Bày Hàng Xung Quanh Phú Bà

Chương 47: Miến huyết vịt Kim Lăng (tên cổ của Nam Kinh)



Ánh mắt của trợ lý dán chặt vào hộp cơm mà Tô Thụy Hi xách trong tay. Mọi người không biết đó là gì, còn đang bàn tán liệu có phải sản phẩm mới của thương hiệu nào đó hay không, nhìn quanh một vòng cũng chẳng thấy giống cái nào, có người còn đoán là hàng đặt riêng.

Nhưng trợ lý thì sao lại không biết chứ? Đó chính là hộp cơm Leke Leke, còn là chính tay cô ấy đi mua về.

Gần đây, số lần Tô Thụy Hi mang theo hộp cơm rõ ràng tăng lên thấy rõ. Trợ lý bắt đầu cảm thấy có điều gì đó không ổn. Hơn nữa mỗi lần nhìn thấy Tô Thụy Hi xách nó, không hiểu sao cô ấy lại cảm thấy... nặng nề một cách kỳ lạ. Lúc đầu, cô ấy không lên tiếng. Mãi đến khi Tô Thụy Hi đã vào văn phòng riêng một lúc lâu, cô ấy mới cầm một tập tài liệu rồi gõ cửa đi vào.

Chờ đến khi bên trong nói: "Vào đi", trợ lý mới đẩy cửa bước vào. Quả nhiên, cô ấy thấy Tô Thụy Hi đang ngồi trên sofa ăn trưa.

Trợ lý nhìn chằm chằm vào phần cơm trưa một hồi lâu, rồi nhanh chóng liên tưởng tới bữa ăn được đựng trong hộp dùng một lần mà cô ấy từng thấy vào ngày 1 tháng 5 khi đến công ty.

Cô ấy hỏi đầy ẩn ý: "Sếp Tô, chị đang ăn gì vậy?"

Tô Thụy Hi suýt nghẹn, vẫn trả lời giống lần trước: "Không có gì đâu." Nhưng từ lời nói tới hành động của cô khiến trợ lý lại nảy ra cảm giác... cô đang bảo vệ đồ ăn?

Không đến mức đó chứ? Một CEO oai phong, phú nhị đại với nền tảng sâu dày, lại đi che che giấu giấu món ăn nhìn bề ngoài chẳng có gì đặc biệt thế này?

Trợ lý giấu nghi hoặc trong lòng, xác nhận Tô Thụy Hi thực sự ăn một mình, rồi mới lấy lý do chính đáng là giao tài liệu để rời khỏi văn phòng.

Vừa bước ra khỏi cửa, một ý nghĩ chợt loé lên trong đầu cô ấy, không lẽ sếp Tô đang yêu? Bữa trưa đó... là người yêu chuẩn bị cho?

Nhưng có đôi khi là bánh kẹp thịt bò mà? Là sao? Chẳng lẽ người yêu của sếp Tô cũng thích ăn món đó nên mua luôn?

Trợ lý càng nghĩ càng thấy rối, nhưng nhìn thái độ của Tô Thụy Hi, tám chín phần là đang yêu thật. Nếu đúng vậy, thì những biểu hiện kỳ lạ gần đây đều có lời giải thích hợp lý.

Có điều, khi cô ấy cố tưởng tượng cảnh Tô Thụy Hi trong dáng vẻ e thẹn của thiếu nữ, đứng cạnh một người đàn ông cao to tuấn tú... thế nào cũng thấy sai sai.

Trong đầu cô ấy hiện ra lại là cảnh có người đàn ông định tiếp cận Tô Thụy Hi, bị cô trừng cho một cái như thể nhìn thấy gián, người đàn ông lập tức giơ tay đầu hàng, mặt mày hoảng hốt tỏ rõ "Tôi không dám có ý gì bậy đâu!"

Trợ lý mới thấy tinh thần được chữa lành, đây mới là sếp Tô chứ.

Một người như Tô Thụy Hi, căn bản không có khái niệm gọi là "xứng đôi". Với tính cách cuồng công việc và bá đạo kiểu nữ cường, gặp ai cũng chỉ có thể đánh nhau đến cả hai cùng thiệt. Mà nếu đối phương là người yếu đuối, dính như dây leo, kiểu trai bao, chắc chắn Tô Thụy Hi sẽ không thèm liếc mắt. Cô cực kỳ khinh thường kẻ yếu.

Nghĩ tới nghĩ lui, trợ lý chẳng thể tưởng tượng nổi người đàn ông thế nào mới có thể làm người yêu của sếp Tô. Trong cảm nhận của cô ấy, Tô Thụy Hi sinh ra là để FA suốt đời, rồi sóng đôi với công việc đến bạc đầu.

"Không thể nào, chắc mình nghĩ nhiều rồi." Trợ lý lắc đầu tự gõ nhẹ vào trán, rồi trở về chỗ làm.

