Bệnh Công Chúa - Ngư Sương

Chương 30: Trương Nhàn



Thật sự không ngờ Tô Linh Nguyệt có tài trợn mắt nói dối, mặt không đỏ tim không đập nhanh, khuôn mặt bình tĩnh, nếu không phải Quý Tri Ý từng viết thư tình cho cô thì sợ bản thân cô cũng sẽ tin câu đó.

Tô Linh Nguyệt thấy Quý Tri Ý nhìn mình với nụ cười nhẹ không nói gì.

Cô cũng không chột dạ.

Cứ đứng bình tĩnh như thế.

Giống như cô mới là sếp.

Quý Tri Ý nhìn tư thế này của cô cũng muốn đứng lên nhường chỗ.

Tô Linh Nguyệt đứng vài giây, phát hiện không có gì cần báo cáo nữa, cô cúi đầu nói: "Vậy Quý tổng, tôi ra ngoài trước."

Quý Tri Ý gật đầu.

Tô Linh Nguyệt vừa đi ra ngoài thì nhận được điện thoại của Trần Chi Dao, nói rằng không có ai trong phòng thiết kế tham gia, nhưng không liên lạc được với Trương Nhàn, không biết Trương Nhàn có tham gia hay không, mặc dù Tô Linh Nguyệt rất ngạc nhiên khi toàn bộ phòng thiết kế không tham gia lần này, nhưng nghĩ đến cả phòng thiết kế là địa bàn của Trần Chi Dao, những người đó đều là cánh tay đắc lực của cô ta, cô ta không tham gia thì những nhà thiết kế đó không tham gia cũng là điều bình thường.

Nhưng, vậy mà Tạ Lan cũng không tham gia?

Hay là muốn chừa mặt mũi cho Trần Chi Dao?

Tô Linh Nguyệt lười suy nghĩ đến mấy thứ lòng vòng trong đó, sau khi trả lời xong thì cúp điện thoại, sau đó gọi điện cho Trương Nhàn.

Trương Nhàn vừa ra khỏi xưởng gia công, mấy vật liệu hỗn hợp làm đầu cô quay cuồng, cô bước ra với vẻ mặt mệt mỏi, nghe Tô Linh Nguyệt hỏi về việc team building, cô nói: "Tôi biết rồi, phòng thiết kế đã thống kê chưa?"

Tô Linh Nguyệt nói: "Trưởng phòng Trần đã thống kê cho tôi rồi."

Trương Nhàn nói: "Vậy được rồi, tôi về tắm trước, buổi chiều sẽ đến công ty."

Tô Linh Nguyệt cúp máy, thấy Ngô Mỹ Nghiên dẫn một người đàn ông và phòng pháp lý đi vào, cô nhìn sang, đó là Giang tổng của Giang Nguyên.

Chờ anh ta đi vào, phòng thư ký mới thì thầm thảo luận: "Có phải là Giang Nguyên, tổng đại lý ở thành phố trung tâm phía Nam không?"

Tô Linh Nguyệt nghĩ đến những gì Quý Tri Ý nói lúc trước muốn hợp tác, không biết bây giờ là Giang Nguyên đồng ý yêu cầu của Quý Tri Ý hay là Quý Tri Ý hạ thấp điều kiện, thư ký Trương nói: "Tám phần là đúng, bây giờ bốn tổng đại lý thành phố trung tâm đều ở đây."

Các thành phố cấp một thuộc về các khu đô thị loại một.

Thành phố cấp hai cấp ba thuộc khu đô thị trung tâm.

Đô thị trung tâm được chia làm bốn nhánh, Đông, Tây, Nam, Bắc, bốn tổng đại lý, phía Nam vẫn chưa được quyết định, Giang Nguyên vẫn luôn tìm kiếm hợp tác trước khi Quý Tri Ý mua lại Tô Khải, lần này giành được tổng đại lý phía Nam, chẳng mấy ai ngạc nhiên.

Thư ký Trương nhìn về phía Tô Linh Nguyệt: "Trợ lý Tô, hôm nay Giang tổng đến ký hợp đồng à?"

Tô Linh Nguyệt không rõ lắm, nhưng lần trước đàm phán gần như xong xuôi rồi, lần này không có vấn đề gì hẳn là tiến vào giai đoạn ký hợp đồng.

Cô lắc đầu.

Mọi người không hỏi ra được tin tức gì, đều duỗi cổ muốn nhìn vào văn phòng của Quý Tri Ý.

