Bá Võ - Khai Hoang

Chương 979: Thang trời (3)



Tiêu Di không khỏi kinh ngạc, chớp mắt hỏi: “Phun ra? Sư tỷ nói vậy là có ý
gì?”
“Vô Tướng thần tông chúng ta có một Siêu thiên trụ đi vào đây, một thân võ
đạo và thiên phú không kém Bá Võ Vương năm xưa, có phong thái bễ nghễ
thiên hạ, một tay chống trời. Chờ trở về gần núi Kim Ngân thì ta sẽ nói tỉ mỉ
cho sư muội biết.”
Lúc này, khóe môi Tiết Đình Hữu cũng cong lên: “Vô Tướng thần tông chúng ta
cổ vũ đệ tử tay làm hàm nhai ở trong bí cảnh, luôn muốn chúng ta tự tìm kiếm
Thời Gian huyết thạch, tự đối mặt với các hoàn cảnh gian nan trong bí cảnh.
Nhưng tình huống lần này thì khác, được cánh chim của Sở sư đệ che chở cũng
không mất mặt. . .”
Tiêu Di đang đoán xem vị Sở sư đệ này là ai, chẳng lẽ là Sở Hi Thanh?
Vấn đề là tu vị của Sở Hi Thanh mới chỉ thất phẩm thượng, cũng chỉ là một
Huyết Nhai dự bị không có huyết mạch Nhai Tí.
Vị này có một thân võ đạo và thiên phú không kém hơn Bá Võ Vương khi xưa?
Thật hay giả vậy?
Hắn lại có tài cán gì mà có thể che chở cho mấy trăm đệ tử Vô Tướng thần
tông?
Đúng lúc này, con ngươi của Tiết Đình Hữu hơi co lại, hắn phát hiện một đám
người trong rừng rậm phía trước.
Những người này, hoặc là đứng trên mặt đất, hoặc là đứng trên đỉnh cây Huyết
tùng, tất cả đều lạnh lùng nhìn ba người bọn họ.
Tiêu Di cũng chú ý đến đám người này, nàng không khỏi cả kinh.
“Thần Diễm cung?”
Sau đó, nàng lại nhìn thấy một bộ thi thể trên mặt đất.
Đó là một người trẻ tuổi mặc trang phục đệ tử Vô Tướng thần tông, toàn thân
đều là vết thương, đã không còn sinh cơ, chỉ có đôi mắt là trợn trừng trừng.
Tiêu Di chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, vô cùng hối hận và áy náy đang nuốt
chửng trái tim nàng: “Đó là Thích Phong Thích sư đệ. . .”
Đây là một vị sư đệ rất thân thiết với nàng.
Hiển nhiên là hắn bị hấp dẫn đến đây bởi pháo hoa cầu viện của Tiêu Di, sau đó
bị đám người Thần Diễm cung chặn giết tại đây.
Sắc mặt Tiết Đình Hữu cũng hơi xanh, sau đó gia tăng tốc độ: “Xông qua!”
Chỉ hơn hai mươi tên đệ tử Diễm Thần cung này, vẫn không ngăn được vợ
chồng bọn họ.
Chỉ có bộ thi thể của đồng môn kia, làm cho trái tim Tiết Đình Hữu đau nhói.
Sau khi Tiêu Di đi theo hai vợ chồng Tiết Đình Hữu trở về núi Kim Ngân, cả
người vẫn ngơ ngơ ngác ngác.
Vợ chồng Tiết Đình Hữu cũng không an ủi nàng quá nhiều, sau khi đưa nàng về
núi Kim Ngân an toàn, hai bọn họ liền vội vã rời đi.
Mãi cho đến lúc này, Tiêu Di mới biết vợ chồng Vương Hi Trúc vẫn luôn đi tìm
kiếm bốn phía, hi vọng tìm được hoặc cứu được đồng môn Vô Tướng thần tông
đi lạc đàn.
Hơn nữa không chỉ là vợ chồng Vô Tướng thần tông, mấy vị sư huynh đệ nội
môn ngoại môn đã thăng cấp ngũ phẩm đều đi ra ngoài tìm kiếm đồng môn lạc
đàn.
Có không ít huynh đệ ở núi Kim Ngân là do bọn họ cứu trở về.
Chỉ có nàng quá xui xẻo, tận hai mươi ngày mà vẫn không nhận được tin tức,
kết quả làm liên lụy đến Thích Phong Thích sư đệ.
Tiêu Di vừa nghĩ đến Thích Phong, liền thấy lòng đau như cắt, cũng bắt đầu
cảm thấy thống hận bản thân mình.
Nàng nghĩ vì sao khi đó còn muốn thả pháo hoa cầu viện?
Thật ra thì khi đó nàng cũng biết, khả năng được đồng môn cứu là cực nhỏ, trái
lại thì khả năng làm liên lụy sư huynh đệ đồng môn là rất lớn.
Tình hình trong bí cảnh bây giờ là như thế nào? Không phải Tiêu Di nàng
không hiểu, nhưng nàng vẫn không muốn chết, vẫn muốn cầu sinh.
Vì sao mình lại mạo hiểm mà đi tìm Thời Gian huyết thạch?
Từ bỏ cơ duyên bí cảnh lần này không phải tốt rồi sao? Không phải chỉ là chờ
thêm nửa năm rồi lên cấp ngũ phẩm sao?
Càng làm cho Tiêu Di thấy hận chính là, nàng còn không có năng lực báo thù
cho Thích Phong.
Chỉ có thể trở mắt nhìn đám kẻ thù Diễm Thần cung kia tiêu dao, càn rỡ ngông
cuồng tự đại.
Vợ chồng Vương Hi Trúc cũng an ủi nàng, nói về công tích vĩ đại của Sở Hi
Thanh.
Không phải là không báo thù cho Thích sư đệ, mà là chưa đến lúc báo thù.
Tiêu Di lại cảm thấy mình đang nghe chuyện thần thoại.
Cái gì mà một đao chém chết Thiết Trầm Thu của Huyết Bức sơn, trong mười
mấy hơi thở đã quét ngang đám thiên kiêu của Huyết Bức sơn và Vô Thượng
huyền tông, lại giết chết Huyền Vô Thượng của Dục Giới Đệ Lục thiên trong lôi
đài Thần Ân. . .
Đây đâu chỉ là Siêu thiên trụ?
Tiêu Di cảm thấy Bá Võ Vương tái thế cũng không lợi hại như vậy.
Hai ngày sau, Tiêu Di phát hiện tinh thần của các sư huynh đệ sư tỷ muội ở núi
Kim Ngân đều không tệ lắm.
Hình như bọn họ rất có lòng tin đối với Sở Hi Thanh.
Tất cả đều không đi ra ngoài tìm Thời Gian huyết thạch, mà chỉ ngốc ở trong
núi, tập trung tu luyện.
Tiêu Di có quen biết với một vị sư muội ở trong tông, sau khi hỏi qua thì mới
biết nàng là người có mặt trong ngày Sở Hi Thanh quét ngang Huyết Bức sơn
và Vô Thượng huyền tông. 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com