" Vì là nhiệm vụ S+ nên từ đây người chơi sẽ có thể mở ra bảng thông tin của quái vật khi nhìn thấy được một bộ phận hoặc cả nhân dạng của chúng ".
Giọng của hệ thống phụ vang lên cung cấp thông tin.
Ngay từ thì, trước mặt cậu mở ra một bảng thông tin nhỏ gói gọn về ' dị thể ' trước mặt kia
--------- [ Tên : Quỷ Chết Đói ]
--------- [Cấp Bậc : C cấp ( ác quỷ ) ]
Vì trời tối cậu không thể nhìn rõ chân diện nó trông như thế nào, tuy nhiên sau phép thử kia thì cậu cũng chắc chắn rằng ' thứ ' ở đó sẽ không dễ dàng gì cho bọn họ thoát khỏi đây.
Cậu đi tới phòng khách, Trúc Lộ cũng đang ở đó, hình như cô đang tìm thứ gì.
" Chị Lộ, chị cần gì sao? ". Cậu lên tiếng hỏi
Trúc Lộ nghe tiếng cậu cũng không giấu diếm, nói :
" Ở đây tối quá, tôi muốn tìm ngọn nến hoặc cây đèn dầu nào đó để thắp lên. "
Một người con trai đeo kính gương mặt có vẻ ưa nhìn bước vào trong nhà, cánh cửa sợ như có người chạy mất cũng đột ngột bị người bên ngoài khóa lại.
" Chị đang tìm đèn ạ? ". Cậu ta đi đến với một cây đèn dầu đang sáng đặt lên bàn.
" Cảm ơn cậu nhiều nhé, mà cậu tên gì nhỉ? ". Trúc Lộ mỉm cười
Cậu trai được hỏi, ngại ngùng gãi đầu :
" Em là Thiên Trường, là người chơi cũ qua được một màn. Em đi cùng với Thương Nhan. Chúng em hiện tại là học sinh của Nhất Trung ".
Còn trẻ như vậy mà lại đến đây.
" Hai đứa là người yêu nhau sao? ". Trúc Lộ cười đùa hỏi
Câu nói này làm Thiên Trường bất giác đỏ mặt, cậu ta lúng túng đáp :
" K-không phải đâu ạ! Hiện giờ...tụi em chỉ là bạn thôi.... ".
Cậu đứng một bên không nói gì.
Quay mặt về phía cửa sổ, cậu giật mình kêu lên :
" Ai ở đó!? ".
Một bóng đen không thấy rõ người đứng bên ngoài cửa sổ không biết bao lâu ở đó, thấy bị phát hiện nó liền bỏ chạy họ bị nhốt ở bên ngoài không thể nào đuổi theo được.
Dưới ánh trăng, bóng đen lướt nhanh như gió không để lại dấu tích.
Cậu cảm thấy bóng dáng đó vô cùng quen thuộc, không biết đã gặp ở đâu.
Trông nom nom như mấy thằng trộm chó vậy.
' Dong '
' Dong '
' Dong '
Tiếng chuông đồng từ xa vang lên,
" Này!? Làm gì v-----! ". Giọng của Thiên Trường vang lên, tiếp theo đó là giọng của Nhã Kỳ.
" Thả tôi ra!! Mấy người là ai! ".
Một đám người xông vào bên trong ép tất cả mọi người trong phòng đưa ra ngoài.
Ánh trăng mờ ảo chiếu rọi xuống mặt đất một thân ảnh như có như không hiện lên, hỷ bào đỏ rực quét ngang qua tựa như cơn gió rồi đi mất.
Tất cả người chơi đều được bịt mặt lôi đến một nơi không xác định.
Ngay khi chiếc bao được mở ra, trước mặt cậu là một đài tế lễ lớn, xung quanh đông nghẹt người hình như đều là thôn dân của Thôn Dạ Lĩnh.
Họ chắp tay lại miệng lẩm bẩm thứ gì không rõ, trên đài tế lễ là hai bài vị đã cũ khắc danh của người ở trên.
' Bạch Dạ Tân Lang ' và ' Hoạn Kỳ Nương Tử '.
