Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư

Chương 655: Ngủ một giấc liền thăng cấp



Nàng gọi ra một con Xích Phong, nói: “Tiểu Thất, sau này ngươi đi đâu cũng mang theo nó được không?”

 

“Mang theo ong mật nhỏ à?” Tiểu Thất nhận lấy Xích Phong. Nó vốn có cảm tình với loại linh thú truyền tin như ong mật, nhận lấy liền đặt lên tóc mình.

 

Xích Phong bám chặt vào tóc nó không động đậy, trông như một chiếc kẹp tóc trang trí.

 

“Đây là ong mật của ta, ta đã khế ước với vương của chúng. Nó ở bên cạnh ngươi, nếu gặp nguy hiểm gì có thể kịp thời báo cho ta biết.” Tư Mã U Nguyệt giải thích.

 

Tiểu Thất trong lòng vô cùng cảm động, nó biết U Nguyệt thật lòng tốt với nó, thật sự quan tâm đến sự an nguy của nó. Dù đoán rằng thân phận của mình có thể mang lại phiền phức cho nàng, nhưng nàng không đuổi nó đi, ngược lại còn để Xích Phong ở bên cạnh.

 

Nó sờ sờ con Xích Phong trên đầu, thật sự chấp nhận nàng từ tận đáy lòng. Nếu trước đây ở bên cạnh nàng là có mục đích, thì bây giờ nó thật sự muốn bầu bạn cùng nàng.

 

“Tiểu Thất, ngươi cứ chơi trong sân, đừng chạy lung tung, ta hơi mệt rồi, muốn ngủ một lát.” Tư Mã U Nguyệt cảm thấy cơn mệt mỏi ập đến, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.

 

Tiểu Thất biết sau khi bị thương, Tư Mã U Nguyệt ngủ nhiều hơn, vì bây giờ nàng chỉ cần tỉnh một lúc là sẽ cảm thấy rất mệt.

 

Nó suy nghĩ một lát, rồi bò từ trên giường xuống, đứng bên mép giường, cắn ngón tay mình, nhỏ m.á.u tươi vào miệng Tư Mã U Nguyệt.

 

Một giọt, hai giọt, ba giọt, nó nhỏ liên tục chín giọt, cho đến khi U Nguyệt không thể hấp thu thêm được nữa, nó mới rụt tay lại.

 

Trong mơ, U Nguyệt cảm thấy mình như bị nhốt trong một cái kén không thể cử động, đột nhiên trong miệng như uống phải một dòng nước quả ngọt ngào, hương vị rất ngon, nàng còn chép miệng vài cái. Mùi thơm ấy khiến đầu óc hỗn độn của nàng lập tức tỉnh táo hơn nhiều, sự trói buộc trên người cũng biến mất, nàng tức thì phá tan cái kén bao bọc mình.

 

Tiểu Thất ngồi trên ghế, nhìn Tư Mã U Nguyệt thăng cấp, cảm nhận được thần thức của nàng đã hồi phục không ít, nó hài lòng mỉm cười.

 

Tư Mã U Nguyệt tuy ngủ rất say, nhưng động tĩnh thăng cấp vẫn khiến nàng tỉnh lại. Nàng vội ngồi dậy, khoanh chân, tiến vào trạng thái tu luyện, để mình thuận lợi thăng cấp.

 

Thăng cấp hoàn tất, nàng mới mở mắt ra, thấy Tiểu Thất đang ngồi trên ghế đối diện, cười hì hì nhìn mình, nàng vẫn còn mơ hồ với tình hình trước mắt.

 

“Ta vừa mới thăng cấp sao?”

 

Tiểu Thất gật đầu.

 

“Không phải đang nằm mơ chứ?”

 

Tiểu Thất lắc đầu.

 

“Sao ta lại thăng cấp được?”

 

“Không biết nữa, ngươi ngủ một giấc tự dưng thăng cấp thôi.” Tiểu Thất nói.

 

Ngủ một giấc liền thăng cấp?

 

Tư Mã U Nguyệt thật sự cạn lời với cách nói này, có ai ngủ mà cũng thăng cấp được sao? Đáp án đương nhiên là không.

 

“Thần thức cũng đã khá hơn nhiều!” Nàng phát hiện thần thức của mình đã tốt hơn rất nhiều, trước đây lúc nào cũng mệt mỏi, bây giờ lại có cảm giác sảng khoái.

 

Dĩ nhiên, vẫn còn một khoảng cách so với việc hồi phục hoàn toàn, nhưng so với hai tháng qua luôn trong trạng thái lơ mơ, thì quả thực đã tốt hơn rất nhiều!

 

Nàng liếc nhìn Tiểu Thất, việc mình thăng cấp có liên quan đến nó không? Cái gì mà ngủ một giấc liền thăng cấp, nàng tuyệt đối không tin!

 

Nàng ngửi thấy hơi thở của mình có một mùi hương thoang thoảng, giống hệt mùi vị trong mơ, chắc hẳn là Tiểu Thất đã cho nàng ăn thứ gì đó, nên mới thăng cấp được.

 

“Cảm ơn ngươi, Tiểu Thất.” Nàng cảm kích nói.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Hì hì.” Tiểu Thất chỉ cười, không thừa nhận cũng không phủ nhận. Nó biết mình không nói, U Nguyệt cũng sẽ không hỏi.

