Bầu Trời Biên Cương

Chương 1



Ngày thứ hai và Thái tử Bùi Uyên định , tỷ tỷ liền hạ độc, hại mất ánh sáng.

Tỷ tỷ như ý nguyện gả cho Bùi Uyên, còn thì thành kẻ mù lòa.

Lục tướng quân đang chinh chiến ngoài biên ải trở về.

Nghe cuộc chiến đại thắng, nhưng dung mạo của Lục tướng quân hủy hoại.

Hắn cần đất phong ngàn dặm, cưới , kẻ mù lòa .

Ta nghĩ cũng chẳng , dù gì cũng thấy, một chút thì một chút , là .

Ta theo tướng quân đến biên ải.

Tướng quân ngày ngày đưa cưỡi ngựa.

Hai năm , cuối cùng cũng thể thấy.

mắt rõ ràng là một thiếu niên tuấn mỹ.

"Ngươi là ai?"

Người đó mắt chứa tình ý, khóe miệng mỉm :

"Ta là phu quân của nàng mà."

1.

“Đồ mù lòa với tên xí! Đồ mù lòa với tên xí!”

Ngày xuất giá, kiệu hoa, thấy những lời như , lòng thoải mái.

Thiên Thanh

“Tiểu thư, đừng bọn họ bậy, lẽ dung mạo Lục tướng quân đến nỗi tệ như lời đồn, nô tì sẽ bịt miệng bọn họ ngay…”

“Không , cứ để bọn họ .”

Ta tên là Mộc Uyên, nhị tiểu thư của Mộc phủ.

Ta vốn ý định tham gia cuộc đấu tranh quyền lực trong phủ.

Thế nhưng vẫn trở thành vật hy sinh.

Ta và Thái tử điện hạ Bùi Uyên là thanh mai trúc mã.

Năm tháng qua , gảy đàn, vẽ tranh.

Mọi đều chúng là lương duyên trời ban.

Bùi Uyên đợi mười tám tuổi sẽ đến cưới .

Ta đợi năm qua năm khác.

Cuối cùng cũng đến mười tám tuổi, đợi một tai họa bất ngờ.

Ngày đó khi tỉnh dậy, chẳng thấy gì cả, chỉ cảm thấy mắt đau nhói.

“Nhị tiểu thư ô nhục ! Nhị tiểu thư ô nhục !”

Không là ai đang kêu la, xung quanh dần trở nên náo nhiệt.

Tuy thấy, nhưng cũng quần áo rách rưới còn nguyên vẹn.

Nghe thấy tiếng vó ngựa lóc cóc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ta hiểu , hẳn đang ở Chu Tước Nhai.

Ta ở nơi náo nhiệt nhất, trở thành trò lớn nhất.

Cha nỡ mất mặt đến đón .

Thà rằng c.h.ế.t ngoài đường, còn hơn là trần truồng nhục nhã giữa phố mà chút tôn nghiêm như .

Ta thấy, chỉ thể bò mặt đất.

Không ai dẫm lên chân một cái.

nhanh , giọng thì hẳn là bạn đồng môn cũ của – Ninh Anh.

Nàng khẩy : “Mộc Uyên, nhất mỹ nhân kinh thành, ngươi cũng ngày hôm nay.”

Ta nắm lấy vạt áo nàng, “Giúp , giúp tìm Thái tử điện hạ.”

Nàng hất tay , khẩy : “Bây giờ ngươi nông nỗi , mà còn dựa Thái tử, đúng là một trò lớn nhất thiên hạ.”

Lòng sốt ruột, Bùi Uyên, Bùi Uyên nhất định sẽ giúp .

Ta hiểu quyền mưu, nhưng là Thái tử, quyền thế ngút trời, nhất định sẽ báo thù cho .

Ngày hôm đó mãi đến khi trời tối, tan hết.

Cha mới phái đón về phủ.

Mẹ tức đến mức phát bệnh, thấy là thổ huyết.

Bà ôm ngực: “Tại con còn sống? Nếu là con nhất định sẽ lấy một thước lụa trắng trong sạch mà c.h.ế.t .”

mẫu , sai là con, con nghĩ con nên chết.

Ta Mộc Ly hãm hại, là nàng khiến ăn mặc chỉnh tề xuất hiện phố, nhưng hề mất sự trong trắng.

Hơn nữa, trong trắng là gì chứ, dù thật sự nhục thì cũng vẫn trong sạch.

Nếu treo cổ tự tử xà nhà, chẳng lòng kẻ ác ?

Cho nên sống, hơn nữa sống thật .

Huống hồ, và Bùi Uyên tình nghĩa sâu đậm, nghĩ nhất định sẽ vì .

đợi mãi, đợi mãi, đợi tin Bùi Uyên sắp cưới tỷ tỷ .

Chàng báo thù cho , thậm chí còn cưới kẻ thù của .

Ngày tỷ tỷ đại hôn, vốn định ở yên trong phủ, nhưng nàng cứ khăng khăng dự hôn lễ của nàng .

Ta chỗ , ngoài phủ trống chiêng rầm rĩ.

May mà thấy, chắc hẳn trong phủ là lụa hồng giăng mắc khắp nơi.

Bùi Uyên kính rượu , chúc vạn sự may mắn.

Ta nâng chén rượu đó lên, nhưng cũng thể nuốt trôi.

Mọi mắng phá đám, nên đến đây.

Lúc đó mắt vẫn còn băng vải trắng che.

Quan y dặn dò tuyệt đối .

Thế nhưng vẫn kiềm mà rơi xuống hai hàng lệ trong vắt.