Phải công nhận chị ta rất thông minh và có sức hút, bằng chứng là nhìn phản ứng của thầy Lý hôm nay, tám phần là đã có tình cảm với chị ta rồi.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Giờ thì tôi đã nắm được một điểm yếu của chị ta.
Tôi không chắc chị ta sẽ làm gì tiếp theo, nhưng ít nhất lúc này, chị ta không dám đứng ra gây sự nữa.
Vì tránh bị nghi ngờ, chị ta cũng không dám tiếp tục thân cận với thầy Lý.
Kết quả là, đến cuối kỳ, thành tích của chị ta tụt dốc đáng kể.
Nhìn chị ta siết chặt bài kiểm tra trong tay, gương mặt đầy thất vọng, tôi thấy tâm trạng mình khá tốt.
Gần đây, thái độ của Diệp Mạc với tôi cũng cải thiện không ít, không còn lạnh lùng như trước.
Tôi bắt đầu gọi anh ta là "anh trai" mỗi ngày, vì tôi biết rõ, anh ta là một cái đùi vàng cực kỳ đáng để ôm.
Bám chắc vào anh ta, địa vị của tôi trong nhà họ Diệp sẽ càng vững chắc.
Sau một thời gian bị tôi quấy rối liên tục, cuối cùng anh ta cũng đồng ý cho tôi hỏi bài.
Nhưng anh ta đặt một điều kiện:
"Mỗi ngày tối đa nửa tiếng, thời gian còn lại đừng làm phiền tôi."
"Được rồi! Em hứa!"
Nhờ vậy, kết quả học tập của tôi tiến bộ rất nhiều, gần như bắt kịp Hứa Cẩm Vi.
6
Kỳ nghỉ hè đến, tôi bất ngờ nhìn thấy Hứa Cẩm Vi xuất hiện trong khu biệt thự của nhà họ Diệp.
Quả nhiên, tình tiết kiếp trước lại diễn ra.
Thế là trong bữa tối hôm đó, tôi vô tình nói:
"Mẹ ơi, mẹ không phải từng nói muốn đến Maldives nghỉ hè sao? Còn bảo đó là ước mơ cả đời của mẹ nữa. Khi nào mẹ đi vậy? Con muốn đi cùng mẹ."
"Ôi dào, đó chỉ là suy nghĩ hồi trẻ thôi con à. Mẹ còn phải chăm sóc ba con nữa." Mẹ tôi e lệ đáp.
Tôi len lén quan sát ba dượng Diệp, quả nhiên ông ấy tỏ ra đặc biệt chú ý đến cuộc trò chuyện.
Sáng hôm sau, khi tôi xuống ăn sáng, chỉ thấy Diệp Mạc đang ngồi một mình ở bàn ăn.
"Ba và mẹ đâu rồi?" Tôi hỏi.
Dì Trương – quản gia – trả lời: "Ông bà chủ đã bay sang Maldives để nghỉ dưỡng rồi, có lẽ phải nửa tháng mới về."
Đúng như dự đoán, tôi không thể che giấu được niềm vui nhỏ bé trong lòng.
Diệp Mạc ngồi đối diện, khoanh tay nhìn tôi với vẻ mặt đã đoán trước được điều này, khiến tôi vội vàng thu lại cảm xúc.
Thấy anh ta vẫn đang quan sát mình, tôi nhanh chóng chuyển đề tài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Anh à, bây giờ trong nhà chỉ còn lại hai chúng ta thôi, anh phải đối xử tốt với em đấy, nếu không em sẽ mách lẻo đấy!"
Khóe môi Diệp Mạc hơi nhếch lên: "Ồ? Tốt thế nào?" Vừa nói, anh ta vừa đẩy một ly sữa về phía tôi.
Tôi lập tức nghẹn lời.
Tên này trước giờ chưa bao giờ đáp lại câu nói nào của tôi, nay lại chủ động đáp lời làm tôi có chút hoảng hốt.
Tôi đành cúi đầu, vùi mặt vào ba chiếc bánh bao thịt để giảm bớt sự xấu hổ.
Trong khi đó, Diệp Mạc tao nhã nhấp từng ngụm cháo, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn tôi.
Cảm giác như hắn sắp nhìn xuyên thấu tôi vậy.
Tôi vội ăn xong, rồi chuồn thẳng.
Mấy ngày sau, tôi vẫn thấy Hứa Cẩm Vi đi loanh quanh khu biệt thự, ăn mặc vô cùng giản dị, thậm chí có phần kham khổ, liên tục bị bảo vệ đuổi ra ngoài.
Một tuần trôi qua, không gặp được mẹ tôi, cuối cùng chị ta cũng ủ rũ rời đi.
7
Hôm đó, tôi diện một chiếc váy lộng lẫy, chuẩn bị ra ngoài.
"Đi đâu vậy?"
Một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng, khiến tôi theo phản xạ rụt cổ lại, đứng sững tại chỗ.
Đang suy nghĩ xem nên viện cớ gì, thì Diệp Mạc đã lịch sự mở cửa giúp tôi, còn cầm theo chìa khóa xe.
"Lên xe, tôi đưa em đi."
Tôi cứng đờ quay đầu lại, ấp úng nói:
"Em chỉ đi dạo phố với bạn thôi, bọn em bắt taxi là được, không muốn làm phiền anh đâu."
Giọng Diệp Mạc không cho phép từ chối:
"Không phải em nói trong nhà chỉ có hai chúng ta, bảo tôi phải chăm sóc em à?"
Miệng tôi vẫn đang cố gắng từ chối.
Nhưng anh ta hoàn toàn làm ngơ, nhẹ nhàng đẩy tôi ra cửa.
Khi tôi vừa bước chân ra khỏi cửa, cánh cửa phía sau đã lập tức đóng lại.
Thế là, tôi cứ vậy mà đứng trước chiếc siêu xe thể thao màu đỏ rực của Diệp Mạc.
Nhìn chiếc xe hai chỗ ngồi vô cùng ngầu này, trong lòng tôi không khỏi phấn khích, nhưng vẫn yếu ớt nói:
"Anh ơi, em còn hẹn bạn nữa mà..."
"Phiền phức."