 

Không phải nó không muốn cho U Nguyệt biết thân phận của mình, mà là nó cảm thấy nếu U Nguyệt biết, có lẽ sẽ không đối xử với nó như bây giờ nữa, không phải trở nên cẩn trọng, thì cũng là có ý đồ khác. Nó thích tình trạng hiện tại hơn.

 

Tư Mã U Nguyệt quả nhiên không hỏi tiếp, nàng cảm nhận thực lực của mình, cảm thấy gần đây mình thăng cấp quá nhanh.

 

Ở Cửu Tinh Minh Hải chưa đầy một năm, nhờ sức mạnh của nghĩa phụ, nàng từ Thần Vương cao cấp thăng lên Thần Tông cao cấp. Bây giờ mới qua ba tháng, mình đã đột phá Thần Tông, tiến vào Thần Hoàng cấp một, tốc độ này còn nhanh hơn cả tên lửa!

 

Tuy nhiên, lần này dù nàng vượt qua một đại cấp, nhưng các linh thú lại không thăng cấp. Chúng nó mới thăng cấp gần đây, về sau sẽ cần nhiều năng lượng hơn. Một lần thăng cấp không đủ để chúng nó lại tiến bộ.

 

Nhưng chúng nó vẫn nhận được không ít năng lượng, tin rằng lần sau Tư Mã U Nguyệt thăng cấp, chúng nó cũng sẽ không còn xa nữa.

 

Thần Hoàng cấp một, nàng rất muốn vào Linh Hồn tháp để thử sức mạnh của cấp Thần Hoàng, nhưng có Tiểu Thất ở đây, nên cũng chỉ có thể nghĩ vậy thôi.

 

Tư Mã Liệt và những người khác cảm nhận được d.a.o động thăng cấp, liền vội vã đến sân của nàng. Nàng đang bị thương, người thăng cấp chắc không phải nàng. Tây Môn Phong và những người khác đã đi rồi, càng không phải là họ. Vì thế, họ lo lắng có kẻ nào đó đi nhầm vào đây, càng lo người đó sẽ làm hại đến U Nguyệt.

 

Nhưng khi họ bước vào sân, nhìn thấy Tư Mã U Nguyệt đang đi ra cửa, tất cả đều sững sờ.

 

Khí tức vẫn chưa ổn định kia, không phải thuộc về Thần Hoàng cao cấp sao? Nàng đã thăng cấp lên Thần Hoàng?

 

“U Nguyệt, người vừa thăng cấp là con sao?” Doãn Lan có chút không chắc chắn hỏi.

 

“Vâng ạ.” Tư Mã U Nguyệt mỉm cười.

 

“Con... sao lại thăng cấp được?” Con không phải đang bị thương sao?

 

Tư Mã U Nguyệt suy nghĩ một lát rồi nói: “Con cũng không biết, ngủ một giấc tự dưng thăng cấp thôi.”

 

Phụt ——

 

Mọi người kinh ngạc, ngủ mà cũng có thể thăng cấp sao?

 

“Ha ha ha, không cần biết thăng cấp thế nào, chỉ cần thăng cấp là tốt rồi!” Tư Mã Liệt cười lớn, “Thần thức của con đã hồi phục chưa?”

 

“Vẫn chưa hoàn toàn, nhưng đã không còn gì đáng ngại.” Tư Mã U Nguyệt mỉm cười đáp, “Chỉ còn một chút, dưỡng thêm là khỏe.”

 

Họ cũng đều biết nàng có linh hồn dịch, dưỡng thêm, tức là dùng thứ đó để bồi bổ.

 

“Tốt! Tốt! Khỏe là tốt rồi!” Tư Mã Liệt rất vui mừng. Vẻ mặt của Tư Mã U Nguyệt trước đây thật sự khiến ông đau lòng, mệt mỏi, trông rất thiếu sức sống, vẫn là dáng vẻ bây giờ tốt hơn.

 

Doãn Lan, Tang Mộ Vũ và Bắc Cung Hàng sau khi kinh ngạc cũng vui mừng cho nàng. Tư Mã Liệt nói đúng, bất kể thăng cấp thế nào, chỉ cần không phải tà đạo, thăng cấp là tốt rồi.

 

“Trông con thế này quả thật tốt hơn trước nhiều. U Nguyệt, lần sau con phải cẩn thận hơn, đừng làm những chuyện nguy hiểm như vậy nữa.” Doãn Lan xem Tư Mã U Nguyệt như con gái ruột, thấy nàng bị thương hôn mê, bà cũng đau lòng không thôi.

 

“Sau này con sẽ chú ý.” Tư Mã U Nguyệt nói.

 

Sau này nàng sẽ chú ý, không để thần thức bị tiêu hao cạn kiệt như vậy nữa để rồi lại tiến vào thế giới hỗn độn. Vốn dĩ thần thức kiệt quệ, nghỉ ngơi một tháng là được, nhưng vì đã vào thế giới hỗn độn, nên một hai năm mới có thể khỏe lại.

 

Nàng nhìn lên không trung, cảm nhận được dường như có chút d.a.o động.

 

Thần thức của nàng hiện tại vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, nhưng vẫn nhạy bén hơn người thường một chút. Dao động ở khoảng cách gần như vậy, nàng vẫn cảm nhận được.

 

Không gian thông đạo được mở ra, một nhóm người bước ra, nhìn thấy Tư Mã U Nguyệt trong sân, họ lập tức lao tới...

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác