Hệ thống ngữ điệu phức tạp đáp:
"Đại tỷ à, ta nói thế này cho dễ hiểu. Nữ nhi của ngươi thì chẳng thể làm chó l.i.ế.m đâu, nhưng nhi tử của ngươi ấy thì rất có tiềm năng."
Một hai câu khó mà nói rõ, hệ thống quyết định chiếu tương lai cho cả nhà cùng xem.
Lý phụ lặng lẽ đưa cho Lý mẫu một ly trà.
Lý Vân Hành chia cho ta một nắm hạt dưa.
Cả nhà bốn người ngồi thành hàng ngay ngắn.
Hệ thống bắt đầu chiếu tình tiết tương lai.
Lý Vân Hành kinh ngạc kêu lên:
"Muội muội! Mau nhìn xem! Thần kỳ quá! Hình người xuất hiện trên không trung kìa!"
Lý mẫu bực bội nói: "Trong rạp chiếu phim cấm ồn ào!"
Hệ thống: "Ta đúng là cạn lời thật rồi…."
Ta dựa vào lòng Lý mẫu, nghiêm túc chăm chú theo dõi.
04
Tiền triều khác hẳn với đời này.
Sau biến loạn trong cung, Lý Vân Hành khi ấy vốn là hoàng tử nhưng không thể thoát thân, rơi vào cảnh tù tội.
Nữ chính Mộc Dao là con gái đại tướng quân.
Hồng Trần Vô Định
Thấy hắn dung mạo xuất chúng, bèn giam hắn lại.
Kết quả, đám cựu thần tiền triều vì tranh quyền đoạt lợi, liền xúi giục Lý Vân Hành tạo phản.
Lý Vân Hành bị Mộc Dao xâm phạm, dần dần lại động tâm với nàng.
Nhưng Mộc Dao lại si mê nam chính Tiêu Trọng An.
Tiêu Trọng An là vương gia thất sủng, Mộc Dao một lòng theo hắn.
Thậm chí còn muốn giúp hắn đoạt đế vị.
Lý Vân Hành vì yêu sinh hận, quyết tâm tạo phản, muốn tranh Mộc Dao với Tiêu Trọng An.
Nhưng hắn nào có cái bản lĩnh đó.
Tạo phản hết lần này đến lần khác, lần nào cũng thất bại.
Về sau, ngay cả những kẻ từng theo hắn tạo phản cũng câm lặng.
Một vị đại thần chua chát nói: "Ngũ hoàng tử đúng là uổng phí một gương mặt thông minh."
Lý Vân Hành không còn được ai ủng hộ.
Hắn âm thầm nhiều lần mưu sát Tiêu Trọng An, đều thất bại.
Lần cuối cùng, hắn rơi vào tay Tiêu Trọng An.
Còn ta, cũng giống đời này, đã mất đi ký ức.
Khi ký ức trở về, Lý Vân Hành đã bị bắt.
Ta vì cứu hắn, hợp nhất thế lực tiền triều, liên tiếp đánh hạ ba thành.
Muốn lấy mấy tòa thành ấy đổi mạng cho Lý Vân Hành.
Mộc Dao đích thân dẫn binh đến chinh phạt ta.
Trước trận, Lý Vân Hành đứng trên đầu thành hỏi: "A Dao, nàng có từng yêu ta không?"
Mộc Dao lạnh lùng đáp: "Chưa từng."
Lý Vân Hành cười thê thảm, quay sang ta hét lớn:
"Chăm sóc bản thân cho tốt! Đừng vì ta mà giao ra binh quyền!"
Dứt lời, hắn nhảy xuống khỏi thành.
Ta dẫn binh xông vào hoàng thành, g.i.ế.c Tiêu Trọng An để báo thù cho Lý Vân Hành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Kết cục, ta vì cưỡng ép tăng công lực mà thổ huyết bỏ mạng.
Mộc Dao trọng thương không qua khỏi, chẳng bao lâu cũng chết.
Từ đó, giang sơn Đại Hạ chìm trong trăm năm tranh loạn.
Hệ thống đau khổ nói: "Tiêu Trọng An vốn sẽ đoạt đế vị, trở thành minh quân trung hưng thiên hạ. Vậy mà bị Thẩm Nguyên Hi g.i.ế.c chết! Khiến tiểu thế giới rối loạn, chiến loạn triền miên, bách tính lầm than."