Quý Tri Ý ngồi đối diện với Giang tổng, Ngô Mỹ Nghiên rót trà cho họ, Giang tổng nói: "Quý tổng, đây là hợp đồng mà chúng tôi đề xuất, cô xem qua đi?"

Tất nhiên điều kiện không giống lần trước.

Hai bên thỏa hiệp, cuối cùng quyết định tăng hai phần trăm.

Quý Tri Ý lật vài trang và hỏi Giang tổng: "Cửa hàng thì sao?"

"Lần này Tô Khải bị ảnh hưởng nặng nề, rất nhiều cửa hàng đang bán lại, xét về nguồn lực cửa hàng, tôi đã thương lượng với một số liên hệ bên trung tâm mua sắm, sẽ là nơi tốt nhất." Tô Khải từng chiếm vị trí đắc địa, nhưng lần này Ý Lâm đã mua lại ba xưởng gia công của Tô Khải, tương đương với mất một nửa số xưởng gia công, nguồn cung không theo kịp, cho nên đóng cửa một vài cửa hàng cũng hợp lý.

Trung tâm thương mại đang rất cần các doanh nghiệp mới tham gia, Ý Lâm cũng không phải là một thương hiệu nhỏ, cho nên thảo luận rất nhanh.

Quý Tri Ý hỏi: "Còn Đỉnh Thăng thì sao?"

"Phía Đỉnh Thăng hiện tại đang dùng toàn lực giao thiệp với Bảo Thuận, khu vực phía Nam cũng không có nhiều biến động." Giang tổng xoa tay, thị trường của Đỉnh Thăng ở phía Nam đã bão hòa, vậy nên không tham gia vào việt phân chia cửa hàng lần này.

Quý Tri Ý gật đầu, đưa hợp đồng cho bộ phận pháp lý bên cạnh cô để xác minh, Giang tổng thấy động tác của cô thì nhẹ nhõm hơn, người bên cạnh Quý Tri Ý thì thầm: "Quý tổng, hợp đồng không có vấn đề."

Cô nhận lấy và ký tên.

Sau đó bắt tay với Giang tổng.

Trước khi đi, Giang tổng hỏi: "Quý tổng, người phát ngôn mới của Ý Lâm là cô Dương Chi Chi sao?"

Quý Tri Ý mỉm cười: "Nếu có tin tức, tôi sẽ thông báo cho Giang tổng."

Giang tổng hiểu: "Vậy tôi chờ tin tốt của Quý tổng."

Quý Tri Ý nhìn anh ta rời đi, Ngô Mỹ Nghiên đi cùng Giang tổng xuống lầu với nụ cười trên môi, Tô Linh Nguyệt quay đầu nhìn phòng làm việc của Quý Tri Ý, cửa không đóng, tình cờ thấy cô nhìn ra bên ngoài.

Bốn mắt nhìn nhau.

Quý Tri Ý ngoắt tay.

Tô Linh Nguyệt nhìn điệu bộ của cô y như đang vẫy mèo, oán thầm trong lòng trên mặt thì nở nụ cười, đi vào văn phòng.

Quý Tri Ý vẫn ngồi trên ghế sofa, trước mặt có vài cái ly, Tô Linh Nguyệt cất ly đi, sau đó đứng trước mặt Quý Tri Ý, nghe cô hỏi: "Buổi trưa sắp xếp thế nào?"

Tô Linh Nguyệt nói: "Buổi trưa hôm nay không có hẹn trước, Quý tổng muốn ăn ở công ty hay ra ngoài ăn?"

Quý Tri Ý nói: "Ở công ty đi."

Vậy đặt cơm trong căng tin công ty.

Tô Linh Nguyệt nói: "Vâng, vậy lát nữa tôi sẽ gọi đồ ăn."

Quý Tri Ý gật đầu.

Cô ngồi trên ghế sofa, đưa lưng về phía ánh sáng, hơi cúi đầu, các đầu ngón tay khoanh trên cánh tay, gõ nhẹ, như đang suy nghĩ điều gì đó, Tô Linh Nguyệt nhìn vẻ mặt nhàn nhã của cô, nghĩ đến chuyện xảy ra gần đây, đang định nói chuyện.

Quý Tri Ý quay đầu lại: "Còn có chuyện gì nữa không?"

Cô nói: "Không có."

Quý Tri Ý nói: "Buổi chiều đưa mấy tài liệu đã sắp xếp cho tôi."

