Tô Linh Nguyệt bị Quý Tri Ý làm cho nghẹn lời, muốn phản bác nhưng không tìm được câu nào để nói, hôm qua cô đã nhận nhầm Dương Chi Chi, còn làm trò trước mặt Quý Tri Ý, Quý Tri Ý chắc hẳn vui muốn chết luôn nhỉ? Trên đời này sao có thể có người ngu ngốc như thế, nhất định cô sẽ nghĩ như vậy.
Không biết tại sao bản thân lại không thể nói nên lời, hiếm khi bị cạn lời.
Cô quay đầu rời khỏi văn phòng.
Việc đầu tiên là hẹn gặp Dương Chi Chi.
Dương Chi Chi vừa ra khỏi văn phòng, không ngạc nhiên khi nhận được tin nhắn của Tô Linh Nguyệt, quản lý vẫn đang nói chuyện cười đùa với Chu Diễn ở đằng sau, cô trả lời tin nhắn của Tô Linh Nguyệt.
Sau khi vào thang máy, trợ lý nhỏ giọng hỏi: "Chị Lâm, không phải người phát ngôn của Tô Khải là Lâm Phỉ sao?"
Cô khó hiểu: "Chấm dứt hợp đồng rồi à chị?"
"Chưa." Chị Lâm nói: "Có điều hai năm rồi Lâm Phỉ chẳng có tác phẩm mới nào, bị chấm dứt hợp đồng là chuyện bình thường."
Trợ lý sửng sốt.
Dương Chi Chi nhíu mày: "Không phải chị nói bàn với Ý Lâm sao?"
"Thêm một bên cũng đâu thiệt gì." Chị Lâm nói: "Cạnh tranh giá cũng là chuyện tốt với em mà."
Đúng thật là chuyện tốt, nhất là trong trận chiến giữa Ý Lâm và Tô Khải, bọn họ nhất định sẽ ra giá đắt hơn, định giá của Dương Chi Chi vốn không thấp, lần này nhất định sẽ có thể đẩy lên một giá cao mới.
Ngay cả quản lý luôn giao những chuyện này cho Dương Chi Chi cũng đích thân xử lý, xem ra ông chủ rất coi trọng việc đấu giá này.
Dương Chi Chi đã ở trong giới nhiều năm như vậy, cũng không ngốc, cho nên tất nhiên biết ý tứ trong lời nói của chị Lâm, cô cho rằng tám triệu mà Ý Lâm đưa ra đã là giá cao rồi, rất có thành ý, hôm nay khi đến Tô Khải, đối phương vậy mà sẵn sàng trả tám triệu rưỡi.
Chị Lâm không quan tâm đến năm trăm ngàn này.
Mà là phía sau năm trăm ngàn, mang đến vô số năm trăm ngàn khác.
Dương Chi Chi không nói gì, chị Lâm nói: "Em đi quay phim trước đi, chuyện đại diện để chị xử lý cho."
Dương Chi Chi nói: "Tối nay sẽ ăn tối cùng với Quý tổng của Ý Lâm."
"Chị..." Lời nói của chị Lâm bị Dương Chi Chi cắt ngang: "Em sẽ đi."
Chị Lâm thấy cô bướng bỉnh, giống như lúc cô kiên quyết muốn nhận ít quảng cáo hơn, chị ta gật đầu: "Được rồi, em có muốn chị đi cùng em không?"
Sắc mặt Dương Chi Chi dịu lại: "Không cần."
Chị Lâm nói: "Vậy chúng ta đến đoàn phim đi." Nói xong, chị ta nhìn trợ lý: "Em giao người phụ trách bên Ý Lâm cho chị."
Trợ lý liếc nhìn Dương Chi Chi, Dương Chi Chi giẫm giày cao gót rời đi, cô vội vàng gửi tài khoản Wechat của Tô Linh Nguyệt cho chị Lâm.
Một lúc sau, chị Lâm lại kết bạn với Tô Linh Nguyệt.
Tô Linh Nguyệt có chút bất ngờ khi nhận được lời mời.
Trên thực tế, lẽ ra cô nên liên hệ với quản lý, bàn bạc với quản lý trước. Việc liên hệ trực tiếp với nghệ sĩ là rất hiếm, nhưng hợp tác với Dương Chi Chi luôn do cô tự quyết định, quản lý cũng nói có thể liên hệ trực tiếp với Dương Chi Chi, vậy nên có rất nhiều công ty liên hệ trực tiếp với nghệ sĩ.
Ban đầu, Tô Linh Nguyệt cũng trực tiếp liên lạc với Dương Chi Chi.
Bây giờ cô nhận được lời mời kết bạn của quản lý, mặc dù rất ngạc nhiên, nhưng cô đã đồng ý ngay lập tức.
