Bạn Trai Tôi Là Đại Boss Game Kinh Dị

Chương 2: Vị diện 1 : Người Giám Hộ Quái Vật



Nữ ma sơ mời mọi người vào phòng tiếp khách, thành thục châm trà thái độ vô cùng niềm nở như đang tiếp đón những vị quý nhân đến nhà vậy.

" Mau mang điểm tâm tới cho các vị khách quý này đi An Lan " Bà cao giọng nói, tức thì một đứa bé gái từ ngoài hành lang bước vào.

" Các vị đi đường xa tới đây, hẳn là rất mệt rồi. Ở đây đơn sơ chẳng có gì cao sang, chỉ có chút quà mọn này mong các vị đừng chê nhé. " Bà mỉm cười, nụ cười có phần lạ thường.

Đứa trẻ độ 10-11 tuổi, mái tóc vàng óng và đôi mắt xanh trông rất xinh đẹp, hình như là con lai. Trên tay cầm hai đĩa điểm tâm đi đến nhẹ nhàng đặt chúng lên bàn.

Nhìn vào không có gì khác thường, tuy nhiên có một điểm kì dị mà cậu nhận ra ngay khi cô bé đặt đĩa bánh thứ hai. Mùi tanh khó nhận ra phía sau mái tóc vàng của em, nếu không để ý kĩ khó mà nhận thấy sự kì lạ

Trại trẻ này...không bình thường chút nào.

Cậu âm thầm đánh giá một lượt xung quanh, người ma sơ vẫn đang giả lả chưa chịu vào trọng tâm của vấn đề khiến ai cũng phải sốt ruột. Người phụ nữ bình tĩnh lên tiếng :

" Nếu như bà biết chúng tôi sẽ tới, vậy chắc cũng biết chúng tôi tới đây để làm gì nhỉ? ". Người phụ nữ nhấc chén trà, thanh lịch nói.

Nữ ma sơ thấy có người nhắc đến trọng điểm, khuôn mặt đang tươi cười vẫn như vậy, bà đứng dậy ra hiệu tất cả mọi người đi theo bà.

Một nhóm người đi theo bà lên tầng trên, ở đây chẳng có gì khác thường, chỉ khác ở tầng này nhiều phòng hơn so với các căn phòng khác. Trước những căn phòng có những cái bảng viết số 5-6 kì lạ.

Đưa họ đến một căn phòng trống, nữ ma sơ đi ra ngoài. Một lúc sau bà dẫn theo 5 đứa trẻ tới trước mặt bọn họ chúng đang cười nói điều gì đó với nhau và trên tay bà thì bồng một đứa bé sơ sinh.

" Nhiệm vụ của các vị tới đây cũng như những người giám hộ khác, các vị sẽ nhận nuôi những đứa trẻ đáng yêu này và chăm sóc cho chúng ở đây trong 7 ngày. " Nữ ma sơ tươi cười nói với họ, nhưng họ đã không cười nổi nữa rồi .

Những đứa trẻ " đáng yêu " trong miệng của bà, tất cả bọn chúng đều rất dị thường...

" Nào, các con ngoan ngoãn nhé! Những đứa trẻ ngoan thì mới được người giám hộ yêu thương chứ, đúng không? ". Bà dỗ dành lũ trẻ, mấy đứa trẻ lúc này mới để ý tới sự xuất hiện của họ, nhìn họ bằng cặp mắt tò mò.

" Chúng ta giới thiệu một chút với nhau nhé, nào đầu tiên là con đó, mau giới thiệu bản thân với cô chú đi! ". Nữ ma sơ hướng về phía bé trai duy nhất trong đám nói

Đứa bé trai vẻ ngoài của nó độ 5-6 tuổi, tất cả đặc điểm trên gương mặt đều bình thường duy chỉ có hai tay và chân lại khác thường, tựa hồ giống như tứ chi của quái vật sói ba đầu ở ngoài dãy hàng rào kia.

Đứa nhỏ được gọi, tự tin đi lên phía trước nhìn bọn họ rồi lên tiếng giới thiệu bản thân :

" Em tên là Giang Mạnh! Mạnh trong mạnh mẽ! ". Nói rồi, thằng bé giơ tay làm điệu bộ gồng cơ bắp thể hiện mình. Một màn này thành công khiến mọi người phì cười vì cảm thấy nó vô cùng dễ thương.

Tiếp đến là một bé gái, tuy nhiên lại có hai đầu, hay cô bé đều được thắt bím tóc một đỏ một vàng, cô bé thắt nơ màu đỏ lên tiếng trước :

" Em tên là Tiên Tiên, đây là em gái của em tên là Nhã Nhã ". Cô bé nói rồi dùng tay chỉ vào cô bé bên cạnh, hay nói đúng hơn là cái đầu bên cạnh mình. Cô bé, liền phản bác :

" Ai là chị, chị mới là chị chứ! Chị sinh ra trước em mà! ". Cô bé thắt nơ vàng phụng phịu nói.

" Sơ bảo em sinh ra trước thì em phải là chị chứ? ". Hai đứa bé bắt đầu nói qua nói lại với nhau làm bầu không khí trở nên ồn ào hẳn lên.

" Thôi được rồi, hai đứa đừng cãi nhau nữa, một lúc nữa để người giám hộ của các con quyết định nhé, được không? ". Ma sơ mỉm cười khuyên can hai đứa.

" Dạ! " Đứa trẻ vâng lời đáp rồi nhanh chóng lùi xuống để những đứa trẻ khác giới thiệu.

" Em là Bella còn em của em là Nina, tụi em là song sinh đó! Anh chị có thấy tụi em giống nhau không? ". Hai đứa trẻ song sinh vừa nói vừa cười khúc khích. Hai đứa đều có mái tóc vàng giống nhau, hình như đều là con lai.