À, Thẩm Nguyên Hi chính là tên ta.
Khá hay đấy chứ.
Lý mẫu nhìn ta, chép miệng khen:
"Muội muội, con thật quá lợi hại, dẫn binh đánh trận, thật là ngầu!"
Lý phụ thì trợn mắt há mồm nói:
"Ta làm ám vệ cho vương gia bao năm nay, hắn công lực thâm hậu, lại tinh thông độc thuật, không ngờ vẫn c.h.ế.t dưới tay muội muội."
Lý Vân Hành hét lớn:
"Quả nhiên! Ta sinh ra là để ăn bám! Mẫu thân, con không đọc sách nữa! Con muốn đi quyến rũ Mộc Dao, làm tiểu tình nhân của nàng, từ nay chẳng cần cố gắng làm gì nữa!"
Ta tò mò hỏi:
"Nhưng Mộc Dao sẽ gả cho Tiêu Trọng An mà. Sau này huynh nổi m.á.u ghen, lại tạo phản thì sao?"
Lý mẫu vừa nghe xong, liền vớ lấy cây chổi lông gà đánh tới tấp:
"Lý Vân Hành! Không có tình yêu thì ngươi sống không nổi à?! Yên phận làm tiểu tình nhân của Mộc Dao không tốt sao?! Sao cứ nhất định phải tạo phản?!"
Lý Vân Hành ôm đầu chạy trốn.
Ta nhổ sợi lông gà mắc trong miệng ra.
Lý phụ vẫn còn hiếu kỳ nhìn ta, nghiên cứu xem kiếp trước ta g.i.ế.c Tiêu Trọng An thế nào.
Ông thì thầm:
"Muội muội, thật ra con là cao thủ tuyệt thế đúng không, có thể truyền cho cha vài chiêu được chăng?"
Ta khổ sở nói: "Sau này khi ký ức quay lại, con nhất định sẽ truyền hết cho cha."
Lý mẫu nghe được, giơ chân đá mạnh một cái:
"Lý Đại Cường! Lão nương biết ngươi là kẻ mê võ, nhưng ngươi cũng không thể phá rối lúc ta đang dạy dỗ con chứ!"
Hệ thống gào lên bất lực:
"Đủ rồi! Cấp trên cử ta tới để cải tạo Thẩm Nguyên Hi! Tránh bi kịch tái diễn như kiếp trước!"
Lý Vân Hành đầu đầy lông gà, nheo mắt hỏi: "Ngươi định cải tạo muội muội ta thế nào?"
Hệ thống chửi ầm lên:
"Nàng hiện tại là bảo bối ngoan ngoãn! Chỉ cần cái đồ nghèo kiết xác nhà ngươi đừng gây chuyện, thì nàng sẽ không hắc hóa! Liệu hồn mà giữ mình! Cách xa Mộc Dao ra một chút!”
“Nếu không ta rạch nát mặt ngươi, để ngươi cả đời khỏi mơ đến chuyện ăn bám người khác!"
Bỗng nhiên đầu ta đau dữ dội, trong óc hiện ra vô số mảnh ký ức.
Thân thể lảo đảo, ta ngã vào lòng Lý mẫu.
Trước khi hôn mê, ta nghe tiếng Lý Vân Hành gào khóc thê lương:
"Tiểu di! Người đừng c.h.ế.t mà! Ta vất vả lắm mới tìm được người!"
05
Lý Vân Hành gọi ta là tiểu di, bởi vì mẫu thân hắn chính là tỷ tỷ ruột của ta.
Ta vốn chẳng phải là tiểu ăn mày không cha không mẹ gì cả.
Ta là thứ nữ trong một gia đình tiểu quan lục phẩm.
Khi ta còn chưa chào đời, chính thất nghiêm khắc, còn di nương thì yếu mềm.
Tỷ tỷ ta vì muốn thoát khỏi sự khống chế của chính thất mà tiến cung.
Tỷ tỷ sinh ra đã xinh đẹp dịu dàng, vừa vào cung liền được sủng ái.
Chẳng bao lâu sau liền mang thai, không thể hầu hạ Hoàng thượng, liền mất đi thánh sủng.