Nếu không ngươi sẽ bị ái tình nguyền rủa đến chết."
Những lời thì thầm xa lạ nhảy múa trong tâm trí ta.
Trong đôi mắt yêu nghiệt của Nhất Dạ hiện ra nét giãy giụa đau đớn.
Ta bỗng cảm thấy vô cùng hoảng hốt.
-"Lý Nhất Dạ, ta đã từng nói sẽ muốn g.i.ế.c ngươi..."
Hắn nhàn nhạt ừm một tiếng.
-"Nhưng bây giờ, ta chỉ muốn cùng ngươi thiên trường địa cửu..."
Ta không hiểu vì sao lại khẩn trương nói ra câu ấy.
Hắn ngạc nhiên nhìn ta, rồi sau đó khẽ bật cười.
Hắn khẽ vuốt nhẹ mái tóc dài của ta, còn ta thì khẽ choàng tay ôm lấy hắn.
Lý Nhất Dạ đột hỏi ta.
-"Vân Mặc, ngươi có muốn làm ma hậu của ta không?"
Ta bỗng giật mình vì câu hỏi của hắn.
-"Có ý gì?"
-"Ta cảm nhận ngươi cũng có chút rung động vì ta...Ngươi có đồng ý làm Ma hậu của ta không?"
Hắn muốn nói, trong lòng chúng ta đều có ái tình.
Nhưng ta chỉ cảm thấy bối rối, khẽ ngước mắt lên, ta bắt gặp một ánh mắt yêu nghiệt đen láy vây lấy ta, như muốn nhấn chìm trong ta trong con sóng của hắn.
《Có tiếng gió nổi, có tuyết đang rơi.
Sương mù phủ kín, sau khi biết Thái tử điện hạ đã động tâm, tất cả những trọng thần đều phản đối.
-"Điện hạ, đó chỉ là một người ở trần gian, hơn nữa mệnh của cô ta xung khắc với điện hạ, tuyệt đối không thể để cô ta trở thành Ma hậu."
Chỉ có La Sát biết được sự thật bên trong, hắn không kìm được mà khẩn thiết quỳ xuống.
-"Xin điện hạ hãy nhìn phụ hoàng của mình mà tỉnh ngộ.
Phụ hoàng của Người vì ái tính mà hồn phi phách tán.
Người không thể dẫm theo vết xe đổ đó, mà chìm vào mối tình vô vọng ấy."
Trả lời cho những can ngăn của quần thần, hôm ấy, Thái tử Ma quốc đại khai sát giới.》
-"Ta không muốn trở thành Ma hậu của ngươi."
Ta trả lời hắn như vậy, bởi vì ta biết, ta còn lưu luyến thế giới này, ta thừa nhận bản thân có rung động với hắn, nhưng vẫn chưa đến mức yêu.
Nếu chỉ vì chút rung động mà bỏ lại tất cả đến với hắn, ta đương nhiên không can tâm.
Hắn bật cười nhìn ta, một nụ cười còn buốt giá đến xương tủy.
-"Quả nhiên giữa chúng ta là nghiệt duyên tương khắc.".
Giây phút đó, không gian giữa hai chúng ta đông cứng lại.
Lời nói của hắn, khiến trái tim ta thổn thức khẽ nhói đau.
Ta chẳng biết nói gì, chỉ bất lực vùi đầu trong lồng n.g.ự.c của hắn.
Ta nghe thấy tiếng hắn thở dài, rồi hắn mang ta trở về hoàng cung.
Ngày hôm sau, ta nhận được cấp báo phía đông Đại Yến tạo phản, sự tình vô cùng nghiêm trọng, vì vậy, ta quyết định thân chinh dẹp giặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mê Truyện Dịch
Quần thần trong triều có nhiều người can ngăn ta, nhưng ý của ta đã quyết.
Chiều hôm ấy, ta lập tức khởi hành.
Chỉ là, giờ khởi hành của ta có muộn hơn một chút so với dự định, ta biết, ta đang chờ một người, nhưng người đó đã không xuất hiện.
Nơi chiến trường có mưa tên đao kiếm, m.á.u hòa cùng nước mắt.
Ban đêm, ta ngủ trong mơ hồ, ban ngày, ta đối diện với binh đao khói lửa.
Một đêm không mộng mị, ta ngồi trước ánh nến, băng bó lại vết thương nhỏ sắp bị nứt ra.
Bỗng ánh nến khẽ lay động.
Và rồi, ta rơi vào một vòng tay lạnh giá.
- "Lý Nhất Dạ."
Ta thì thầm gọi tên của hắn.
Hắn ôm chặt lấy ta, ta dường như cảm nhận được một luồng sinh lực mạnh mẽ đang chảy vào người.
Vết thương của ta tự nhiên liền lại.
Hắn đang giúp ta trị thương, ta cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Lại nói, hắn hay xuất hiện trước mặt ta bất thường như vậy, là vì ngoài ở lại nhân gian, hắn còn phải trở về Ma quốc để xử lí công việc.
Cho nên, ta cũng không hỏi hắn.
Nhưng lòng ta mơ hồ bất an, chúng ta chẳng lẽ...cứ mãi mãi như thế này ư?
Ta cảm nhận hơi lạnh của hắn phả vào tai ta.
- "Đều nói thần yêu chúng sinh, quả thật không sai."
Ta khẽ giật mình vì câu nói của hắn.
Hắn lại nói.
- "Vân Mặc, ta biết nàng còn lưu luyến thế giới này.
Nếu như, trên vai nàng không còn trách nhiệm nặng nề, vậy thì nàng có can tâm để ta bảo hộ nàng không?"
Lời nói của hắn ẩn ẩn bi thương.
Trái tim ta đau đớn khôn tả.
Ta nặng nề ngả người vào lòng hắn, khẽ đáp.
- "Được, kiếp này không thể ở bên chàng, vậy thì ta sẽ hẹn chàng kiếp sau.
Đến lúc đó, ta tiến vào luân hồi, sẽ chẳng còn kí ức về chàng, chỉ mong rằng chàng sẽ tìm được ta...Khi ấy, chúng ta sẽ cùng nhau thiên trường địa cửu."
《Hắn rất vui khi nghe thấy lời hứa của nàng.
Nhưng hắn e là nàng sẽ chẳng có kiếp sau ở trần thế.
Bởi vì nàng là thần tiên trên trời, vĩnh viễn đối nghịch với hắn.
Chỉ sợ kết thúc kiếp này, nàng sẽ trở về là tiên tử Vân Mặc, quên hết đi những kí ức ở hồng trần.
E rằng, sau này chỉ có mình hắn, ôm mối tình vỡ nát trong tim...》
Trời tờ mờ sáng, ta liền nhận cấp báo rằng kẻ địch đang tiến đến muốn đánh lén chúng ta.
Còn Nhất Dạ vẫn ẩn thân bên cạnh ta, chứng kiến ta bày binh bố trận.