Bạn Cùng Phòng Của Tôi Có Chút Kỳ Quái

Chương 2



“Không phải tôi! Tôi trộm quần lót của cậu làm gì? Tôi cũng có mà.”

Hà Phi đã nổi giận nên vốn dĩ không nghe giải thích, anh túm lấy cổ áo tôi giơ lên cao, giơ quyền phải lên muốn dạy dỗ tôi một trận.

Lúc này học bá Chu Kỳ vừa mới rửa mặt xong, anh ấy cầm khăn lau mặt rồi đi tới khuyên can.

"Bình tĩnh một chút đi, có thể là hiểu lầm đấy. Mới khai giảng xong đã đánh nhau gây sự, nếu mẹ cậu mà biết thì có đánh c.h.ế.t cậu không?”

Hà Phi và Chu Kỳ là anh em tốt cùng nhau lớn lên từ nhỏ, quan hệ rất thân thiết.

Vì nể mặt Chu Kỳ nên Hà Phi tha cho tôi, dùng sức hất tôi ra.

“Tên biến thái c.h.ế.t tiệt, nếu có lần sau tôi sẽ đánh c.h.ế.t cậu.” Sau khi lấy lại quần lót của mình, Hà Phi nổi giận đùng đùng rồi cầm đi giặt.

Tôi còn chưa phục hồi tinh thần khỏi cơn hoảng sợ, vừa uất ức vừa sợ hãi, người không ngừng run rẩy.

Chu Kỳ muốn đưa tay an ủi tôi, nhưng lần đầu tiên hụt mất, lần thứ hai mới đụng tới bả vai tôi.

“Tính xấu của cậu ấy cậu đừng để bụng nhé.”

Anh ấy là một người cận thị nặng, tóc đen da trắng, bình thường đeo kính rất dày, không nhìn rõ mặt được, quần áo giày dép tất cả đều là xám trắng.

Dường như tất cả thời gian rảnh rỗi Chu Kỳ đều dùng cho học tập, cả ngày trao đổi không đến ba câu, trông anh ấy y như mọt sách.

Hơn nữa khuôn mặt đẹp trai này của anh giống y đúc nam chính trong cuốn truyện tranh của tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Vừa rồi lúc rửa mặt, Chu Kỳ thuận tay đặt kính lên thùng nước của máy lọc nước.

Anh ấy quay đầu đi tìm ở chỗ rửa mặt, nhưng vẫn không sờ thấy kính: “Kính của tôi đâu rồi?”

Sau khi tôi nhìn thấy, lập tức đưa kính tới trước mặt anh ấy.

“Cảm ơn.” Chu Kỳ vừa định đi thì cau mày chần chờ một lát.

Tiếp theo vẻ mặt anh ấy nghiêm túc hỏi tôi: “Cậu là gay sao?”

Tôi gật đầu: “Ừ.”

Tóc mái của anh ấy hơi dài, mắt kính cũng dày nên tôi không thấy rõ cảm xúc trong ánh mắt anh ấy.

Lúc sánh vai với tôi, Chu Kỳ thản nhiên nói: “Sau này đừng trộm quần lót của Hà Phi nữa. Xin lỗi, cũng đừng trộm của tôi.”

Tôi sửng sốt, vội vàng giải thích: “Tôi không trộm, không phải tôi làm thật mà!”

“Tuy tôi thích đàn ông thật nhưng không phải lúc nào cũng để ý mấy cái vớ va vớ vẩn. Tính cậu ta xấu như thế, cả người toàn gân với thịt, trông y như ếch trâu, tôi không hề thích cậu ta!”

Thu Vũ Miên Miên

Tôi cực kỳ tức giận, nhân lúc Hà Phi không ở ký túc xá thì xả một trận.

Nhưng ngay khi tôi đang căm hận lên án, cửa ký túc xá két một tiếng đẩy vào trong.

Hà Phi đứng ở cửa, sắc mặt cực kỳ âm trầm.