Trong cửa hàng đồ tang lễ, tôi nhìn chằm chằm vào đôi tay thoăn thoắt của ông chủ, cẩn thận nhắc nhở: "Ông chủ, ông làm chắc chắn một chút, không là mèo con yếu ớt dễ sinh bệnh lắm."
"Cô yên tâm, tay nghề gia truyền của tôi đấy, đảm bảo mèo con khỏe re."
Tôi gật đầu: "Lần này ông làm nhiều mèo mướp béo một chút nhé, bạn trai tôi thích."
"Được thôi." Ông chủ hất cằm về phía thùng các-tông bên cạnh, "Hạt mèo nhập khẩu mới về, vị gà tây đấy, mèo mê tít, cô có muốn lấy thử ít không?"
"Lấy lấy lấy." Tôi xua tay, xoay người nghe điện thoại, "Alo, chị Lệ."
"Thanh Thanh, em lại vào livestream người ta chửi nhau đấy hả? Chị đã bảo em bao nhiêu lần rồi, chú ý giữ hình tượng chút đi."
"Mấy đạo sĩ rởm lừa đảo đó đáng bị chửi mà. Chị Lệ chị đừng lo, dù sao thì hình tượng của em cũng đâu có ra gì đâu, cứ kệ nó đi."
Tôi cúp máy không để chị Lệ kịp nói thêm, tiếp tục nhìn ông chủ làm mèo giấy.
Là một nữ minh tinh nổi lên nhờ nhan sắc, sự nghiệp của tôi cứ bình bình không hề nổi bật.
Cho đến dạo trước, tôi lên bản tin thời sự quốc gia vì bị lừa mất mấy trăm vạn tệ, bỗng chốc nổi đình nổi đám.
Trong video, người dẫn chương trình đài truyền hình cầm micro: "Bây giờ chúng tôi xin mời đương sự, cô Hà, chia sẻ về trải nghiệm bị lừa của mình."
Cô Hà mặt bị làm mờ, ngượng ngùng đáp: "Tôi tìm một vị đại sư, ông ấy nói có thuật chiêu hồn, có thể giúp tôi gặp lại bạn bè đã khuất, chi phí là ba trăm vạn tệ. Nhưng sau khi chuyển khoản xong, ông ta biến mất luôn."
"Bây giờ tôi chỉ thấy hối hận, vô cùng hối hận."
Đoạn video do một kênh của đài truyền hình đăng tải, bình luận toàn một màu "hahaha".
"Má ơi còn cô Hà nữa, đây chẳng phải Hà Thanh Thanh sao!"
"Cười ra nước mắt, thảo nào hôm qua livestream của cô ấy chủ đề là tuyên truyền chống lừa đảo, thao thao bất tuyệt tận ba tiếng đồng hồ."
"Chị Hà – chuyên gia số một trong việc bóc phốt lừa đảo/ icon mặt chó."
Có thể nói là khổ luyện diễn xuất chẳng ai hay, một ngày bị lừa thiên hạ biết.
Từ sau vụ bị lừa, tôi quyết tâm dốc sức vạch trần bọn lừa đảo, kiên quyết trở thành huyên gia số một trong việc bóc phốt lừa đảo.
Ngay hôm qua, tôi vô tình lướt thấy một livestream bày trò quỷ thần.
Người đàn ông mặc trang phục huyền sắc, dải vải đen che mắt, chỉ lộ ra sống mũi cao và đôi môi đỏ.
Phía sau anh ta tối đen như mực, chỉ có hai hình nhân giấy đồng nam đồng nữ đứng hai bên, trông âm u rợn người.
Bình luận bên dưới, mọi người đều tôn xưng anh ta là "đại sư".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Vừa nhìn là tôi đã bực mình, chủ động gửi yêu cầu video call, mạnh dạn lên tiếng: "Đại sư, xin hỏi anh có tin vào luật nhân quả báo ứng không? Lừa đảo bịp bợm như vậy, không sợ bị báo ứng à?"
Đạo sĩ áo đen nhướng mày: "Vậy cô có biết, ăn nói hàm hồ cũng gặp vận xui không?"
Tôi vừa định đáp trả, màn hình điện thoại đã bị một con mèo tam thể bất ngờ nhảy lên bàn che kín mít.
"Hoa Hoa, xuống đây." Tôi gọi nó một tiếng, vừa định đưa tay bế, nó đã quay đầu bỏ chạy.
Vì cuộc gọi video của tôi, khu bình luận đã náo nhiệt hẳn lên.
"Nhường đường nhường đường, Hà gia quân đến vạch mặt đây."
"Ghê chưa, cuối cùng cũng để tôi đuổi kịp hiện trường vạch mặt lừa đảo rồi."
Có lẽ thấy được lượng truy cập khủng khiếp mà tôi mang lại, thái độ của đạo sĩ áo đen bỗng dịu xuống: "Thấy cô nương có vẻ mặt hiền lành, tôi có thể thực hiện cho cô một nguyện vọng."
Tôi không nhịn được mà bật ra: "Thực hiện cho tôi một nguyện vọng? Xin hỏi các hạ là đạo sĩ, hay là rùa trong giếng ước nguyện vậy?
"Ngày nào cũng bày trò quỷ thần lừa đảo bịp bợm, có thất đức không cơ chứ?"
Lời này vừa thốt ra, bình luận càng thêm rôm rả.
"Dù bị lừa rồi cũng đâu đến mức công kích người khác vô cớ thế này, phải có lòng kính sợ quỷ thần chứ."
"Lầu trên, bọn lừa đảo thích nhất loại người như bạn đó."
"Anh đạo sĩ đẹp trai thế kia, tôi tin anh ấy không phải lừa đảo."
"Bạn tin anh ta thế, sao không mua bùa giấy hai vạn ba trong giỏ hàng của anh ta đi, là không muốn chứ gì?"
Càng ngày càng có nhiều người đổ vào livestream, đạo sĩ áo đen nhíu mày, tắt livestream.
Phi vụ vạch mặt lừa đảo này, qua bàn tay biên tập thêm mắm dặm muối của mấy trang tin lá cải, gây ra tranh cãi lớn, tôi lại lần nữa chiếm lĩnh trang nhất hot search.
Người ủng hộ có, người chửi bới có, tóm lại là trăm người trăm ý.
Nhưng những điều này với tôi đang trong kỳ nghỉ phép mà nói, đều không quan trọng.
Quan trọng là, hôm nay phải đốt cho bạn trai ít mèo giấy.
Tôi vỗ vỗ bao tải bố trong cốp xe: "Ông chủ, lần sau hay là ông làm thêm con gấu trúc đi, tôi nghĩ bạn trai tôi sẽ thích lắm.
"Mà động vật quý hiếm, địa phủ có cho nuôi không ta?"
Ông chủ ngập ngừng hai giây: "Chắc là cho chứ nhỉ, tạm thời chưa nghe nói địa phủ có luật bảo vệ động vật quý hiếm."