Bạn Trai Ăn Bám
03
Tần Tư Hàn vừa tốt nghiệp đã khởi nghiệp.
Bây giờ nghĩ lại, anh ta đúng là một ví dụ điển hình của việc liều lĩnh lao đầu vào chỗ chết.
Nhưng năm đó, tôi chắc là mù rồi, lại đi yêu chính cái vẻ ngông cuồng non trẻ đó của anh ta.
Quả nhiên, yêu vào là tụt chỉ số IQ.
Năm đầu tiên, công việc của anh ta cũng tạm ổn.
Nhưng từ năm thứ hai, do ảnh hưởng của dịch bệnh, công ty nhỏ của anh ta bắt đầu khó khăn.
Vậy mà Tần Tư Hàn lại là một kẻ kiêu ngạo đến cực đoan.
Dù có “đập nát mặt để làm người giàu”, anh ta cũng không chịu thừa nhận mình thua kém.
Vì muốn giữ lòng tự trọng cho anh ta, trong suốt mấy năm yêu nhau, tôi luôn giả vờ nghèo khổ.
Tôi chưa bao giờ nói với anh ta rằng bố tôi là chủ tập đoàn bất động sản lớn nhất thành phố này.
Ai bảo anh ta luôn khinh thường những người dựa vào gia đình như chúng tôi chứ?
Ngay cả khi sống trong căn biệt thự nhỏ này, tôi cũng nói với anh ta rằng một người bạn giàu có cho tôi thuê lại với giá rẻ.
Nhất Phiến Băng Tâm
Không còn cách nào khác, đây là căn nhà có diện tích nhỏ nhất trong số những bất động sản đứng tên tôi rồi.
Lúc đó, Tần Tư Hàn cũng không nghi ngờ gì.
Thế là tôi cứ thế qua mặt anh ta.
Cho đến khi anh ta thực sự không thể chống đỡ nổi nữa, cuối cùng mới mở miệng hỏi tôi liệu có thể giúp anh ta tìm một khoản đầu tư không.
Lúc đó, tôi mới lấy cớ là một người bạn quen biết, cho anh ta vay một triệu tệ để xoay vòng vốn cho công ty nhỏ của anh ta.
Nhưng thực ra —
Chẳng có người bạn nào cả.
Người cho anh ta vay tiền, chính là tôi.
Vừa tốt nghiệp, bố tôi đã giao cho tôi một chi nhánh công ty, bắt tôi học cách quản lý.
Dù hai năm qua, thị trường bất động sản không mấy khởi sắc, nhưng tôi vẫn kiếm được vài chục triệu tệ.
Thế mà kết quả thì sao?
Tần Tư Hàn cầm số tiền tôi cho vay, bất chấp dịch bệnh, dẫn Mạnh Tiểu Nhã đi du lịch khắp cả nước, ăn chơi hưởng lạc.
Tâm trạng vui vẻ, anh ta chuyển khoản cho Mạnh Tiểu Nhã hơn năm vạn tệ chỉ trong một lần.
Thật đúng là thiên tài khoe mẽ.
Tôi cho người điều tra mối quan hệ giữa anh ta và Mạnh Tiểu Nhã.
Thì ra, Mạnh Tiểu Nhã chính là mối tình đầu của anh ta.
Từ thời thiếu niên đến đại học, cô ta gần như chiếm trọn cả thanh xuân của anh ta.
Mãi đến khi cô ta ra nước ngoài, hai người mới chia xa.
Còn tôi, chẳng qua chỉ là người đến sau, tiếp nhận tàn dư của cuộc tình ấy.
Tôi lập tức thu dọn toàn bộ đồ đạc của Tần Tư Hàn, ném hết ra khỏi nhà.
Sau đó, gửi một tin nhắn thông báo chia tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Dĩ nhiên, mật mã cửa cũng thay đổi ngay lập tức.
Tôi cầm trong tay hợp đồng vay tiền của anh ta, chuẩn bị chờ đến ngày đến hạn rồi tính sổ luôn một thể.
Ban đầu, Tần Tư Hàn không có phản ứng gì đặc biệt, chỉ nhắn lại với giọng điệu thiếu kiên nhẫn:
“Cố Tịnh Tịnh, em lại làm loạn gì đấy?”
“Anh đang bận công tác bên ngoài, rất mệt mỏi. Có gì đợi anh về rồi nói.”
Nói cái quái gì chứ.
Tôi thẳng tay chụp lại những bức ảnh và tin nhắn mà Mạnh Tiểu Nhã đã gửi, rồi ném thẳng vào mặt anh ta kèm theo một câu:
“Dẫn tình cũ đi du lịch, một tháng chạy qua mười lăm thành phố. Ừ, anh bận thật đấy.”
Tần Tư Hàn cứng họng, không nói được gì.
Tôi lập tức chặn số anh ta.
Vậy mà mới yên ổn được một tháng, anh ta lại mò đến tìm tôi.
Không bỏ cuộc, Tần Tư Hàn lại dùng hệ thống gọi video ở cửa, tiếp tục gõ cửa nhà tôi:
“Cố Tịnh Tịnh, em còn định ghen tuông vô lý đến bao giờ?”
“Mạnh Tiểu Nhã là bạn thanh mai trúc mã của anh, bố mẹ cô ấy gặp chuyện ngoài ý muốn.”
“Cô ấy một mình ở nước ngoài suốt mấy năm, sống rất khổ sở. Khi về nước, cũng chẳng có ai thân thích.”
“Anh thấy cô ấy đáng thương, mới đồng ý đưa cô ấy đi du lịch giải khuây.”
“Vì sợ em hiểu lầm nên anh mới không nói. Giờ anh quay về gặp em rồi còn gì?”
“Cho anh vào trước được không?”
Tôi thản nhiên nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của anh ta trên màn hình.
Ánh mắt của Tần Tư Hàn đầy vẻ khó chịu, mất kiên nhẫn.
Đúng lúc đó, điện thoại tôi sáng lên.
Một tin nhắn mới vừa được gửi đến từ Mạnh Tiểu Nhã.
Cô ta viết:
“Tần Tư Hàn dương tính rồi, anh ấy sợ lây cho tôi, nên đến tìm cô.”
“Cố tiểu thư, cô sẽ chăm sóc anh ấy giúp tôi chứ?”
4
Đúng là vớ vẩn!
Tần Tư Hàn sợ lây cho cô ta, thế là chạy đến lây cho tôi chắc?
Con trà xanh này đúng là giỏi chọc người ta phát bực.
Tôi chặn số điện thoại của cô ta, vậy mà cô ta vẫn đổi số khác để tiếp tục làm phiền tôi.
Trực giác mách bảo tôi:
Mạnh Tiểu Nhã này, chắc chắn có vấn đề.
Trên đời này không thiếu loại người biết rõ đối phương đã có chủ nhưng vẫn chen chân vào.