Bạn Thân Trà Xanh

Chương 6



Khi Mai Anh đưa tay về phía chiếc USB, An Chi phản ứng nhanh hơn một tích tắc. Cô nhanh chóng với lấy chiếc USB, nắm chặt trong tay.

- Cảm ơn cậu. Nhưng... cái này quan trọng lắm. - An Chi nói, giọng hơi gấp gáp giả tạo. - Có chứa... ờm... bản thảo công việc rất quan trọng của tôi. Suýt nữa thì...

Cô nhìn chiếc USB, rồi cất nó vào túi một cách cẩn thận. Vẻ mặt cô hơi thay đổi, từ bình thản sang có chút lo lắng, như thể món đồ đó thực sự quý giá.

Mai Anh nhìn hành động của An Chi, đôi mắt nheo lại đầy nghi ngờ. Ánh mắt đó lướt qua chiếc USB một cách khó hiểu.

- À... ừm... may quá nhỉ. - Mai Anh nói, giọng có chút thăm dò.

- Ừ, may thật. - An Chi đáp lại, ánh mắt cô lướt qua Hoàng Nam, người vẫn đang đứng đó với vẻ mặt không thoải mái.

An Chi biết mình không nên ở lại lâu hơn. Mục đích đã đạt được. Gieo mầm nghi ngờ, khiến Mai Anh bất an, và quan trọng là... làm cô ta chú ý đến chiếc USB "quan trọng" kia.

- Thôi, tớ đi gặp bạn tớ đây. Hai cậu cứ vui vẻ nhé. - An Chi nói, quay người chuẩn bị đi.

Trước khi đi, cô chợt 'nhớ ra'. Tay cô lướt vào túi, lấy ra một chiếc khăn tay lụa màu xanh nhạt. Chiếc khăn Mai Anh từng tặng cô nhân dịp sinh nhật 18 tuổi. Món quà mà cô từng trân trọng. Nó vẫn còn phảng phất mùi nước hoa Mai Anh hay dùng, mùi hương ngọt ngào đến phát ngán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

- À... Chiếc khăn này... An Chi nhìn chiếc khăn, vẻ mặt không còn nụ cười khách sáo nữa, thay vào đó là một chút thoáng buồn (giả vờ). - Đồ cũ ấy mà... tớ tìm thấy trong túi. Chắc cậu cũng không cần nữa nhỉ?

Carrot Và Tịch Dương

Cô đặt chiếc khăn lên mép bàn gần Mai Anh, ngay chỗ cô ta vừa cúi xuống nhặt đồ giúp.

- Tớ đi đây. - An Chi nói, không chờ câu trả lời từ Mai Anh, bước đi thẳng vào đám đông.

An Chi hòa mình vào dòng người, nhưng đôi mắt cô vẫn theo dõi nhóm của Mai Anh từ xa. Mai Anh nhìn chiếc khăn trên bàn, vẻ mặt trở nên phức tạp. Cô ta cầm chiếc khăn lên, khẽ ngửi. Rồi... đôi mắt cô ta lại nhìn về phía chiếc túi của An Chi, nơi chiếc USB vừa được cất vào.

Sau đó, An Chi thấy Mai Anh quay sang nói gì đó với Hoàng Nam, giọng hơi căng thẳng. Hoàng Nam chỉ gật gù, vẻ mặt vẫn khó coi. Mai Anh lấy điện thoại ra, lướt rất nhanh. Đôi mắt cô ta dán chặt vào màn hình. Ngón tay lướt, rồi dừng lại. Cô ta gõ rất nhanh một tin nhắn và gửi đi.

An Chi đứng từ xa, môi khẽ nhếch lên. "Mai Anh à, cô đang lo sợ điều gì? Cái USB kia... nó khiến cô bất an đến vậy sao?"

Cô lặng lẽ ghi lại hành động đó của Mai Anh vào ghi chú trên điện thoại. Một bằng chứng nhỏ, nhưng đủ cho thấy sự bồn chồn, giấu giếm của cô ta. Mai Anh đang liên lạc với ai? Có phải 'người quen' nào đó không?

Đêm đó, An Chi ngồi trong căn hộ, ánh đèn bàn chiếu xuống đống tài liệu và những dòng ghi chú. Cuốn nhật ký cũ đặt ngay ngắn bên cạnh. Chiếc khăn lụa màu xanh nhạt nằm trên bàn, gợi nhớ về một tình bạn đã chết.

Cô vừa hoàn thành việc sao lưu tất cả bằng chứng đã thu thập được vào một nơi an toàn. Đoạn ghi âm ngắn cuộc nói chuyện với Mai Anh hôm gặp mặt ở công ty cũ, những bức ảnh chụp màn hình tin nhắn và bình luận của Mai Anh, timeline chi tiết các sự kiện đáng ngờ... Tất cả đều được sắp xếp gọn gàng.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com