Bạch Cốt Tinh Nũng Nịu

Chương 53



Một bữa lẩu yên tĩnh đến lạ, mọi người dường như đều bị món ăn đặc biệt và ngon lành này mê hoặc. Rõ ràng là bàn ăn dành cho bảy người, vậy mà lại yên tĩnh như bữa tối của một mình ai đó.



Bà chủ Hoa Nhi nghi hoặc, không hiểu vì sao bầu không khí giữa mấy người bọn họ lại kỳ quái đến thế, khiến bà thấy hơi rờn rợn trong lòng.



Tuy nhiên, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm làm ăn, bà biết những người này chắc chắn không tầm thường.



Trước kia đã thấy họ nói chuyện với nhau rất kỳ lạ, hôm nay lại thấy Tiểu Sơn ôm một túi vàng, bà liền quyết định nhất định phải tiếp đãi đám khách quý này thật tốt, biết đâu sẽ có điều kỳ diệu xảy ra.



“Tiểu Tuyết à, món lẩu này ngon thật đấy. Cái công thức nước dùng mà muội nói có thể cho ta được không?” Bà chủ Hoa Nhi từng ăn món tương tự rồi, nhưng chỉ là một loại nước lèo duy nhất, chứ không như lẩu uyên ương của Tiểu Tuyết, một bên cay tê kích thích, bên còn lại thanh đạm nhẹ nhàng, ăn lúc nào cũng thấy ngon miệng.



“Được chứ,” Dương Tuyết gắp một miếng thịt bò, trong lòng âm thầm tính toán, kế hoạch rời khỏi nơi này cần được đẩy sớm hơn.



“Tối nay ta sẽ viết lại công thức cho tỷ. Sau này tỷ làm thêm vài nồi lẩu uyên ương như vậy, đảm bảo quán sẽ đông khách. Không thì khỏi làm nhà hàng nữa, đổi tên thành ‘Lẩu Thành’, chắc chắn nổi hơn bây giờ!”



“Được được, như vậy tỷ cũng nhàn hơn, yên tâm làm bà chủ.” Bà chủ Hoa Nhi gật gù.



“Các loại rau thịt thì rửa cũng dễ, chỉ là nấu nước dùng thì hơi phiền, tỷ phải tìm đầu bếp giỏi trông coi mới được.”



Gần đây bà chủ Hoa Nhi bỗng đổi tính, không còn tùy hứng làm ăn nữa, bà muốn làm lớn, gây dựng danh tiếng tại Nữ Nhi Quốc.



Thần Tài Triệu Công Minh ăn không nhiều, miệng vừa cay vừa tê, khó chịu vô cùng.



Vả lại, tên con Báo Tinh kia hắn đã gặp từ trước, cũng biết Hắc Báo Tinh có tình ý với Dương Tuyết, nhưng hắn không muốn can thiệp.



Bầu không khí quá náo nhiệt khiến hắn không muốn ở lại lâu. Hắn bèn nói với Dương Tuyết vài câu, rồi rời đi, định về Thiên Đình dò la xem bên Tây Thiên có động tĩnh gì mới.



Nguyệt Bạch cả buổi đen mặt, ăn được mấy đũa thì dẫn Tiểu Sơn về nghỉ ngơi.



Hắc Báo Tinh nhìn bóng lưng nàng rời đi mà không chút biểu cảm, ánh mắt lập tức chuyển hướng về phía Dương Tuyết.



Nếu không phải vì còn chưa ăn xong, Dương Tuyết cũng muốn đứng dậy bỏ đi.



Nhưng dẫu sao ăn uống vui vẻ mới là quan trọng nhất, đã bao lâu rồi nàng chưa được ăn lẩu thế này?



Giờ đây pháp lực của nàng tăng vọt, lợi ích rõ ràng nhất là nấu ăn có thể dùng pháp thuật, rửa rau không cần động tay, kỹ năng d.a.o thượng thừa, cắt thịt bò thịt cá mỏng như tơ, nhúng vào nồi lẩu chỉ mấy giây là ăn được, đúng là mỹ vị nhân gian!



Thần Tài đã rời đi, bà chủ Hoa Nhi cũng có mặt, nhiều chuyện không tiện hỏi.