Mặc kệ chuyện bên Tô Thụy Hi, sau một ngày nghỉ ngơi thì Tôn Miểu đã bị Hệ Thống lôi vào không gian học tập, bắt đầu đợt huấn luyện mới.

Lần này món ăn phải học nghe thì có vẻ đơn giản, nhưng cách Hệ Thống dạy thì lại... phức tạp tới mức điên rồ.

— Miến huyết vịt Kim Lăng.

Hệ Thống dạy theo cách khó nhất, từ nấu nước lèo, làm huyết vịt đến xử lý bộ đồ lòng, tất cả đều phải tự tay làm.

Ngoài đời, phần lớn món này toàn dùng nguyên liệu bán sẵn. Huyết vịt ra chợ mua là có. Nhưng ở đây, Tôn Miểu phải tự làm huyết, tự nhào miến.

Nói cách khác: Miến huyết vịt Kim Lăng, tự làm từ a tới z.

Thử thách đầu tiên của Tôn Miểu chính là giết vịt.

Chỉ riêng chuyện học cách giết vịt thôi, cô nàng phải mất ba ngày. Đến lúc thành thạo rồi thì có nhắm mắt cũng làm được. Hệ Thống đưa cho cô nàng một đống vịt, đủ mọi kích cỡ, đủ mọi độ tuổi, cô nàng còn phải học cách chọn ra con vịt phù hợp nhất trong đám đó.

Chọn sai? Học lại từ đầu!

Ba ngày trôi qua, ánh mắt Tôn Miểu nhìn con vịt đã lạnh lùng như nhân viên giết cá có thâm niên 10 năm trong siêu thị.

Tin mừng là, giờ chỉ cần là vịt, cô nàng đều có thể làm thịt trong vòng một nốt nhạc. Mà còn là kiểu "bậc thầy mổ bò", chia nhỏ từng bộ phận không gây một chút đau đớn.

Sau khi giết vịt là đến công đoạn xử lý huyết và bộ lòng. Làm huyết phải dùng phương pháp cấp đông, Hệ Thống cung cấp tủ đông siêu to. Riêng phần xử lý bộ lòng, nhất là ruột vịt, lại càng cần kỹ thuật đặc biệt.

Tôn Miểu còn đạt được thành tựu "Mặt lạnh rửa lòng vịt", cô nàng cảm thấy tiếp theo mình có thể đi rửa ruột heo luôn rồi. Tóm lại, chỉ riêng phần chuẩn bị thôi, cô nàng đã học suốt một tháng trời không nghỉ. Trong không gian Hệ Thống, cơ thể cô nàng không biết mệt, nhưng trái tim thì mệt đến rã rời.

Hệ thống còn an ủi cô nàng: [Chưa "chết" đâu.]

Tất nhiên chữ "chết" này là cô nàng tự nghĩ, chứ Hệ Thống chắc chắn không nói kiểu đó đâu... đúng không?

Trong 5 tháng tiếp theo, Tôn Miểu cứ nấu đi nấu lại món miến huyết vịt Kim Lăng. Cô nàng còn phải phục vụ khách hàng ngẫu nhiên do Hệ Thống đưa tới. Những vị khách đó còn khó chiều hơn người thật ngoài đời, kiểu gì cũng có, thậm chí có cả cái loại không ưng là lật bàn luôn.

Tôn Miểu cảm thấy sau đợt huấn luyện này, chắc chẳng còn vị khách nào có thể làm khó được cô nàng nữa.

Cách Hệ Thống dạy nấu món này cũng có phần khác với thực tế. Tôn Miểu chưa từng ăn miến huyết vịt ở thế giới này, nhưng ở thế giới cũ cô nàng đã ăn rất nhiều. Mà thế giới này và thế giới cũ gần như giống nhau, chỉ có vài điểm nhỏ khác biệt thôi. Ví dụ như, bình thường trong món này sẽ có huyết vịt, miến, đậu hũ chiên... Nhưng Hệ Thống đã dạy cô nàng cho thêm một loại rau, đọt (ngọn) đậu Hà Lan(*).

(*)Đọt (ngọn) đậu Hà Lan: Là phần mềm, non nhất của cây đậu Hà Lan, có màu xanh tươi, vị ngọt thanh, rất dễ ăn. Khi nấu (xào, nhúng lẩu, cho vào súp...) sẽ có mùi thơm nhẹ, ăn giòn và thanh mát. Trong ẩm thực Trung Hoa, đây là một loại rau khá được ưa chuộng vì tạo cảm giác thanh nhẹ trong các món nhiều dầu mỡ hoặc đậm đà.

Mà nghĩ lại cũng hợp lý, tháng 5 đúng là thời điểm đọt đậu Hà Lan non nhất.

Tôn Miểu nấu xong rồi tự ăn thử một tô, ăn xong lập tức... lặng người. Nhất là đọt đậu Hà Lan, đúng là chi tiết "đánh thức linh hồn".

