Sáng hôm sau
Vẫn như thường lệ, khi đi qua hành lang, hiển nhiên ai cũng có thể thấy ' thi thể ' không hoàn thiện của An Mỹ nằm trong phòng.
Bởi vì đã chứng kiến qua, tất cả mọi người cũng không còn thấy sợ hãi như ngày đầu nữa mà bắt tay vào khám nghiệm tử thi và tìm manh mối ngay.
Trúc Lộ khám nghiệm tử thi, cô đưa ra kết luận :
" Tử vong lúc 1 giờ 30 phút đêm hôm qua. Nguyên nhân tử vong là bị một vật thể đâm xuyên vào lồng ngực trái. "
Bình luận trên sóng livestream :
[ Ok, từ đầu tới giờ ở vị diện này tôi vẫn quyết định sẽ simp chị gái tài giỏi này tới cùng! ]
[ Huhu đã đẹp còn giỏi nữa! Giờ lẽ tôi bỏ bạn trai để quen cô ấy.... ]
[ +1 ]
[ Bạn trai cô nghe được anh ấy sẽ lập group anti Lộ tỷ mất, tha cho cô ấy đi. ]
[ Giờ Lộ Lộ chết, tôi giãy đành đạch cho mấy người xem! ]
[.....]
Thể trạng cô ta so với Thẩm Ninh có phần thảm hơn nhiều, tứ chi bị bẻ gãy, hai tay bẻ quặp vào làm thành động tác ôm một đứa bé sơ sinh, hiển nhiên thi thể đứa bé trong vòng tay cô ta cũng không còn dấu hiệu của sự sống nữa, người nó nguội lạnh còn bốc lên mùi tanh tưởi khó ngửi. Tuy vẫn còn cái đầu nhưng thay vào đó là nội tạng của cô ta bị moi ra, không biết là đã biến đâu mất.
Kỳ Nguyệt kiểm tra vật dụng trên bàn, sau khi thấy những thứ An Mỹ chuẩn bị đêm qua còn sót lại cô không nhịn được, nói :
" Hay cho lấy trẻ sơ sinh đã chết luyện thành quỷ linh, cô ta cũng chẳng phải loại tốt lành gì. "
Dạ Mộng không có biểu tình gì đặc biệt, cô ta hại người, tự khắc gặp báo ứng.
Cậu, Trúc Lộ, Kỳ Nguyệt và Mỹ Anh đi ra ngoài để tiện trao đổi manh mối.
" Vậy là, An Lan thật chính là quỷ nhân ngư, còn ' An Lan ' hiện tại chính là An Dung? ". Kỳ Nguyệt nêu ra suy đoán.
Trúc Lộ lên tiếng :
" Có thể là vậy. "
" Trong khi điều tra manh mối, em và Kỳ Nguyệt tìm được thứ này ở thư viện cũ của trại trẻ. " Nói rồi, Mỹ Anh lôi từ trong túi ra một cuốn nhật ký nhỏ.
Bên ngoài của cuốn sổ làm bằng da, mặc dù đã được Mỹ Anh lau qua nhưng vẫn còn vương chút bụi mịn, những trang giấy đóng đầy bụi nhưng vẫn có thể miễn cưỡng đọc được chữ bên trong.
Dựa vào nội dung, có thể thấy quyển nhật ký này được viết chung bởi hai đứa trẻ, hình như chúng là chị em của nhau.
Năm khi hai đứa trẻ này viết nhật ký, ướm chừng khoảng 23 năm về trước.
Những đứa trẻ ở cô nhi viện chúng không hề già đi, cũng không lớn lên. Thời gian bị ngưng đọng nên chúng chỉ có ký ức
[ Ngày X tháng X năm X - Trời trong xanh ]
------ Mình và chị được nữ ma sơ xinh đẹp nhận nuôi! Cô ấy bảo muốn nhận nuôi vì chúng mình ngoan hơn những đứa trẻ ở cô nhi viện này. Cô ấy nói chúng mình kêu cô ấy là mẹ! Mình vui lắm.
[ Ngày X tháng X năm X - Trời quang đãng ]
------ Mẹ nói mình và em gái không được đến gần anh Bạch, anh ấy là đứa trẻ hư. Nhưng đâu phải như vậy đâu, anh ấy rất quan tâm các bạn nhỏ còn cho kẹo cho tất cả mọi người nữa, sao mẹ lại nói anh ấy là người xấu chứ, mình sẽ hỏi sơ về chuyện này.
[ Ngày X tháng X năm X - Trời âm u ]
------Dạo này mình thấy mẹ lúc nào cũng nhìn trong gương rồi buồn bã khi thấy những nếp nhăn xuất hiện trên mặt, đôi khi vì vậy mẹ cũng trở nên tức giận...mình sợ lắm, mình muốn mẹ như ngày trước cơ...
[ Ngày X tháng X năm X - Trời chiều tà ]
------ Mẹ đi ra ngoài mua cho mình và em gái hai con búp bê nàng tiên cá rất đẹp. Mẹ còn hỏi mình có muốn trở thành nàng tiên cá không, mình muốn trở thành nàng tiên cá! Vì nàng tiên cá rất đẹp mà.
[........]