Tô Linh Nguyệt đáp ứng rồi đi ra khỏi văn phòng, trong mắt cô có chút khó hiểu nhưng không thể hiện ra, lúc đi ra ngoài thì gặp Ngô Mỹ Nghiên, cô hỏi: "Thư ký Ngô, Quý tổng có thực đơn riêng không?"

Ngô Mỹ Nghiên nói: "Không có thực đơn riêng, chị có mấy món hợp khẩu vị của cô ấy, để chị gửi cho em."

Tô Linh Nguyệt mỗi ngày đều ăn cùng Quý Tri Ý, cũng đại khái hiểu khẩu vị của cô, nhưng cô vẫn nói: "Vâng, cảm ơn."

Ngô Mỹ Nghiên gửi mấy món ưa thích của Quý Tri Ý cho Tô Linh Nguyệt, tiện tay còn gửi một vài công thức để tăng cường trí nhớ.

Tô Linh Nguyệt:...

Thật ra không cần gửi mấy cái này.

Nhưng Ngô Mỹ Nghiên quá tận tâm, chị sẽ làm bất cứ điều gì Quý Tri Ý yêu cầu, Tô Linh Nguyệt nhận lấy với một nụ cười, còn gửi một biểu tượng cảm xúc cảm ơn.

Thật ra.

Hít thở sâu.

Hít thở sâu.

Cô khôi phục tâm trạng lại rồi nhấp vào thực đơn ưa thích.

Không có món đặc biệt yêu thích.

Không thích: Món quá chua.

Tô Linh Nguyệt nâng cằm gọi đến căn tin.

Người phụ trách căn tin rất nhiệt tình, sau khi chọn xong món ăn, anh ta hỏi: "Trợ lý Tô, cô có món nào thích ăn không?"

Tô Linh Nguyệt nói: "Thích chua."

Chậc.

Có phải quá thất đức không?

Ngoài việc chế giễu cô vì trí nhớ kém, thật ra Quý Tri Ý cũng không làm gì quá đáng.

Tô Linh Nguyệt lôi lương tâm trong góc tối ra sáng nói: "Đừng chua, hơi cay đi."

Tuy người phụ trách khó hiểu, nhưng anh ta vẫn mỉm cười và trả lời: "Được, trợ lý Tô."

Tô Linh Nguyệt cúp máy, đang cúi đầu sắp xếp tài liệu thì nghe thư ký Trương nói: "Mấy cô đọc tin tức trên mạng chưa?"

Những người khác quay đầu lại: "Tin tức gì?"

"Thì cái tin giết người ấy." Thư ký Trương nói: "Nói là tranh chấp ở chỗ làm, sếp quá độc ác bắt nạt anh ta quá đáng, sau khi người đàn ông đó nghỉ việc thì theo đuôi sếp mình." Cô làm một động tác cắt cổ.

Những người khác thảo luận, "Vậy cũng có đáng để giết người đâu?"

"Ai biết được." Thư ký Trương nói: "Hận một người thì làm gì có lý trí."

Tô Linh Nguyệt vô thức sờ sờ cổ mình.

Lạnh quá.

Cô muốn cầm ly nước lên uống, nhưng ly trống không, cô đứng dậy đi đến phòng trà, gặp Trương Nhàn ở hành lang.

Trương Nhàn mỉm cười chào hỏi: "Linh Nguyệt!"

Tô Linh Nguyệt nói: "Cô về rồi à?"

"Ừm." Trương Nhàn nói: "Về nhà tắm rồi qua, cả người toàn mồ hôi."

Cô nhìn Tô Linh Nguyệt đang cầm ly trong tay: "Đi rót nước à?"

Tô Linh Nguyệt gật đầu.

Trương Nhàn nói: "Đi chung đi."

Tô Linh Nguyệt cùng cô vào phòng trà, Trương Nhàn rót một ly nước đá với cốc giấy, uống ba hai ngụm hết ly, trong phòng trà không có ai, cô dựa vào quầy bar nói: "Có gì để ăn không, tôi lót bụng trước."

"Có đồ ăn vặt." Tô Linh Nguyệt lấy một cái đồ ăn vặt từ tủ lạnh đưa cho Trương Nhàn.

Trương Nhàn cắn một miếng, vừa lạnh vừa ngọt.

Cô ấy nói, "Thích quá à!"

