“Chúng ta không đi những địa phương khác, cũng cố gắng không hành động
một mình. Hai mươi ngày trước, chúng ta đã bắt đầu gửi tin phù để thông báo
cho đồng môn, nhưng đến giờ vẫn còn vài người chưa nhận được.”
Tiết Đình Hữu nói đến phần sau, giọng nói lại hơi nặng nề.
Những người chưa nhận được thông báo này, giống như Tiêu Di thật ra chỉ là số
ít, đại đa số người đều đã gặp bất trắc trong bí cảnh.
Tiêu Di nhất thời bừng tỉnh, bảo sao nàng lang bạt trong bí cảnh hai mươi ngày,
mà chưa từng gặp được một vị đồng môn nào.
Nàng suýt nữa thì cho rằng các đồng môn sư huynh đệ của mình đều đã gặp nạn
rồi.
“Nói như vậy, đại đa số chư vị sư huynh đệ vẫn còn khỏe mạnh?” Tiêu Di lập
tức vui mừng. Sau đó lại cau mày hỏi: “Như vậy thì Thời Gian huyết thạch thì
phải làm sao?”
Số lượng Thời Gian huyết thạch ở gần núi Kim Ngân, Phong Huyết quật và Lôi
Chấn cốc thì có bao nhiêu?
Tiêu Di dựa vào thân pháp cao siêu của mình, dấu chân đi qua toàn bộ bí cảnh,
mà chỉ tìm được có bảy viên Thời Gian huyết thạch.
Nếu không đủ Thời Gian huyết thạch, thì sẽ không thể tiến vào tầng thứ hai.
Lần này, người tiến vào bí cảnh thật sự là quá nhiều, số lượng bí dược ngũ
phẩm hạ vẫn còn thiếu rất nhiều.
Tiêu Di bây giờ chỉ có thể hi vọng vào tầng thứ hai của bí cảnh.
Tầng thứ hai có diện tích nhỏ hơn nhiều, nhưng số lượng bí dược lại nhiều hơn
rất nhiều.
Tiền đề là nàng có thể tìm được đủ Thời Gian huyết thạch, nhận được tư cách
tiến vào tầng thứ hai.
Vương Hi Trúc khẽ lắc đầu: “Thời Gian huyết thạch đúng là không nhiều, Vô
Tướng thần tông chúng ta bây giờ còn có 240 người, mà giờ chỉ kiếm được
không đến bốn trăm viên Thời Gian huyết thạch.”
Tiêu Di nghĩ thầm, như vậy thì còn thiếu rất nhiều.
240 người cần ít nhất 2880 viên Thời Gian huyết thạch.
Tiêu Di không khỏi âm thầm cười khổ.
Mấy vị sư huynh nội môn triệu tập tất cả mọi người tại ba nơi này, chắc hẳn là
có ý định từ bỏ.
Nhưng thật ra như vậy cũng tốt, tình hình bây giờ là địch mạnh ta yếu, lực
lượng song phương chênh lệch đến tận mười lần.
Dù bọn họ liều mạng thì cũng chưa chắc đã tìm được cơ hội vào tầng thứ hai.
Như vậy thì chẳng bằng lùi lại một bước, ít nhất cũng có thể giữ mạng.
Nhưng vẻ mặt của vợ chồng Vương Hi Trúc lại không có chút ủ rũ nào.
Vương Hi Trúc còn nhướng mày lên, hiện ra một nụ cười gằn: “Nhưng mà sư
muội đừng lo, Thời Gian huyết thạch không phải là vấn đề. Bây giờ để cho bọn
họ đắc ý nhất thời, chờ đến thời gian, bọn họ sẽ phải phun tất cả những thứ
trong tay ra.” 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com