Ngày chú họ xuất viện, mẹ tôi không đến, nhưng lại có một người ngoài dự liệu xuất hiện.
Chị gái tôi.
Chúng tôi là chị em cùng cha cùng mẹ, nhưng bao nhiêu năm nay, chúng tôi chỉ gặp nhau hai lần.
Lần gần nhất là khi chị ấy thi đỗ đại học, trong bữa tiệc mừng nhập học, cha ruột tôi nâng ly, mặt đỏ bừng: “Không hổ là con gái của tôi, có tiền đồ. Sau khi tốt nghiệp sẽ là giáo viên chính thức, ổn định, thể diện.”
“Đến lúc đó cha lại giới thiệu cho con mấy cậu con trai của đối tác làm ăn, môn đăng hộ đối, đời này của con không cần lo lắng gì nữa.”
Chị gái tôi lại không có chút vui vẻ nào, khẩn cầu: “Cha, con không muốn học sư phạm, con muốn học luật…”
Cha ruột tôi cười tủm tỉm quay đầu lại, hạ giọng nói: “Muốn c.h.ế.t thì cứ nói thẳng ra.”
Sau này, chị gái tôi vẫn đăng ký học sư phạm công lập.
Tốt nghiệp xong trở thành một giáo viên.
Mẹ tôi lén đến trường của chị ấy thăm, sau khi về nhà mắt đỏ hoe nói với tôi: “Con gái cưng, con muốn học gì thì học, mẹ đều chiều con.”
Từ hồi ức giật mình trở lại, tôi thấy chị gái đưa cho tôi một chiếc thẻ ngân hàng.
“Cha c.h.ế.t rồi, tiền ông ấy để lại chúng ta chia đều, mật khẩu là ngày sinh của em.”
Tôi há hốc miệng, mãi một lúc mới tìm lại được giọng mình: “Chết… c.h.ế.t thế nào?”
“Mẹ đ.â.m chết.”
Rầm một tiếng, đầu óc tôi trống rỗng, gần như run rẩy nói: “Vậy… vậy mẹ…”
Chị gái tôi thở dài, mắt long lanh nước: “Mẹ ở bệnh viện tâm thần rồi.”
Mẹ tôi thật sự là một người điên.
Lần trước vì tiền phẫu thuật của chú họ, bà đã chạy đến Ôn Châu tìm cha ruột, vừa đe dọa vừa phát điên, lấy được hai vạn tệ.
Lần này bà ấy muốn tái diễn trò cũ, cha ruột tôi không chịu, không biết đã kích động bà ấy thế nào, nửa đêm bà ấy cầm một con d.a.o thái rau, đ.â.m c.h.ế.t cha ruột.
Bao nhiêu năm nay, bà và cha ruột tôi vẫn chưa làm thủ tục ly hôn, cộng thêm việc bà ấy vẫn luôn đi khám bệnh uống thuốc, chứng minh bà phát bệnh tâm thần, mất kiểm soát g.i.ế.c người, nên bản án rất nhẹ.
Còn người vợ sau của cha ruột tôi không đăng ký kết hôn, con trai cũng là con riêng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Giờ đây cha ruột đã chết, họ chỉ có thể chia được một ít tài sản thừa kế.
Phần lớn đều vào túi tôi và chị gái.
Nhất thời, trong lòng tôi trăm mối ngổn ngang, đặc biệt là khi nhìn thấy lá thư mà mẹ tôi để lại——
Con gái cưng, xin cho phép mẹ gọi con như vậy.
Con luôn hỏi mẹ, tại sao lại lấy cha con, mẹ không dám nói, bởi vì chuyện này chẳng vẻ vang gì.
Năm đó mẹ thi trượt cấp ba, gia đình không đồng ý cho mẹ thi lại, bất đắc dĩ mẹ quyết định đi dạy hợp đồng ở trường tiểu học trong làng, vừa làm vừa ôn bài, một năm sau sẽ thi lại.
Khi đó sinh viên tốt nghiệp cấp hai rất nhiều, việc dạy hợp đồng đều phải tranh giành.
Ông nội con là hiệu trưởng, lúc đó ông ấy tìm mẹ nói, điều kiện của mẹ không tốt nhưng lại đẹp, con trai ông ấy vừa chuyển ngành về, muốn làm quen với mẹ, coi như kết bạn.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Mẹ không thích cha con, chỉ một lòng muốn thi sư phạm, nhưng lại không nỡ bỏ công việc dạy hợp đồng này, cuối cùng, mẹ đã đồng ý.
Sau này tiền chữa bệnh của bà ngoại con không đủ, cha con nói chỉ cần mẹ làm bạn gái ông ấy sẽ cho mẹ mượn. Rồi sau nữa, cậu út không thi đỗ cấp hai, cha con nói nếu mẹ lấy ông ấy, ông ấy sẽ dùng quan hệ đưa cậu ấy vào cấp hai…
Quả cân trên cán cân cứ từng chút từng chút nặng thêm, không biết từ lúc nào, mẹ đã mắc nợ chồng chất, đến bao giờ mới trả hết.
Cuối cùng, cha con nói, chỉ cần mẹ sinh cho ông ấy một đứa con trai, tất cả nợ nần sẽ được xóa bỏ.
Bảy năm sau khi kết hôn, mẹ mang thai, sảy thai, mang thai, sảy thai, cứ thế liên tiếp.
Con biết không, khi bác sĩ nói con là con trai, mẹ đã vui mừng đến mức nào, mẹ cuối cùng cũng không còn nợ ông ấy nữa.
Không ngờ, sinh ra lại là con, một đứa con gái.
Đêm đó, mẹ còn chưa kịp ôm con một cái, cho con b.ú một ngụm sữa, đã bị ông ấy kéo lên xe bò.
Mẹ mãi mãi nhớ đêm đó, ông ấy tức giận vì mẹ không sinh được con trai, cố ý kéo xe bò đi trên đường đá sỏi, chiếc xe bò lạnh lẽo cứng nhắc cứ nảy lên không ngừng, m.á.u của mẹ cứ tuôn trào không dứt.
Gió lạnh cắt da cắt thịt khiến mẹ không mở mắt ra được, mẹ vẫn cố c.h.ế.t nhìn chằm chằm vào ông ấy, mẹ nghĩ, đợi mẹ sinh được con trai, trả hết tất cả nợ nần, sẽ cắt đứt hoàn toàn với ông ấy.
Tiếc thay, mẹ vĩnh viễn không thể sinh được con trai, đời này cũng không trả hết nợ.
Tất cả mọi người đều nói, mẹ phát điên vì không sinh được con trai, chỉ có mẹ tự mình biết, vào cái ngày mẹ đồng ý với ông nội con, mẹ đã phát điên rồi.
Vì vậy con gái cưng, con đường mẹ đã đi sai, không muốn con phải đi lại một lần nữa.