Tô Linh Nguyệt ngồi đối diện cô, uống một ngụm nước, lấy điện thoại ra, trùng hợp lướt đến tin tức thư ký Trương vừa nói. Tuy hình ảnh đã bị làm mờ nhưng trong lòng cô đã tự động tưởng tượng ra cảnh tượng đẫm máu đó.

Ngay lúc cô muốn phóng to ra nhìn, Trương Nhàn nghiêng người qua: "Đang xem gì vậy?"

Tô Linh Nguyệt giật mình, rồi bình tĩnh lại nói: "Một cái tin thôi."

Trương Nhàn thoải mái: "Tin gì vậy?"

Tô Linh Nguyệt nói: "Nhân viên bị sếp bắt nạt, giết chết sếp."

Lông tơ của Trương Nhàn dựng đứng: "Cô định làm gì?"

Tô Linh Nguyệt liếc mắt nhìn cô.

Trương Nhàn hạ thấp giọng, ghé vào tai cô: "Hay là Quý tổng đã làm gì?"

Tô Linh Nguyệt nói: "Không có."

Biểu cảm của Trương Nhàn thả lỏng hơn: "Nếu cô chịu đựng thêm chút xíu nữa, chờ Quý tổng hết giận nhất định sẽ không làm khó dễ cô nữa đâu."

Tô Linh Nguyệt im lặng.

Trương Nhàn cố gắng thuyết phục cô: "Thật ra, tôi không nghĩ cậu ấy sẽ giận quá lâu đâu, lúc trước cậu ấy......."

Lời còn chưa dứt, Trương Nhàn bỗng im bặt.

Tô Linh Nguyệt vẫn nhìn cô.

Trương Nhàn nói: "Dù sao thì tôi cảm thấy cậu ấy sẽ không giận lâu đâu."

Tô Linh Nguyệt tiếp lời cô: "Lúc trước cô ấy nghỉ học, không phải vì tôi."

Trương Nhàn quay đầu lại, vẻ mặt ngạc nhiên như tôi chưa nói gì hết.

Tô Linh Nguyệt còn muốn hỏi lại, nhưng Trương Nhàn gặm miếng bánh cuối cùng, uống nửa ly nước đá, nói: "Tôi đi tìm Quý tổng."

Cô bước nhanh rời khỏi phòng trà, Tô Linh Nguyệt thong thả cầm ly rồi đi theo, từ xa nhìn thấy Trương Nhàn bước vào văn phòng của Quý Tri Ý, cô ngồi xuống và bắt đầu làm việc, Trương Nhàn bước vào văn phòng rồi đóng cửa lại, còn không nhịn được nhìn phía sau, Quý Tri Ý hỏi: "Chủ nợ đuổi tới công ty à?"

Trương Nhàn quay đầu nhìn Quý Tri Ý.

Chủ nợ của mình tới!

Còn không phải vì cậu à!

Nghĩ đến những tin đồn càng ngày càng thái quá đó, Trương Nhàn nói: "Sếp à, cậu có biết bây giờ công ty có rất nhiều tin đồn về cậu với Linh Nguyệt không?"

Quý Tri Ý sửa lại: "Là trợ lý Tô."

Trương Nhàn:...

Lúc nào rồi mà còn quan tâm đến cách xưng hô chứ!

Người ta bắt đầu xem tin tức nhân viên giết sếp rồi kia kìa!

Thế nhưng nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Quý Tri Ý, cô kìm lại: "Được rồi, vậy cậu có biết bây giờ trong công ty có rất nhiều tin đồn về cậu với trợ lý Tô không?"

Quý Tri Ý bình tĩnh nói: "Biết, rồi sao?"

Trương Nhàn nói: "Tôi thấy, loại tin đồn này không có lợi cho sự phát triển của công ty, chúng ta nên dập tắt những tin đồn này ngay từ đầu!"

Lòng cô đầy phẫn nộ.

Quý Tri Ý rất bình tĩnh: "Bóp chết thế nào?"

Trương Nhàn nói: "Ví dụ như... thay đổi bộ phận cho cô ấy?"

Quý Tri Ý không lên tiếng, nhìn cô, lạnh lùng kêu một tiếng: "Trương Nhàn."

Cái giọng điệu đều đều này.

Bất giác khiến lỗ chân lông của Trương Nhàn muốn nổ tung.

Cô và Quý Tri Ý nhìn nhau.

Nghe thấy Quý Tri Ý hỏi: "Cậu rảnh lắm nhỉ?"

--------------------

***