Bình Minh Của Tôi

Chương 12



Ông ta thực sự dám làm tất cả để bảo vệ Hứa Cẩm Vi.

 

Cảm nhận được sự mất kiểm soát trong cảm xúc của tôi, Diệp Mạc ôm chặt tôi vào lòng, chắn trước vô số ánh đèn flash nhấp nháy.

 

Chôn mặt trong hơi thở ấm áp quen thuộc, tôi cố gắng giữ bản thân tỉnh táo.

 

Bước ra khỏi tòa, đập vào mắt tôi là nụ cười thách thức của Hứa Cẩm Vi.

 

Tôi suýt không kiềm chế được, muốn xé toạc bộ mặt thật của cô ta ngay lập tức.

 

Nhưng lần này, mẹ tôi giữ chặt tôi lại.

 

Mẹ nhìn Hứa Cẩm Vi bằng ánh mắt phức tạp, nhưng không nói gì cả, chỉ kéo tôi đi thẳng.

 

14

 

Kể từ phiên tòa hôm đó, trong đầu tôi sinh ra một ý nghĩ điên rồ.

 

Và bây giờ, tôi đã quay lại căn nhà đáng ghê tởm này.

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Tôi vào phòng của Hứa Đại Khánh và Hứa Cẩm Vi, lấy tóc của cả hai.

 

Tôi muốn kiểm chứng suy đoán của mình.

 

Xuống cầu thang, tôi vô tình gặp phải Hứa Cẩm Vi.

 

Cô ta đang đứng trước mặt Diệp Mạc, nói gì đó với anh ta.

 

Diệp Mạc như thấy ôn thần, tránh cô ta như tránh dịch bệnh, còn xua tay trước mũi như thể ngửi phải mùi hôi thối.

 

Thấy tôi, anh thúc giục:

 

"Mau lên, về nhà nhớ tắm rửa sạch sẽ.

 

Tôi có chứng sạch sẽ, cô đừng mang đồ bẩn về nhà tôi."

 

Mặt Hứa Cẩm Vi tái nhợt.

 

Thấy tôi chuẩn bị rời đi, cô ta vội vàng chặn lại.

 

Giọng nói đáng ghê tởm vang lên:

 

"Cô đến đây làm gì? Tự tiện xông vào nhà riêng, tôi có thể kiện cô!"

 

Tôi thản nhiên nhướn mày:

 

"Ồ? Cô nhìn thấy tôi sao?"

 

Vừa dứt lời, Diệp Mạc đạp ga, chiếc xe lao đi như gió, để lại Hứa Cẩm Vi hít đầy khói xe.

 

Diệp Mạc không đưa tôi về nhà ngay mà chở tôi đến bệnh viện tư nhân của nhà họ Diệp.

 

Tôi đưa mẫu tóc của bốn người làm xét nghiệm khẩn cấp.

 

Kết quả phải chờ vài ngày, thế nên tôi chuyển hướng điều tra điểm thi đại học của Hứa Cẩm Vi, cũng như mối quan hệ của cô ta và Lý Vạn Toàn.

 

Lúc này, tôi lại một lần nữa cảm thán:

 

Tiền thực sự là thứ tốt nhất trên đời.

 

Tôi chi một khoản lớn, thuê một thám tử tư.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Và không mất bao lâu, bí mật bị phanh phui.

 

Hóa ra, Hứa Đại Khánh và Lý Vạn Toàn đã quen nhau từ lâu.

 

Lý Vạn Toàn có địa vị cao trong giới học thuật, quan hệ xã hội rộng, nhưng lại nổi tiếng là kẻ háo sắc.

 

Theo đề xuất của Hứa Cẩm Vi, bố tôi đã thỏa thuận với hắn ta:

 

Đợi tôi đủ tuổi, ông ta sẽ dâng tôi cho hắn.

 

Đổi lại, hắn ta giúp Hứa Cẩm Vi được "chống lưng" trong học thuật.

 

Hiệu trưởng trường Hoa Trung cũng được nhờ vả, thỉnh thoảng tiết lộ đề thi, đảm bảo điểm số của cô ta luôn nằm trong top 10 toàn khối.

 

Thì ra, Hứa Cẩm Vi không hề là thiên tài.

 

Hào quang của cô ta, tất cả đều là do bán tôi mà có được.

 

Đến kỳ thi đại học, dù có được Lý Vạn Toàn kèm cặp, điểm số của cô ta vẫn nguy hiểm.

 

Để đảm bảo đậu trường top, bố tôi lại tìm đến Lý Vạn Toàn, đẩy tôi ra trao đổi trước thời hạn.

 

Điều kiện là:

 

Dàn xếp giám thị coi thi.

 

Sắp xếp để Lý Vạn Toàn giám sát phòng thi của Hứa Cẩm Vi.

 

Dùng video đe dọa một nữ sinh từng bị cô ta bắt nạt, buộc người đó làm bài hộ, truyền đáp án trong nhà vệ sinh.

 

Cuối cùng, cố tình tố cáo nữ sinh này, khiến cô ấy bị cấm thi vĩnh viễn.

 

Dù không biết rõ chi tiết cụ thể, nhưng chỉ riêng những gì tôi vừa biết được, cũng đủ khiến tôi lạnh cả sống lưng.

 

Tôi không thể tin, bọn họ mặt dày đến mức này.

 

Lúc đó, kết quả giám định quan hệ cha con cũng có.

 

Và đúng như tôi nghi ngờ.

 

Tôi không có quan hệ huyết thống với Hứa Đại Khánh hay Hứa Cẩm Vi.

 

Hứa Cẩm Vi cũng không phải con ruột của mẹ tôi.

 

Nhưng cô ta là con gái ruột của Hứa Đại Khánh.

 

Còn tôi...

 

Không phải con gái của ông ta.

 

Lòng tôi cảm thấy nghèn nghẹn.

 

Không rõ là vui sướng, hay là một cảm xúc nào đó khó diễn tả.

 

Tôi cầm kết quả xét nghiệm, đi tìm mẹ.

 

Bà sững sờ, không thể tin nổi.

 

Bà không ngờ, Hứa Cẩm Vi không phải con ruột của mình.

 

Nhưng về phần tôi không phải con gái của Hứa Đại Khánh, bà lại không hề ngạc nhiên.