Cái Kết Bất Ngờ Của Tra Nam Tiện Nữ

Chương 8



Khi cô ta bước xuống từng bậc cầu thang, hiệu trưởng vẫn đang khen ngợi: "Bạn học Thẩm khiêm tốn hiếu học, các thầy cô ở Thanh Bắc đều hết lời khen ngợi, có được học sinh như Thẩm Tiểu Nhu là vinh dự của nhà trường, cũng là vinh dự của tôi. Suất tuyển thẳng này không dễ gì mới có được, cũng mong em phải trân trọng nó."

 

Lời của hiệu trưởng còn chưa dứt, Thẩm Tiểu Nhu vừa bước xuống khỏi bậc thang.

 

Đồ chơi của cô ta bỗng "lạch cạch lạch cạch" rơi ra từ ống quần.

 

Nó lăn theo bậc cầu thang, "bộp bộp" rơi xuống từng nấc cầu thang.

 

Thẩm Tiểu Nhu hoảng hốt biến sắc.

 

Cô ta hoảng loạn lao xuống dưới khán đài.

 

Nhưng món đồ chơi lăn quá nhanh nên cô ta đuổi theo không kịp.

 

Cho đến khi… Món đồ lăn đến ngay chân của giám thị.

 

Không biết là ai hét lên trong đám đông: "Cái gì thế kia! Nhìn quen mắt quá! Hình như từng thấy trong phim đen rồi thì phải!"

 

"Trời ơi! Thẩm Tiểu Nhu, cậu ta mang đồ chơi đến trường để thuyết trình thật kìa!"

 

11.

 

Khoảnh khắc ấy, cả hội trường lập tức rơi vào im lặng.

 

Bầu không khí nghiêm nghị xen lẫn cảm giác kỳ quái.

 

Nụ cười bên khóe miệng của hiệu trưởng đông cứng lại, ông ấy bối rối quay đầu nhìn thầy cô của trường Thanh Bắc đang đứng phía sau.

 

Xung quanh, tiếng bàn tán nổi lên không ngớt: "Thẩm Tiểu Nhu to gan thật, dám mang đồ chơi đến trường!"

 

"Trời ạ, bây giờ còn đang nằm trong tay giám thị, cậu ta tiêu đời rồi!"

 

Sắc mặt của Thẩm Tiểu Nhu trắng bệch, cả người như rơi vào hầm băng, lạnh toát từ trong ra ngoài.

 

Hai chân của cô ta mềm nhũn, suýt nữa thì quỳ sụp xuống đất.

 

Giám thị nghiêm giọng: "Thẩm Tiểu Nhu, theo tôi về văn phòng!"

 

Nói xong, thầy ấy cau có nhét món đồ chơi vào túi.

 

Chưa đầy một tiếng sau, Thẩm Tiểu Nhu đã trở thành tâm điểm bàn tán của toàn bộ học sinh cấp ba trong thành phố.

 

Hàng ngàn hàng vạn người đều biết đến "chiến tích" lẫy lừng đó của cô ta.

 

Ban đầu, hiệu trưởng định dùng Thẩm Tiểu Nhu làm tấm gương điển hình, nhân lúc thầy cô của trường Thanh Bắc đến dự thì mang lại vinh quang cho trường.

 

Giờ thì mọi thứ hoàn toàn đổ bể!

 

Ông ấy tức đến mức sắp phát điên!

 

Sự việc này bị nhà trường đưa ra thông báo toàn trường.

 

Thẩm Tiểu Nhu bị gọi vào văn phòng hiệu trưởng để chất vấn.

 

"Nói đi, đồng phạm của em là ai?"

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit, cả nhà bấm theo dõi page Facebook cùng tên để ủng hộ sốp nha🌟

 

Giám thị nghiêm nghị, vỗ bàn một cái rầm: "Thầy đã nói bao nhiêu lần là không được yêu sớm ở trường! Em không những yêu sớm mà còn dám công khai mang đồ chơi đồi trụy đến trường!"

 

"Danh tiếng của trường bị em làm cho tiêu tan hết rồi! Em xem trường học là gì hả? Là sân khấu để em biểu diễn sao?"

 

Nước mắt của Thẩm Tiểu Nhu tuôn ra như suối, khóc đến mức như hoa lê dính mưa.

 

Cô ta liên tục cầu xin: "Thầy ơi, em biết sai rồi, em không dám nữa đâu!"

 

"Em thật sự biết lỗi rồi, em xin hứa sẽ không tái phạm nữa!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Giám thị hừ lạnh: "Vậy thì nói xem đồng phạm của em là ai!"

 

Thẩm Tiểu Như cắn môi dưới đến bật m.á.u nhưng vẫn không chịu khai Giang Vọng ra.