Thanh Thanh sau đó cũng buông đũa, về phòng an ủi tỷ tỷ.



Ánh mắt Hắc Báo Tinh quá nóng bỏng, ngay cả Bà chủ Hoa Nhi cũng thấy mình ở lại không tiện, bèn rút lui.



Bàn ăn giờ chỉ còn lại Hắc Báo Tinh và Dương Tuyết, đối mặt nhau bên nồi lẩu nghi ngút khói, ăn đến khoái khẩu.



“Dạo này ngươi có gặp Tôn Ngộ Không không?”



Dương Tuyết ngẩng đầu: “Hỏi làm gì?”



Hắc Báo Tinh không vòng vo: “Không có gì. Chỉ là nghe được vài lời đồn.”



Hạt Dẻ Rang Đường

“Liên quan đến Đại Thánh?” Nàng nhíu mày, nghĩ lại thời gian gần đây Tôn Ngộ Không có thể đang đối mặt với thử thách từ Thiên Đình, cũng không phải chuyện lạ.



Hắc Báo Tinh nhìn nàng đang ăn lẩu không chút hình tượng trong làn hơi nước mờ mịt, đôi mắt xinh đẹp ấy thậm chí không buồn nhìn hắn lấy một cái.



“Dạo này yêu giới không yên. Có kẻ định thuyết phục Tôn Ngộ Không từ bỏ hành trình Tây Thiên, bỏ lại Đường Tăng để trở về làm Yêu Vương.”



“Cái gì?” Dương Tuyết giật mình ngẩng đầu, tay run khiến đũa rơi xuống bàn.



Nhìn dáng vẻ sốt sắng của nàng, Hắc Báo Tinh khẽ cười:



[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Quả nhiên ngươi rất thích hắn. Không lẽ còn định lấy hắn làm chồng?”



“Ta chưa nghĩ tới chuyện đó.” Dương Tuyết cau mày.



“Huống hồ ngươi đến đây rõ ràng là để tìm Nguyệt Bạch, ta vừa mới kết bạn với nàng ấy, ngươi không đi gặp nàng ấy lại đến nói chuyện với ta, sau này ta biết nhìn mặt ai?”



Tôn Ngộ Không mà đi làm Yêu Vương? Chuyện nực cười!



Hắn là người hoàn thành sứ mệnh, hộ tống Đường Tăng thỉnh kinh về Tây Thiên cơ mà.



“Ta với Nguyệt Bạch đã sớm kết thúc rồi.” Hắn không muốn nhắc đến Nguyệt Bạch, uống một ly rượu rồi chuyển chủ đề.



“Ta không biết tại sao ngươi bị Tây Thiên truy lùng, nhưng nếu Tôn Ngộ Không thật sự trở thành Yêu Vương, ngươi mà còn đi theo hắn thì biết sẽ gặp chuyện gì không?”



“Cái con khỉ đó có gì hay? Nếu ngươi chịu chuyên tâm tu luyện, sớm muộn gì họ cũng sẽ quên chuyện cũ.”



“Nếu Đại Thánh thật sự làm Yêu Vương thì càng tốt, ta còn có thể đường đường chính chính làm Yêu Hậu. Đến lúc đó, tam giới đều phải có chỗ cho ta. Mà kinh văn không truyền đến Trung Thổ thì càng hợp ý ta.” Dương Tuyết uống một ngụm rượu, không muốn tiếp tục dây dưa, định đứng dậy về phòng.



“Tuyết Nhi.” Hắc Báo Tinh cũng đứng lên, nắm lấy cổ tay nàng, “Về Đại Thanh Sơn với ta đi. Dựa vào mối quan hệ của ta với Như Lai, hắn sẽ không làm gì ngươi đâu.”



“Ngàn vạn lần đừng!” Dương Tuyết hất tay hắn ra, “Coi như ngươi chưa từng gặp ta là đã giúp ta lắm rồi. Sau này khi ta tu thành chính quả, nhất định sẽ đến cảm ơn ngươi đàng hoàng.”



