Bạn Thân Trà Xanh

Chương 9



An Chi nhíu mày. Kẻ này không chỉ là người tình, mà còn có vẻ như là người có địa vị nào đó trong giới kinh doanh, hoặc thậm chí là trong công ty. Hắn ta có liên quan gì đến việc Mai Anh chuyển phòng, lên chức nhanh chóng không? Hắn ta là ai? Tại sao hắn ta lại muốn "con nhỏ đó biến mất hẳn đi"?

"Không lẽ... còn có một âm mưu lớn hơn?"

An Chi nhìn vào màn hình, nơi tên của "anh yêu" kia vẫn còn là một ẩn số. Cái bí mật này... dường như còn sâu hơn cô tưởng. Mai Anh không hành động một mình. Cô ta là quân cờ, nhưng ai là người chơi cờ?

5

An Chi ngồi trong quán cà phê quen thuộc, nơi ngày xưa cô và Hoàng Nam thường hẹn hò. Giờ đây, đó lại là nơi Mai Anh và anh ta lui tới. Cô chọn một bàn khuất nhất, gần cửa sổ nhưng đủ xa để không bị chú ý. Ánh mắt cô dõi theo cánh cửa ra vào. Cô biết Hoàng Nam thường đến đây ăn trưa vào thứ Ba hàng tuần. Hôm nay là thứ Ba.

Chừng mười phút sau, Hoàng Nam bước vào. Anh ta vẫn vậy, dáng vẻ thư sinh, nụ cười hơi gượng gạo khi chào nhân viên phục vụ. Anh tìm một chỗ ngồi... và An Chi thở phào khi thấy anh ta ngồi một mình. Kế hoạch đầu tiên thành công.

Hoàng Nam gọi đồ uống, rồi lấy điện thoại ra lướt. An Chi hít sâu, đứng dậy. Cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, thậm chí hơi ngạc nhiên.

- Hoàng Nam? Anh... anh ở đây à?

Hoàng Nam ngẩng đầu lên, nhìn thấy An Chi, vẻ mặt lập tức cứng lại. Sự bối rối hiện rõ trong mắt anh ta. Anh ta đặt điện thoại xuống, hắng giọng.

- An Chi? Cô... sao cô ở đây?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

- Em... em chỉ tình cờ ghé qua thôi. - An Chi nói, giọng nhỏ nhẹ, pha chút ngượng ngùng (đã được tính toán). - Không ngờ gặp anh. Dạo này... anh vẫn khỏe chứ?

Hoàng Nam gật đầu, ánh mắt lảng tránh.

- Ờ... ừm... anh khỏe. Cô... cô thì sao? Nghe nói cô... ờm...

Anh ta ngập ngừng, không dám nói hết câu. Nghe nói cô thế nào? Nghe nói từ Mai Anh và đám bạn chung sao?

- Em vẫn ổn. - An Chi đáp, nhìn thẳng vào mắt anh ta, một cái nhìn bình thản nhưng sâu lắng. - Chỉ là... có vài chuyện em vẫn không hiểu lắm.

Hoàng Nam nhíu mày.

Carrot Và Tịch Dương

- Chuyện gì?

An Chi khẽ thở dài, vẻ mặt thoáng qua nét buồn bã thật sự, nhưng nhanh chóng được giấu đi.

- Chỉ là... em vẫn nghĩ về những chuyện đã xảy ra giữa chúng ta. Và cả giữa em với Mai Anh nữa. Có những chuyện... em cứ cảm thấy nó không đúng lắm. Anh còn nhớ... cái lần Mai Anh 'vô tình' đọc được tin nhắn anh hẹn em đi xem phim, rồi cô ấy 'khóc' bảo nhớ nhà, muốn có người đi cùng không thì cô ấy buồn lắm không? Cái lần đó... em về sau mới nghĩ... sao lại trùng hợp vậy nhỉ? Hay cái lần cô ấy 'lỡ tay' làm đổ nước lên bộ đồ em định mặc đi sinh nhật bà ngoại anh ấy... Xong rồi cô ấy xin lỗi rối rít, tặng em bộ khác không hợp size gì cả... Những chuyện nhỏ nhặt như thế... ngày xưa em không nghĩ gì, giờ cứ thấy... lạ lạ.

An Chi nói, giọng điệu chậm rãi, như đang suy ngẫm thật lòng, không có vẻ buộc tội. Nhưng mỗi câu nói ra đều là một mũi kim đ.â.m vào sự kiện trong quá khứ. Cô chỉ đặt câu hỏi, không kết luận.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com