 

Thấy cô ta không nói nên hiệu trưởng đứng dậy rồi tiến tới trước mặt cô ta: "Thẩm Tiểu Nhu, nhà trường đang cho em một cơ hội, nếu em không nói thì chúng tôi chỉ có thể xử lý nghiêm khắc, buộc thôi học để làm gương cho học sinh khác."

 

Nghe vậy, Thẩm Tiểu Nhu mở to mắt.

 

Nước mắt lấp lánh, cô ta "phịch" một tiếng quỳ rạp xuống trước mặt hiệu trưởng: "Không được đâu thầy ơi! Em không thể bị đuổi học được! Nếu em bị đuổi học thì bà của em sẽ đem em đi bán, ba của em sẽ đánh đập em không thương tiếc, em chỉ có thể dùng học hành để thay đổi vận mệnh của em thôi! Thầy ơi, xin thầy hãy cứu em với."

 

Hiệu trưởng không nói gì, ông ấy vẫn ép cô ta phải khai ra đồng phạm.

 

"Thầy ơi, nếu em nói thật thì có phải sẽ không bị đuổi học không ạ?"

 

Thẩm Tiểu Nhu ngẩng đầu nhìn ông ấy.

 

Hiệu trưởng nghiêm túc gật đầu.

 

Cô ta do dự hồi lâu rồi quyết định vẫn nói ra sự thật: "Là Giang Vọng ạ."

 

Cô ta lau nước mắt: "Tất cả đều do Giang Vọng ép buộc em chứ em cũng không dám, nếu không phải bị anh ta ép buộc thì sao em dám làm chuyện như vậy!"

 

Khi nghe Thẩm Tiểu Nhu khai ra Giang Vọng, vốn dĩ nhà trường không làm gì được anh ta.

 

Dù sao thì ba của Giang Vọng cũng là một trong những nhà đầu tư lớn của trường.

 

Nhưng tôi đã gọi ba của tôi đến trường.

 

Ngày tôi phát hiện ra suất tuyển thẳng của mình bị cướp mất thì tôi đã lặng lẽ báo cho ba.

 

Ba tôi điều tra xong thì phát hiện đúng là bị Thẩm Tiểu Nhu chiếm đoạt.

 

Do Giang Vọng dùng thủ đoạn đặc biệt, sắp đặt thay tên của cô ta vào danh sách.

 

Ba tôi nổi giận đùng đùng xông vào văn phòng hiệu trưởng.

 

Vừa hay Giang Vọng và Thẩm Tiểu Nhu cũng đang ở đó.

 

Nhìn thấy Giang Vọng, ba tôi không nói hai lời, giơ tay tát thẳng vào mặt anh ta.

 

Bốp! một tiếng vang dội.

 

Nửa bên mặt Giang Vọng đỏ ửng.

 

"Thằng khốn!"

 

Ba tôi trừng mắt nhìn anh ta, giọng trầm thấp nhưng đầy uy lực: "Suất tuyển thẳng mà Phó Lê dùng thực lực giành được lại bị cậu đổi mất? Cậu là cái thá gì hả? Nếu không có tập đoàn Phó thị của nhà tôi chống lưng thì ba của cậu có thể có được thứ gì hả?"

 

"Hôm nay tôi nói cho cậu biết, không ai được phép ức h.i.ế.p con gái của tôi!"

 

Sau đó, ba tôi quay sang hiệu trưởng rồi nghiêm túc nói: "Lần này vốn dĩ suất tuyển thẳng là của Phó Lê, là Giang Vọng dùng thủ đoạn riêng mà tráo đổi cho Thẩm Tiểu Nhu, nếu các thầy không tin thì cứ điều tra đi, tôi chỉ muốn đòi lại sự công bằng cho con gái của tôi thôi!"

 

Nghe vậy, sắc mặt của hiệu trưởng lập tức thay đổi.

 

Dám giở trò trong chuyện thi tuyển này sao?

 

Hiệu trưởng lập tức lạnh mặt: "Anh yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng mọi việc!"

 

Ba tôi "ừm" một tiếng rồi quay sang nhìn Giang Vọng với ánh mắt khinh bỉ: "Hôn ước giữa cậu và Phó Lê đến đây kết thúc, dù cho cả đời này nó không gả được cho ai thì cũng nhất quyết không gả cho loại cặn bã như cậu!"

 

Tôi nghe xong thì cảm thấy mát lòng mát dạ.

 

Không hổ là ba tôi, xuất hiện rất có thể diện.

 

Thẩm Tiểu Nhu bị đả kích quá mạnh, hai mắt trợn trắng rồi lập tức ngất xỉu tại chỗ.