Những trang đầu chỉ đơn thuần là một vài tâm sự của một đứa trẻ con nhưng dần càng về sau, nội dung trong cuốn nhật ký càng trở nên dị thường
[........]
[ Ngày X tháng X năm X - Trời mưa ]
----------Kinh khủng! Mình nhìn thấy mẹ đang...nhấn chị xuống bồn tắm, bà ấy còn nói rằng như vậy mới khiến chị ấy giống với người cá. Mình phải làm sao đây? Mình lo cho chị ấy lắm...
[ Ngày X tháng X năm X - Trời trong xanh ]
--------Đêm qua mình không tài nào ngủ được, mình nhìn thấy mẹ đang dùng dao làm gì đó với cơ thể của chị. Chị khóc nhiều lắm, khóc khản cả tiếng nhưng mẹ chẳng dừng lại gì cả. Chị thấy mình núp trong khe cửa rồi, mình muốn la lên lắm nhưng chị ấy đã ra hiệu bảo mình trốn đi, nhưng chị ơi không có chị em biết sống sao đây...?
[ Ngày X tháng X năm X - Trời quang ]
--------Thật tồi tệ! Bà ta là một con quỷ đội lốt người! Bà ta muốn luyện chị mình thành nhân ngư để thực hiện ước muốn ăn thịt người cá để trường sinh bất lão. Chị ấy bị bà ta nhốt trong bể kính đầy nước, hai chân bị bẻ quặp thành đuôi cá! Đáng sợ quá!
[.........]
[ Ngày X tháng X năm X - Trời mưa lâm râm ]
--------- Bà ta phát hiện ra mình rồi, bà ta còn hỏi mình muốn trở thành ' bạn thân ' của nàng tiên cá hay không? Thật nực cười! Bà ta muốn luyện mình thành người cá giống chị....vậy thì như ý bà ta đi, ít nhất chị em mình có nhau.
[ Ngày X tháng X năm X - Trời giông ]
---------- Con quỷ đội lốt người đó thay nội tạng của chị ấy bằng ruột cá, bà ta còn mời một lão già tới đây yểm vào người chị ấy cái gì đó, còn đưa cho bà ta những đồng xu vàng, bạc của ông ta sau khi dùng để yểm chị. Đúng thật đáng đời, bà ta vậy mà không thể biến chị thành nhân ngư mà luyện chị trở thành quỷ! Nhưng chị ấy nhớ ra mình...thật may quá
[ Ngày X tháng X năm X ]
" Ăn thịt nhân ngư, trường sinh bất lão.
" 6 đồng tiền vàng, 6 đồng tiền bạc
" Xương cá chôn thân, bốn phương tám hướng..."
......................
Trang cuối cùng, chỉ vỏn vẹn một bài đồng dao, nó chính là bài mà quỷ nhân ngư đã hát lên khi tìm những ' đồng xu ' của nó.
Cuối cuốn sổ có kẹp một tờ giấy đã cũ, nhưng nó trông mới hơn những tờ trong quyển nhật ký.
Có lẽ là mới được viết vài năm gần đây.
Nội dung của tờ giấy không lòng vòng mà đi thẳng vào vấn đề, chính là cách để siêu thoát cho An Lan. Tuy nhiên với hoàn cảnh của mình người kia cũng không tài nào làm được.
Đó chính là lý do những người chơi đến đây.
Người viết cuối cùng của nửa sau quyển nhật ký chính là cô em gái, nếu dựa vào sơ yếu lý lịch thì người em còn sống chính là An Dung
Những đứa trẻ ở cô nhi viện chúng không hề già đi, cũng không lớn lên. Thời gian bị ngưng đọng nên chúng chỉ có ký ức từ thời điểm bảy người giám hộ đầu tiên đến đây.
Duy chỉ có An Dung, ký ức của cô bé vẫn trôi qua như bình thường, chỉ có cơ thể là không lớn lên. Nói đúng hơn thì tuổi hiện tại của cô bé là 22-23 tuổi. Chính nó cũng biết tốp những người giám hộ là nhóm cậu là nhóm thứ bao nhiêu đến đây.
" Làm gì có chuyện tất cả mọi người ai cũng có thể sống sót qua 7 ngày chứ. " Kỳ Nguyệt nói.
Cô ấy nói không sai, sống sót 7 ngày? Vị diện bậc S làm gì dễ ăn như thế.
Dạ Mộng lên tiếng :
" Chúng ta phải kết thúc cái mớ hỗn độn này. "
" Vừa hay đủ bốn người trong cách thức mà An Lan đề ra, tôi nghĩ chuyện này không tới nỗi khó khăn đâu.
Trong mảnh giấy được ghi cần 4 người khoảng độ 12 giờ trưa đến bốn góc bạch đàn ở bốn phía đông tây nam bắc, họ sẽ phải chuẩn bị bốn mảnh vải đỏ viết tên của hai người An Lan và An Dung rải lên ' thứ ' được tìm thấy dưới cây bạch đàn kia và đồng loạt đốt chúng đi.
Chuyện nghe rất đơn giản nhưng lại nhiều điểm khó. Phải kiếm vải đỏ đó ở đâu mới được chứ.
...****************...
*** Mọi người nghĩ Mộng Mộng nhà ta kiếm vải đỏ ở đâu ra nào (`ε´)
***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***
***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***