Tôi cho rằng nụ hôn đêm đó, là một vở kịch ác cố ý trêu cợt tôi.
Chuyện bị bạn cùng phòng nửa đêm hôn trộm, tôi ngại nói ra miệng, cũng không dám truy cứu.
Bình an vô sự vài ngày, ban đêm lại có người bò lên giường của tôi.
Tôi vốn đang ngủ, trong mơ hồ cảm giác có người đang sờ n.g.ự.c mình, hơn nữa động tác càng ngày càng càn rỡ.
“A? Cậu định làm gì?”
Tôi rất buồn ngủ, mí mắt không mở ra được, cũng không kịp phản ứng cúc áo ngủ của mình đã bị cởi ra.
Đối phương không phát ra âm thanh, trong lúc bất chợt, anh ngang ngược ôm chặt miệng mũi tôi, còn bóp cổ tôi.
Xem ra là muốn làm tôi ngất xỉu.
Dưới tình thế cấp bách tôi hung hăng cắn một cái vào tay anh.
Đáng tiếc sức lực tôi nhỏ, không thể giãy thoát, cuối cùng bởi vì hô hấp không thông mà hôn mê bất tỉnh.
Buổi sáng hôm sau lúc rửa mặt, tôi nhìn vào gương thấy mấy vết hôn xung quanh cổ mình.
Tôi lập tức sửng sốt.
Lại là Hà Phi sao? Rốt cuộc anh muốn làm cái gì?
Chỉ vì tôi nói xấu anh vài câu nên thừa dịp tôi ngủ anh đến làm tôi buồn nôn?
Lần trước thì không nói nhưng dấu hôn này quá đáng lắm rồi!
Không thể nhịn được nữa, tôi quyết định đối mặt với Hà Phi.
Buổi tối, trong phòng ngủ chỉ có tôi và Chu Kỳ. Tôi đi qua đi lại trong ký túc xá, lo lắng chờ Hà Phi trở về.
Nhìn Chu Kỳ ngồi trước máy tính học tập, tôi không nhịn được hỏi.
“Chu Kỳ, cậu nói xem có phải Hà Phi cũng gay không?”
Người ta nói rồi, chứng kỳ thị là cái tủ sâu*.
* 恐同即深柜: Khủng đồng tức thâm cử, theo người dịch tìm hiểu thì đây là một tình trạng kỳ thị người đồng tính quá mức, thể hiện qua các hành vi nhục mạ hoặc nghiêm trọng hơn là tổn thương thể xác.
Chu Kỳ quay đầu lại, dùng ánh mắt thương hại nhìn tôi: “Thẩm Thư, yêu thẳng nam không có kết cục tốt đâu, cậu buông tha đi.”
Anh ấy đứng dậy ra ban công thu dọn quần áo, nhưng tôi vẫn chưa từ bỏ ý định nên đi theo giải thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Thu Vũ Miên Miên
“Không phải đâu, đã nói là tôi không thích cậu ta rồi mà! Haiz, nói cho cậu biết, thật ra buổi tối mấy hôm trước...:”
Trên mặt đất có nước mà dép lê của tôi không chống trượt.
Tôi trượt chân, nghiêng người về phía trước, dứt khoát nhào vào Chu Kỳ, sau đó hai người cùng ngã sấp xuống.
Đúng lúc này cửa phòng ngủ bị đẩy ra.
Hà Phi và bạn cùng phòng phú nhị đại trở về, đập vào mắt họ chính là cảnh tôi nằm trên người Chu Kỳ, cưỡng hôn anh ấy.
[...]
“Xin lỗi.” Tôi nằm lên lưng Chu Kỳ, đỏ bừng mặt, vội vàng xin lỗi.
Hà Phi bước nhanh về phía trước, túm lấy cổ áo sau của tôi nhấc tôi lên.
“Hai người các cậu đang làm gì vậy?” Ánh mắt Hà Phi lạnh như băng.
Anh ném tôi sang một bên, nâng Chu Kỳ dậy, sau đó mở vòi nước, đẩy Chu Kỳ về phía trước.
“Rửa miệng một chút đi.”
Hôn một cái đã muốn rửa miệng, như tôi là thứ gì đó bẩn thỉu lắm.
Nếu Hà Phi ghét bỏ tôi như vậy, vì sao đêm đó lại hôn trộm tôi? Hơn nữa còn để lại dấu hôn trên cổ?
Tôi vừa định chất vấn thì đột nhiên chú ý tới một người bạn cùng phòng khác, Lâm Hàn.
Lâm Hàn là là một công tử đào hoa, thường xuyên ra vào nơi ăn chơi, lêu lổng cùng bạn bè, rất ít khi trở về phòng ngủ.
Tôi và anh ấy gần như không gặp nhau.
Nhưng tôi nghe nói anh ấy đều không kiêng kỵ cả nam và nữ, đời sống riêng tư rất loạn.
Tầm mắt đi xuống, tôi nhìn thấy tay trái Lâm Hàn đeo một cái đồng hồ hàng hiệu.
Hơn nữa cạnh đó còn có một dấu răng.
Dấu răng?
Tôi hoảng hốt ngẩng đầu, đối diện với Lâm Hàn.
Từ lúc bắt đầu vào cửa anh ấy luôn quan sát tôi, bốn mắt nhìn nhau, cặp mắt hồ ly quyến rũ kia khẽ nheo lại.
“Bạn học Thẩm, hình như cậu có vấn đề muốn hỏi tôi thì phải?”