" Còn đây là đứa trẻ sơ sinh duy nhất ở trại trẻ này, thằng bé vẫn chưa đầy tháng, tuy nhiên nó rất ngoan " Bà thay cho đứa nhỏ chưa đầy tháng kia giới thiệu về mình.

 Đứa bé đỏ hỏn nhưng dị thường ở chỗ tuy chưa đầy tháng nhưng lại mọc những chiếc răng vô cùng sắc nhọn hơn người bình thường.

" Sơ ơi, anh Bạch không xuống nhận người giám hộ ạ? ". Đứa bé trai lên tiếng hỏi bà.

 Nhìn lại mới để ý, ở đây chỉ có 6 đứa trẻ mà thôi, trong khi nhóm người bọn họ trừ người đàn ông mặc vest xấu số kia tận 7 người cơ mà?

Tại sao lại chỉ có 6 đứa trẻ? Một đứa còn lại đâu?

" Anh Bạch Kỷ ấy à..thằng bé ấy không cần xuống cũng được, là trường hợp đặc biệt. "

Bạch Kỷ...đó không phải là tên của bạn trai cậu sao?!

Gương mặt cậu thoáng hiện lên vẻ vui mừng. Cuối cùng cũng tìm được người rồi!

" Bà nói, đứa trẻ tên Bạch Kỷ gì đó, là trường hợp đặc biệt là sao? ". Thiếu nữ đứng bên cạnh một nữ sinh rụt rè trong đám người chơi lên tiếng hỏi.

" À...bởi vì thằng bé này nó vốn đã được 17 tuổi rồi, là đứa trẻ lớn tuổi nhất ở đây, tuy nhiên tinh thần của nó rất cực đoan, khó nắm bắt, chỉ cần ai làm phật ý, nó sẽ làm cho đối phương bị thương. Có rất nhiều người giám hộ từng chăm sóc nó bị thương rất nghiêm trọng, thậm chí còn có nhiều trường hợp tử vong ". Giọng bà trầm xuống.

" Sơ bảo, anh Bạch là đứa trẻ hư nên sẽ bị phạt cấm túc không được ra ngoài chơi với mọi người, có đúng không ạ? ". Bé gái hai đầu thỏ thẻ.

" Đúng vậy, các con không được như anh Bạch đấy nhé! ". Bà căn dặn lũ trẻ, chúng đồng thanh " dạ " một tiếng rồi lại líu ríu như bầy chim non.

Những người chơi sau khi nghe đến đây, ai cũng đã ngầm mặc định thằng bé được gọi là " anh Bạch " kia có khả năng chính là Boss lớn của vị diện lần này.

Nhất định không thể bị nhận đứa trẻ này!

Họ thầm nghĩ như thế, trừ Dạ Mộng ra.

" Trước khi các vị giám hộ ở đây nhận chăm sóc những đứa trẻ này, tôi có một số điều kiện. " Bà nhìn họ, ánh mắt trở nên nghiêm nghị.

" Không được phép làm tổn thương những đứa trẻ này, làm như vậy là tốt cho chúng cũng như các vị, thỉnh đừng bỏ qua nếu như muốn bình an rời khỏi đây sau 7 ngày ". Gương mặt của bà âm trầm nhìn họ, chứng tỏ rằng đây không phải là lời nói đùa mà chính là mệnh lệnh

" Và thứ hai, các vị có thể sử dụng căn phòng của tầng nào tùy thích nhưng, tuyệt đối không được lên tầng năm ." Bà nhấn mạnh.

" Thứ ba, giờ giấc ở đây là cố định, nhập gia tùy tục. Các vị phải đi ngủ sớm và tuyệt đối không được ra ngoài sau 12 giờ đêm nếu không muốn gặp phải những thứ dị thường ".

" Vậy thì bây giờ, mời các vị chọn cho mình một đứa trẻ để chăm sóc trong 7 ngày nào! ". Cuối cùng nữ ma sơ mới nở nụ cười ban đầu dành cho bọn họ.

Người giành chọn đầu tiên là ông chú trung niên, ông ta chọn bé trai có vuốt tay và chân giống sói. Thấy mình được chọn đầu tiên, cậu bé vui mừng đến bên ông.

Hai nữ sinh quyết định chọn cặp sinh đôi để chăm sóc, họ muốn ở cùng nhau để phòng ngừa các tình huống xấu nhất.

Người phụ nữ thấy cậu vẫn không chọn, lên tiếng :

" Cậu không tính chọn một đứa trẻ để chăm sóc sao? Bọn chúng là những đứa an toàn nhất trong số 7 đứa trẻ đấy. "

" À, không. Mọi người cứ chọn đi, tôi sẽ chọn người cuối cùng ". Cậu cười nhẹ đáp với cô.

Ánh mắt người phụ nữ lộ ra phần thương hại, cô ấy nghĩ rằng quyết định của cậu chẳng khác nào là tìm đường chết.

Người phụ nữ quyết định chọn cô bé hai đầu.

Cuối cùng, cặp đôi nam nữ kia chọn trẻ sơ sinh, vì chưa đầy tháng nên một người chăm sóc là không đủ, cần có hai người thay phiên nhau chăm sóc cho bé.

Cuối cùng chỉ còn lại cậu bé tên Bạch Kỷ, cậu quyết định chọn hắn để chăm sóc trong 7 ngày này.

Mong là vị kia nhà cậu có một lời giải thích thỏa đáng cho hành động vắng nhà thời gian dài này trước khi cậu phẫn nộ.

...****************...

***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***

***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***