Ngoài món miến huyết vịt ra, Hệ Thống còn dạy cô nàng làm món ăn khác từ các phần khác của vịt, món từ đồ lòng vịt. Nhìn thì có vẻ không liên quan đến món miến huyết vịt, nhưng không phải để tránh lãng phí sao? Huyết, ruột, gan đều đã được tận dụng rồi, còn lại các phần khác thì phải làm sao?

Thế nên Hệ Thống dạy cô nàng làm các món này luôn. Không quá khó, chủ yếu là nêm nếm gia vị và thời gian ướp. Tôn Miểu đã là cao thủ nêm nếm gia vị trong món Mala xianggou thì món này với cô nàng là chuyện nhỏ.

Sau khi học xong toàn bộ, Tôn Miểu bị đá ra khỏi không gian Hệ Thống. Nhìn lại thì xe bán hàng của cô nàng cũng đã được nâng cấp toàn diện, thành xe chuyên bán miến huyết vịt. Cách bố trí cũng giống hồi bán Mala xianggou, chỉ khác là không còn tủ lạnh siêu to nữa.

Tủ lạnh vẫn có, nhưng nhỏ hơn vì nguyên liệu đã được cố định. Lần này, xe còn trang bị 4 cái phễu lớn, tức là có thể phục vụ bốn tô cùng lúc.

Mọi thứ đã được chuẩn bị đâu vào đấy, không cố gắng thì đúng là phụ lòng Hệ Thống rồi!

Tôn Miểu quay xe, chạy thẳng đến chợ. Cô nàng mua một đống gia vị, đọt đậu Hà Lan và nguyên liệu cần thiết, sau đó mới đến khu bán vịt.

Để nấu miến huyết vịt chuẩn, tốt nhất là dùng vịt già trên một năm tuổi, hoặc vịt đồng, vịt nước cũng được. Những giống này thịt chắc, ít mỡ, hầm nước cho vị thơm ngon.

Cô nàng cần rất nhiều vịt, vì mỗi con chỉ lấy được khoảng 300-500gr huyết, mà mỗi tô miến cần khoảng 100gr huyết, tức là một con vịt chỉ đủ cho 3 - 5 tô.

Mà thực tế, đâu thể như trong không gian Hệ Thống, giết vịt vô tư không sợ phí.

Nhưng Tôn Miểu có một "mẹo nhỏ". Cô nàng thương lượng với chủ quầy rằng cô nàng sẽ giết vịt giùm, cũng sẽ mua hết huyết. Cô nàng cũng mua hết tất cả các bộ đồ lòng, còn lại phần thân thì để cho họ bán lại nhà hàng.

Nghe xong, chủ quầy đồng ý ngay, có người giết vịt giùm còn được trả tiền, tội gì không gật đầu.

Chỉ có điều, sau khi lấy huyết vịt xong, khi cho vịt vào máy làm lông và rửa, máy hoạt động có phần hơi thô một chút, nhưng cũng không còn cách nào khác vì cô nàng đâu thể mang hết mấy con vịt về nhà tự xử lý được.

Tôn Miểu mua ba con vịt, định để về nhà tự xử lý. Cô nàng buộc chặt chúng trên xe, sau đó lấy con dao do Hệ Thống chuẩn bị sẵn, mắt ánh lên tia lạnh lùng, nhìn chủ quầy nói: "Tôi sẵn sàng rồi."

Ông chủ nuốt nước miếng, cảm thấy cổ mình lạnh toát. Ban đầu ông ấy còn lo cô gái nhỏ này có giết được vịt không, giờ nhìn thì đúng là sát khí đằng đằng.

Tôn Miểu đặt thau lớn xuống đất, cho nước muối vào, rồi cầm dao vặt lông chỗ cổ vịt. Ông chủ đang chăm chú xem kỹ thuật của cô nàng thì chỉ thấy cô nàng nhẹ nhàng rạch cổ vịt một đường, vịt không kêu một tiếng, đã sang thế giới bên kia.

Ông chủ vô thức rụt cổ lại, thấy hơi lạnh sống lưng.

Sau đó, Tôn Miểu bắt đầu lấy huyết, ánh mắt nghiêm túc, nhìn thau huyết như đang nhìn... người yêu.

Xong con đầu tiên, đến con thứ hai. Ông chủ cũng tự giác đưa vịt cho Tôn Miểu, thấy cô nàng thao tác trơn tru như cái máy.

Trong khi Tôn Miểu giết vịt, ông chủ cũng bận không kém, cho vịt vào máy vặt lông, rồi nhờ người nhà mổ giùm, lấy phần cô nàng cần.

Tôn Miểu lấy đủ huyết, mang thau huyết bỏ vào tủ lạnh trên xe, các phần còn lại cũng xếp gọn. Sau đó, cô nàng phóng xe điện rời đi.

Về tới nhà, việc đầu tiên là xử lý huyết. Sau khi chắc chắn không có vấn đề, cô nàng xách dao chuẩn bị xử lý 3 con còn lại.