[Xin chào, tôi là quản lý của Dương Chi Chi, tôi họ Lâm, tôi muốn thảo luận với công ty cô về vấn đề phát ngôn của Chi Chi.]
Đi thẳng vào vấn đề.
Tất nhiên Tô Linh Nguyệt biết, cô trả lời chị Lâm, gửi hợp đồng hợp tác qua, đầu dây bên kia sau khi đọc tin nhắn trả lời rất lịch sự, cô đề cập đến chuyện buổi tối cùng nhau ăn tối, chị Lâm cũng lịch sự từ chối.
Tô Linh Nguyệt nhìn tin nhắn trên màn hình, không chần chừ, đợi cuộc họp của Quý Tri Ý kết thúc, gõ cửa rồi bước vào.
Không nghĩ tới cô ấy đang nghe điện thoại, đang gọi điện thoại trực tuyến, Tô Linh Nguyệt vừa định lát nữa quay lại nói sau, Quý Tri Ý nói: "Vào đi."
Cô bước vào.
Nhìn thoáng qua người phụ nữ trên màn hình, cô ấy mặc một bộ vest chuyên nghiệp màu trắng nhạt, rất già dặn, Quý Tri Ý nói với màn hình: "Tình hình hiện tại thế nào."
Nói xong cô gõ cái ly.
Tô Linh Nguyệt thêm nước cho cô.
Nghe thấy người ở đầu bên kia màn hình nói: "Quý tổng, sắp tới Đỉnh Thăng sẽ ký hợp đồng với Bảo Thuận, họ rất muốn đề cử Tô Khải."
Quý Tri Ý im lặng hai giây: "Giá cả thì sao?"
Người nọ nói: "60 triệu, hai cửa hàng, hợp đồng ba năm, đây là số tiền tối đa mà bây giờ họ có thể giao dịch."
Suy cho cùng, Tô Khải cũng vừa bị ảnh hưởng nặng nề và đang dùng tiền khắp nơi, cho nên có thể nhanh chóng nắm bắt Bảo Thuận này, xuất ra 60 triệu cũng không phải chuyện đơn giản, chắc chắn sau lưng có Đỉnh Thăng giúp đỡ.
Quý Tri Ý nói: "Chúng ta đã gửi báo giá chưa?"
"Đã gửi đi rồi." Dư Tuyền nói: "Nhưng bên kia vẫn đang suy nghĩ."
Bảo Thuận tìm kiếm đối tác luôn không chỉ nhìn vào giá cả, mà còn xem xét về tất cả các khía cạnh, dù sao cũng là đối tác lâu dài, vì vậy có nhiều khía cạnh để cân nhắc.
Đặc biệt là vị trí đắc địa trong trung tâm thương mại, thậm chí còn thận trọng hơn, giá cả chỉ là một khía cạnh, Ý Lâm có thể tăng giá, nhưng trước mặt Tô Khải được Đỉnh Thăng hết lòng nâng đỡ cũng không phải là một lợi thế.
Ngược lại, có chút bất lợi.
Ý Lâm bây giờ không được đại chúng ưa chuộng, nền tảng không ổn định và mức độ phổ biến thấp. Mặc dù doanh số bán hàng chiếm một vị trí trong ngành thương mại giày, nhưng không phải là lựa chọn đầu tiên trong suy nghĩ của mọi người hay thậm chí là thương hiệu mà họ muốn sở hữu.
Nó thực sự cần được xem xét một cách toàn diện.
Không hẳn Ý Lâm có thể chiến thắng Tô Khải, công ty có nền tảng sâu sắc.
Quý Tri Ý nói: "Cô đã hẹn được người mà tôi yêu cầu cô hẹn chưa?"
Người ở đầu dây bên kia nói: "Đã hẹn rồi."
Quý Tri Ý gật đầu.
Nhìn Tô Linh Nguyệt vẫn còn đứng ở bàn làm việc, cô nói: "Lại đây."
Tô Linh Nguyệt đi tới trước mặt cô, Quý Tri Ý giới thiệu: "Trợ lý của tôi, Tô Linh Nguyệt, sau này cô ấy sẽ xử lý những công việc liên quan với cô."
Người ở đầu bên kia điện thoại sửng sốt một chút rồi nhanh chóng khôi phục lại.
Quý Tri Ý nói với Tô Linh Nguyệt: "Giám đốc kinh doanh của Ý Lâm, Dư Tuyền."
Tô Linh Nguyệt chào hỏi: "Xin chào."
Dư Tuyền vội vàng nói: "Xin chào trợ lý Tô."
