Anh ta lẩm bẩm, sau đó đổi sang một chiếc Bentley.
Khi tôi vừa mở cửa sau để lên xe, giọng nói lạnh lùng của anh ta lại vang lên:
"Ngồi phía trước."
Giọng điệu ra lệnh khiến tôi chỉ có thể thầm phàn nàn:
Tên này chắc xem quá nhiều tiểu thuyết tổng tài bá đạo rồi!
"Nhanh lên."
Nghe hắn nhắc nhở, tôi lập tức ngoan ngoãn trèo lên ghế phụ.
Sau khi đón cô bạn thân mới quen – Lục Kiều Kiều, chúng tôi lái xe đến trung tâm thương mại.
Diệp Mạc khoanh tay, lạnh lùng đi theo sau chúng tôi.
"Tiểu Cẩm, anh trai cậu đẹp trai quá đi! Tớ có thể xin WeChat không?"
Lục Kiều Kiều vừa đi vừa phấn khích hỏi, ánh mắt không ngừng lén nhìn về phía anh ta.
Tôi len lén nhìn Diệp Mạc, chỉ thấy hàng lông mày của anh ta đã nhíu chặt như sắp kẹp c.h.ế.t một con muỗi vậy.
Thế là tôi ghé tai Lục Kiều Kiều, thì thầm:
"Đừng mơ tưởng, anh ấy thích con trai đấy."
Lục Kiều Kiều lập tức trợn tròn mắt, vẻ mặt không thể tin nổi.
Quả nhiên, sau khi kinh ngạc, ánh mắt cô nàng nhìn Diệp Mạc liền chuyển thành tò mò.
Rồi cô nàng kéo tôi đi lượn quanh các cửa hàng xa xỉ, mua sắm điên cuồng.
Sau khi mua gần đủ, tôi cố tình dẫn Lục Kiều Kiều đến một quán cà phê.
Với ký ức kiếp trước, tôi biết rằng Hứa Cẩm Vi đang làm thêm ở đây.
Hôm nay, trùm trường Tiêu Nhiên sẽ đến đây và có một màn "yêu từ cái nhìn đầu tiên" với chị ta.
Chỉ vì Hứa Cẩm Vi vô tình làm đổ cà phê lên người Tiêu Nhiên, anh ta để ý đến một cô gái chăm chỉ làm việc bán thời gian.
Sau đó, hai người gặp lại nhiều lần, Tiêu Nhiên theo đuổi chị ta quyết liệt.
Tôi nhớ rõ kiếp trước, Tiêu Nhiên thích chị ta đến mứ nào.
Kịch bản không khác gì một bộ phim "Trùm trường lạnh lùng yêu nữ sinh nghèo chăm chỉ".
Nhờ Tiêu Nhiên, Hứa Cẩm Vi có thể sống thoải mái trong trường quý tộc, không bị con nhà giàu bắt nạt, cuối cùng còn giành được suất tuyển thẳng vào Thanh Bắc.
Tôi vốn định dùng sắc đẹp để quyến rũ Tiêu Nhiên trước, nhưng dù tôi đã gửi tin nhắn "thả thính" suốt một tuần, anh ta vẫn không thèm trả lời một chữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Không còn cách nào khác, tôi chỉ có thể đến đây phá hỏng buổi gặp gỡ định mệnh của bọn họ.
Thế là tôi kéo theo Lục Kiều Kiều bước vào quán cà phê với dáng vẻ kiêu ngạo của một thiên kim tiểu thư.
Tôi "vô tình" để Lục Kiều Kiều đi ngang qua bàn của Tiêu Nhiên.
Cốc cà phê đáng lẽ phải đổ lên người anh ta, lại đổ thẳng lên chiếc váy hàng hiệu giới hạn của Lục Kiều Kiều.
"Aaaaa!"
Lục Kiều Kiều hét lên, còn Hứa Cẩm Vi giật mình lùi lại một bước.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Đúng lúc chị ta sắp ngã vào lòng Tiêu Nhiên, tôi liền bước lên kéo chị ta lại, nhưng bản thân lại mất thăng bằng, lao thẳng về phía anh ta.
Tôi thầm vui mừng—sắp chạm vào Tiêu Nhiên rồi!
Nhưng một bàn tay lạnh lẽo giữ chặt tôi lại.
Một hơi thở lạnh lẽo phả lên đỉnh đầu tôi.
Diệp Mạc mặt không cảm xúc giữ chặt tôi, khiến tôi không thể động đậy.
Rồi một tiếng "chát" vang lên.
Một dấu tay rõ ràng hiện lên trên mặt Hứa Cẩm Vi.
Cặp mắt chị ta đỏ hoe, vừa ấm ức vừa bướng bỉnh, trông đáng thương vô cùng.
"Làm sao? Tôi bảo cho cô biết, chuyện này chưa xong đâu."
"Cô có biết chiếc váy này bao nhiêu tiền không? Mau bồi thường!"
Không thể phủ nhận, thiên kim tiểu thư như Lục Kiều Kiều quả nhiên có phong thái mạnh mẽ hơn tôi nhiều.
Tôi suýt vỗ tay khen ngợi, nhưng nhớ đến ánh mắt lạnh lùng của Diệp Mạc phía sau, tôi đành nhịn lại.
"Tôi không cố ý, cô không cần hạ thấp người khác như vậy."
Hứa Cẩm Vi lên tiếng, vẫn giữ bộ dạng kiên cường.
Lục Kiều Kiều chỉ bảo cô ta đền tiền, nhưng chị ta lại cố tình diễn giải thành "bị khinh thường", nhưng tuyệt nhiên không nhắc đến chuyện bồi thường.
Không biết gì mà nhìn vào, chắc chắn sẽ nghĩ chúng tôi đang bắt nạt một cô gái nghèo chăm chỉ.
Quả nhiên, có người xen vào:
"Cô gái à, cô ấy chỉ là sinh viên đi làm thêm, không phải cố ý, bỏ qua đi."
Tôi chậm rãi nói:
"Tôi không biết cô ta cố ý hay không, nhưng tôi biết chiếc váy này là quà sinh nhật của bạn tôi, phiên bản giới hạn, hơn mười vạn cũng chưa chắc mua được. Nếu là bạn, bạn có dễ dàng bỏ qua không?"