Bài vị của vị ' Bạch Dạ ' kia được đặt cao hơn một chút so với ' Hoạn Kỳ ' chứng tỏ người kia đẳng cấp cao hơn một bậc.
Bỗng một cơn gió lạnh thổi thốc qua, tất cả đèn nến đều tắt phụt đi. Người trong thôn hốt hoảng :
" Đó là hướng gió của phía Bạch Dạ Tân Lang! ".
" Ngài ấy không vừa lòng điều gì sao!? ".
Họ nhốn nháo ồn ào hết cả lên, cuối cùng có một vị sư mặc áo lễ đi đến lên tiếng :
" Bạch Dạ Tân Lang nói với chúng ta hôm nay không hợp làm lễ cưới gả, ngày mai mới hợp. "
" Mọi năm đều cúng bái như vậy! Bây giờ lại muốn ngày mai là sao! ".
" Đại sư nói thì chắc chắn là đúng rồi, mau mau dẹp tế lễ chuẩn bị cho ngày mai thôi. "
" Đúng đấy, đúng đấy. "
Họ mù quáng tựa như con rối đi nghe theo sự chỉ dẫn của vị được gọi là ' đại sư ' kia.
" Đại sư gì chứ, rõ ràng là giọng của lão trưởng thôn. " Cậu lẩm bẩm.
" Bọn họ đúng là những tín đồ mù quáng mà..." Trúc Lộ nói, xem ra kỳ này không dễ thoát rồi.
Tức thì, người dân trong thôn liền gô cổ tất cả mọi người về lại căn nhà. Vị ' đại sư ' kia lên tiếng :
" Thay phiên nhau canh phòng cẩn mật, nếu để chúng chạy bọn họ sẽ trách phạt thôn ta. "
Người đàn ông tên Mạnh Quý được trưởng làng căn dặn. Ông ngập ngừng gật đầu cho qua.
Sau khi trưởng làng đi rồi, cậu mới lên tiếng từ bên kia cánh cửa :
" Chú Mạnh, cháu muốn trao đổi manh mối với chú. "
" Được. " Mạnh Quý đồng ý, dù sao đây cũng là một cuộc giao dịch có lợi.
Sau khi nắm rõ tình hình bên ngoài, cậu và Trúc Lộ cùng đám người chơi khác ngồi lại.
" Phòng ngủ bây giờ cứ chia thế này, nam tả nữ hữu. Các cô bên trái đi, phòng chúng tôi ở bên phải. " Tuấn Kiệt phân chia, anh ta là người có tiếng nói nhất nên được các người chơi kính nể.
Sau khi xong chuyện thì ai về phòng nấy.
Căn phòng của cậu có một chiếc giường đơn và một chiếc bàn làm việc bên trên đang ghi chép dở dang của ai đó.
Cậu đến bên bàn, nhìn vào bên trong.
Đó là một bài vè, nhưng nội dung của nó khá kỳ quặc, tỉ như :
[ Tích tịch tình tang*
Rằm tháng bảy, gả tân nương
Tích tịch tình tang
Rằm tháng bảy, gả tân lang
Thân hỷ phục giấy, lệ hai hàng.....]
Bài vè chỉ viết một đoạn ngắn, cậu vừa đọc vừa ngẫm nghĩ.
Liệu nó có liên quan đến hủ tục kỳ dị của nơi này hay không?
...****************...
(*) Bài vè này do tác giả tìm ý tưởng để sáng tác, mong mọi người đừng buông lời cay đắng.
*** Về việc có bạn hỏi mình rằng có lịch ra chương cụ thể không thì vì một phần lịch trình bên ngoài bận rộn và về chất lượng chương khi đưa đến mọi người nên mình vẫn chưa có lịch ra chương cụ thể nhé ༎ຶ‿༎ຶ
*** Nhưng nếu có thể thì mình vẫn sẽ đều đặn ra 1-2 chương/ ngày trong khả năng của bản thân nên mong các độc giả luôn ủng hộ, yêu thương mình cũng như tác phẩm này!
Xin chân thành cảm ơn các độc giả!
***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***
***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***