Trong mắt cô vẫn còn khó hiểu, mặc dù cô đang ở Ý Lâm, nhưng chuyện của Quý Tri Ý và Tô Linh Nguyệt đã sớm truyền đến Ý Lâm, nghe nói họ bất hòa, và Quý Tri Ý cũng gây khó dễ với Tô Linh Nguyệt khắp nơi, vậy làm sao còn để cho Tô Linh Nguyệt biết chuyện quan trọng như vậy?
Có điều Dư Tuyền không hỏi.
Quý Tri Ý tắt video.
Hỏi Tô Linh Nguyệt: "Có chuyện gì?"
Tô Linh Nguyệt nói: "Vừa rồi, quản lý của Dương Chi Chi đã liên lạc với tôi, nói muốn bàn bạc về chuyện phát ngôn, buổi sáng bọn họ đến Tô Khải."
Nói đến công ty nhà mình, Tô Linh Nguyệt cũng không nhíu mày, vẻ mặt bình tĩnh.
Quý Tri Ý nghiêng đầu, vẻ mặt nhẹ nhõm hơn vừa rồi một chút, nói: "Ừm tôi biết rồi, buổi tối cô có mời cô ấy ăn tối không?"
Tô Linh Nguyệt nói: "Có hẹn, nhưng cô ấy nói không rảnh."
Quý Tri Ý nhẹ giọng: "Ừ."
Cô mấp máy môi, sắc mặt lộ ra vẻ mệt mỏi sau trạng thái nhẹ nhõm vừa rồi, nói với Tô Linh Nguyệt: "Tôi muốn uống một tách cà phê."
Tô Linh Nguyệt đem cốc đến phòng trà, khi cô đem cà phê về thì mang đồ ăn nhẹ vào cho Quý Tri Ý, Quý Tri Ý liếc nhìn nó, Tô Linh Nguyệt nói: "Thư ký Ngô làm."
Quý Tri Ý cầm ly cà phê lên hỏi Tô Linh Nguyệt: "Có ngon không?"
Tô Linh Nguyệt nói: "Ngon lắm, Quý tổng nếm thử không?"
Quý Tri Ý bốc một miếng lên, được làm từ khuôn hình mèo, hình dạng rất dễ thương, cô cắn một miếng, ngọt giòn, không béo ngậy, Quý Tri Ý ăn một miếng và nhấp một ngụm cà phê.
Tô Linh Nguyệt nhìn động tác của cô rồi đứng tại chỗ, Quý Tri Ý nghĩ cô muốn ăn, cầm hộp lên đưa về phía cô, Tô Linh Nguyệt gắp một miếng lên cắn một ngụm mới cảm thấy có gì đó không ổn, cô và Quý Tri Ý ở chung, cho dù nhìn thế nào cũng không giống như trả thù.
Cô nghi ngờ nhìn Quý Tri Ý.
Quý Tri Ý nhận ra điều đó và hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Tô Linh Nguyệt lắc đầu.
Có tiếng gõ cửa, Quý Tri Ý nói: "Vào đi."
Thư ký Ngô cầm tài liệu đi vào đưa cho Quý Tri Ý ký tên, nói: "Quý tổng, hoạt động team building cuối tháng vẫn tiếp tục chứ?"
Đây là truyền thống cũ của Tô Khải, vào cuối tháng tám, một buổi team building sẽ được tổ chức, thường là ở một khu nghỉ mát ngoại ô thành phố, ban đầu đây là hoạt động của Tô Khải, Quý Tri Ý có thể bỏ qua, nhưng Ngô Mỹ Nghiên nghĩ rằng dù sao thì Quý Tri Ý đã nhậm chức, có thể nhân cơ hội này để làm quen với các nhân viên.
Quý Tri Ý không bác bỏ, và nói: "Gửi cho tôi lịch trình chi tiết."
Ngô Mỹ Nghiên trả lời: "Vâng."
Nói xong, chị nhìn Tô Linh Nguyệt, Tô Linh Nguyệt đang nhai, miệng rất nhỏ, phồng phồng, Ngô Mỹ Nghiên còn muốn nhìn kỹ hơn, Quý Tri Ý hỏi: "Còn gì nữa không?"
Chị vội vàng nói: "Không có, vậy Quý tổng, tôi ra ngoài trước."
Quý Tri Ý gật đầu.
Ngô Mỹ Nghiên rời khỏi văn phòng.
Quý Tri Ý hỏi Tô Linh Nguyệt: "Trước đây cô có tham gia team building không?"
Mặc dù Tô Linh Nguyệt không biết tại sao cô lại hỏi mình, nhưng vẫn nói: "Không tham gia."
Sau khi cô đến chi nhánh, vị trí trợ lý này vốn là vị trí có tiếng không có miếng, loại hoạt động team building này, chưa bao giờ gọi cô, cô cũng lười tham gia, cho nên chưa từng đến đó.
Hơn nữa không đi còn được tiền.
