Bạch Nguyệt Quang Trong Lòng Bạo Quân

Chương 71: Ánh Trăng Sáng Trong Lòng Bạo Quân



Nhưng dù hoàng thượng đã tìm đủ mọi cách để bảo vệ cả hoàng hậu và đứa trẻ, ngài cũng không thể thắng được định mệnh.

Đêm hoàng hậu sinh, có biết bao khó khăn trắc trở.

Hoàng thượng muốn giữ lại mạng của hoàng hậu, nhưng hoàng hậu lại cố chấp muốn giữ tính mạng đứa trẻ.

Thế rồi, ngay khi đứa trẻ chào đời, hoàng hậu liền hương tiêu ngọc vẫn.

Bi đát thay, đứa trẻ hoàng hậu đánh đổi cả mạng sống để nó chào đời, lại là nữ nhi.

Chỉ một đêm, tóc hoàng thượng bạc trắng.

Mất đi người thương, hoàng thượng chẳng thiết sống nữa, nhưng đến khi nhìn thấy đứa trẻ ánh mắt lấp lánh sáng ngời, giống hệt mẫu thân của nó, ngài lại như nhìn thấy bóng hình người thương trước mắt.

Đó là kết tinh tình yêu của hai người, hoàng hậu đã liều c.h.ế.t sinh ra nó, và ngài cần sống vì đứa trẻ ấy.

Sáng hôm sau, hoàng thượng tuyên bố hoàng hậu đã sinh một hoàng tử, rồi lập tức viết chiếu phong đứa trẻ thành Thái tử.

Ngài lấy cớ đã có hoàng tự, để chặt đứt các ý niệm nạp phi của hoàng thái hậu và quần thần.

Mặc dù, hoàng tự cực kì ít ỏi.

Trách nhiệm nặng nề được đặt trên vai Thái tử Vân Mặc, và hoàng đế đã dạy nàng giống như dạy một nam nhi.

Sau cái c.h.ế.t của mẫu hậu nàng, ngài muốn nàng luôn mạnh mẽ, không muốn nàng như mẫu hậu, sẽ dễ dàng yểu điệu dễ vỡ, suy nhược héo hon...để rồi, hồng nhan bạc mệnh.

Những lần nàng tập b.ắ.n cung, dùng kiếm đến bàn tay bật máu...những lần nàng mệt mỏi ngã xuống, hoàng thượng chẳng bao giờ dỗ ngọt nàng, chỉ lạnh lùng bảo nàng đứng dậy.

Thậm chí, đến khi nàng rơi nước mắt, hoàng thượng cũng chỉ lạnh nhạt cau có, tỏ ra chán ghét.

Ngài nói nàng là quân vương tương lai, thì không được phép khóc.

Sự dạy dỗ khắc nghiệt của hoàng thượng đã khiến trái tim bé nhỏ của Vân Mặc sớm đóng băng, cho đến khi Triệu Ảnh Quân là sư phụ của nàng, y như ánh mặt trời rực rỡ, từ từ làm trái tim của nàng tan chảy.

Đối lập với phụ hoàng của nàng, Triệu Ảnh Quân là một người rất dịu dàng ấm áp, y đã đem đến cho nàng những rung động đầu đời, khiến nàng biết thế nào là tình yêu.

Từng ấy năm trôi qua, cho đến khi phụ hoàng mất, nàng vẫn luôn oán trách phụ hoàng.

Nhưng đến khi trở thành hoàng đế, Vân Mặc đã dần hiểu những nỗi khổ tâm của ngài, nàng muốn oán trách, lại không thể nào trách nổi.

Nàng đã từng không muốn hại ai, nhưng nàng phải bảo vệ chính mình.

Vân Mặc có quá nhiều vỏ bọc phức tạp, đôi lúc nàng tự hỏi, đâu mới là bản thân nàng?

Tựa như, bề ngoài, nàng là một vị minh quân với lòng nhân hậu vị tha.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhưng ở trong bóng tối, nàng lại âm thầm phái người đi tìm đại sư để g.i.ế.c Lý Nhất Dạ, vì hắn biết bí mật của nàng.

Mang nhiều vỏ bọc như vậy, nàng sống như một con rối gỗ, ngoài mặt xuân phong ấm áp nhưng trái tim lại ẩn giấu cô đơn.

Tuy vậy, Lý Nhất Dạ, tại sao hắn biết nàng luôn âm thầm tìm cách g.i.ế.c hắn, mà hắn vẫn cứ thản nhiên tùy ý xuất hiện trước mặt nàng?

Hắn không sợ ư? Hay hắn đã quá tự tin vào bản thân mình?

Tựa như hắn không có quy tắc trói buộc, tự do tự tại ngông cuồng.

Nàng là hoàng đế mà cũng bất lực chẳng thể làm gì được hắn.

Vân Mặc là hoàng đế cao cao tại thượng, vậy mà có lúc nàng lại ghen tị với một ma quỷ chẳng rõ tính danh.

Mê Truyện Dịch

(Truyện được đăng tải duy nhất tại

Từ sau trận chiến bất phân thắng bại ấy, Nhất Dạ luôn muốn tái đấu với tiểu tiên nữ kia.

Hắn tuy là Thái tử nhưng bị mẫu thân nguyền rủa, phụ thân ngó lơ - lại vì muốn hồi sinh mẫu thân của hắn mà hồn phi phách tán, chỉ mình hắn cô độc trên cõi đời này.

Bởi vì ma quỷ sinh ra đã luôn định sẵn là cô độc, chỉ có hèn mọn và c.h.ế.t chóc.

Ái tình luôn ưu ái và tạo niềm hạnh phúc cho tiên giới và nhân giới, nhưng ái tình lại tàn nhẫn quay lưng với ma quỷ.

Từ xưa đến nay, ma quỷ thèm khát ái tình, đều bị ái tình nguyền rủa đến hồn phi phách tán.

Kết cục của Ma vương đời trước và công chúa cửu vĩ hồ - phụ mẫu của Nhất Dạ, đã chứng tỏ lời nguyền của ái tình dành cho ma quỷ.

Đó cũng là cái giá để xuất hiện đời ma vương kế tiếp.

Môt vòng luân hồi luôn được lặp lại, Ma vương mới ra đời, hắn gặp được định mệnh của đời mình, liền sa ngã vào ái tình, sau đó c.h.ế.t đi, để lại một đứa trẻ kế thừa là Ma vương tiếp theo.

Vì vậy, Nhất Dạ đã từng thề hắn sẽ chẳng bao giờ vướng vào ái tình.

Chỉ là...!thế giới của hắn, cớ sao lại lạnh lẽo và nhàm chán đến vậy?

Tại sao nơi hắn sống lại luôn tối tăm, trong khi ở cõi tiên luôn tràn ngập ánh nắng?

Tại sao thế giới của hắn chỉ toàn c.h.ế.t chóc, trong khi ở cõi tiên luôn đầy ắp tiếng cười?

Nếu đã thế, hắn muốn san bằng cả cõi tiên, để tiên giới và ma giới cùng chìm trong bóng tối.

Thái tử Ma quốc tuy chưa lên ngôi nhưng còn càn rỡ hơn cả cha mình, chúng tiên giới vô cùng lo lắng.