“Tuyết Nhi, nếu ngươi cứ tiếp tục qua lại với Tôn Ngộ Không, sớm muộn gì cũng sẽ bị lộ. Tây Thiên mà biết hai người ở bên nhau, họ nhất định sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để trấn áp. Đến lúc đó, ngươi sẽ không còn cơ hội quay đầu nữa.” Hắc Báo Tinh sốt ruột, hắn thật lòng muốn giúp nàng.



“Ầm!”



Tôn Ngộ Không đạp cửa sổ bay vào, đá đổ luôn chậu cây bên cạnh cửa sổ.



“Đại Thánh!” Một lần nữa được gặp lại Tôn Ngộ Không, tâm trạng của Dương Tuyết đã hoàn toàn khác trước, nàng lập tức chạy tới, lao vào vòng tay của hắn.



“…” Hắc Báo Tinh đứng đơ tại chỗ, há miệng định nói nhưng chẳng thốt ra được lời nào.



Tôn Ngộ Không hơi ngẩn ra, nhưng thấy sắc mặt Hắc Báo Tinh, hắn liền vòng tay ôm lấy Dương Tuyết, giọng nói dịu dàng:



“Chuyện liên quan đến ta, ta sẽ tự mình nói cho nàng biết, đừng nghe lời đàm tiếu của người ngoài.”



“…” Mặt Hắc Báo Tinh lúc này đã chuyển từ trắng bệch sang đen sì, nhìn cảnh Tôn Ngộ Không ôm người đẹp, cảm giác như hoa thơm cắm bãi phân trâu vậy.



“Vâng, ta tin ngài.” Dương Tuyết nhìn vào mắt Tôn Ngộ Không, trong lòng tràn đầy tin tưởng, vị Tề Thiên Đại Thánh của nàng là người trung thực và có chữ tín, nhất định sẽ không nói dối.



“Ta thật sự muốn quay về làm Yêu Vương.” Giờ quan hệ với Dương Tuyết đã thân thiết hơn, hắn cũng không còn giữ kẽ, không xưng “bản Đại Thánh” nữa.



“Gì cơ?” Dương Tuyết ngẩng lên, hoàn toàn trái ngược với những gì nàng nghĩ.



“Cái tên Thái Thượng Lão Quân đó mà cũng dám thả Thanh Ngưu của lão xuống hạ giới quấy phá, rõ ràng là cố tình gây khó dễ! Cái gì mà chín chín tám mươi mốt nạn, thực chất là đem chúng ta ra đùa giỡn!” Nhắc đến chuyện đó là hắn lại tức, hắn đã vất vả bao lần chạy ngược xuôi!



Dương Tuyết nhớ lại tình tiết trong phim truyền hình, đúng là con Thanh Ngưu ấy lợi hại thật, pháp khí trong tay nó thậm chí còn hút được cả Kim Cô Bổng, bảo sao Đại Thánh không nổi giận.



“Vậy chẳng phải các người đã gần tới Nữ Nhi Quốc rồi sao?” Dương Tuyết cẩn trọng hỏi, “Chẳng lẽ Đại Thánh muốn bỏ dở việc thỉnh kinh?”



“Nếu không phải vì cái Vòng Kim Cô này, ta sớm đã bỏ quách rồi.” Nói rồi, Tôn Ngộ Không quay sang nhìn Hắc Báo Tinh, “Ngươi quan hệ tốt với Như Lai như vậy, chẳng lẽ là do lão ta phái đến dò xét tình hình?”



Hắc Báo Tinh khẽ lắc đầu, bất chợt bật cười:

“Tôn Ngộ Không, nếu có người giúp ngươi gỡ bỏ Vòng Kim Cô, thì ngươi sẽ làm gì?”



Mắt Dương Tuyết sáng rực, nàng lập tức mở cuốn sách vốn trống trơn ra, cuối cùng cũng biết nên hỏi gì rồi.



Kể từ khi bước vào cảnh giới Đại thừa, nàng nhận ra những hàng chữ vàng trong sách ngày càng rõ ràng, thậm chí còn tự động xếp lại ngay ngắn.

Nếu dùng ý niệm điều khiển, nàng còn có thể trực tiếp đặt câu hỏi với nó, đúng là một quyển bách khoa toàn thư siêu cấp thông minh!



Không biết… trong sách có ghi lại chú giải trừ Vòng Kim Cô không…