Vậy nên chỉ có một phần ít người đi.
Quý Tri Ý nói: "Vậy thì năm nay cô phải đi."
Tô Linh Nguyệt hiểu ý: "Quý tổng muốn tham gia?"
Quý Tri Ý nói: "Tới lâu vậy rồi vẫn chưa mở tiệc chào đón, nhân cơ hội này làm quen với mọi người."
Tô Linh Nguyệt không thể phân biệt được cô đang vui hay không vui.
Quý Tri Ý nói: "Ngoài ra, mời Dương Chi Chi tham gia cùng luôn."
Tô Linh Nguyệt ngạc nhiên: "Cô ấy sẽ tham gia sao?"
Quý Tri Ý lặp lại súc tích: "Tôi đang nói, mời cô ấy."
Tô Linh Nguyệt nhìn Quý Tri Ý, bắt gặp ánh mắt của cô, liền nhận ra đây là nhiệm vụ của Quý Tri Ý, cô cúi đầu: "Vâng, Quý tổng."
Quý Tri Ý nói: "Tài liệu đã sắp xếp xong chưa?"
Tô Linh Nguyệt nói: "Còn có một phần của xưởng gia công chưa được sắp xếp."
Quý Tri Ý gật đầu.
Tô Linh Nguyệt nói: "Vậy Quý tổng, tôi ra ngoài sắp xếp tiếp."
Quý Tri Ý: "Ừm."
Cô đồng ý, nhìn Tô Linh Nguyệt đi ra khỏi văn phòng, dáng người mảnh khảnh, đi đến bàn làm việc bên ngoài ngồi xuống, cửa sổ sát đất mở ra, cô có thể nhìn thấy Tô Linh Nguyệt bên ngoài tấm kính, nhìn vài phút rồi mới thu hồi tầm mắt cúi đầu làm việc.
Bận rộn cả buổi sáng, mãi đến khi cái ly trống không cô vừa định bấm máy liên lạc, ngẩng đầu lên thì thấy Tô Linh Nguyệt đang bận, cô cầm cốc đi ra khỏi văn phòng, những người trong văn phòng thư ký đều ngạc nhiên khi thấy cô cầm cốc đi ra, họ lần lượt bước lên phía trước: "Quý tổng muốn uống cà phê sao? Để tôi chuẩn bị cho cô."
"Quý tổng uống trà không?"
Tô Linh Nguyệt cũng ngẩng đầu lên.
Quý Tri Ý nói: "Tôi tự lấy, cảm ơn."
Mọi người đều im lặng, Quý Tri Ý đi qua họ đến phòng trà, một đồng nghiệp trong phòng thư ký lên tiếng: "Tôi cảm thấy Quý tổng khá dễ gần ha."
Mọi người đều nhìn thư ký lên tiếng:...
Thư ký Trương chớp chớp mắt: "Mấy người không nghĩ vậy sao?"
Tô Linh Nguyệt suy nghĩ một hồi: "Đúng là rất dễ gần."
Mọi người lại nhìn về phía cô:...
Quý Tri Ý quay lại.
Thấy mọi người đều nhìn mình, cô không chút do dự, đi thẳng qua phòng thư ký, Ngô Mỹ Nghiên đi ra khỏi văn phòng, Quý Tri Ý nói: "Thư ký Ngô, cảm ơn đồ ăn nhẹ của chị hôm nay."
Thư ký Ngô hoảng hốt, vội vàng nói: "Quý tổng thích là tốt rồi, lần sau tôi sẽ chuẩn bị thêm cho cô."
Quý Tri Ý hỏi: "Thư ký Ngô rất giỏi về nghiên cứu công thức nấu ăn à?"
Ngô Mỹ Nghiên nói: "Đó chỉ là một sở thích nghiệp dư nhỏ thôi, không hẳn là nghiên cứu."
Quý Tri Ý gật đầu: "Vậy thư ký Ngô biết thực phẩm nào có lợi cho người không?" Cô đứng trước bàn làm việc của Tô Linh Nguyệt, với thái độ rất thản nhiên, đặt ly lên bàn.
Sau đó cô nhìn Tô Linh Nguyệt hỏi: "Ví dụ như tăng cường trí nhớ."
Tô Linh Nguyệt bị chọt tới.
Cô hít sâu.
Ngô Mỹ Nghiên nói: "Cũng có, tôi sẽ sắp xếp lại rồi gửi cho Quý tổng?"
"Không cần đâu." Quý Tri Ý nói: "Gửi nó cho trợ lý Tô, cô ấy cần."
Tô Linh Nguyệt:...
Dễ gần chết liền!
Cô sẽ liều mạng với Quý Tri Ý!!!
--------------------
Quý Tri Ý: Trên giường có liều mạng không?
Tô Linh Nguyệt:...
***