Cặp Đôi Hai Mặt

Chương 115:



Ninh Noãn Noãn vừa về đến khách sạn, liền lập tức mở tủ lạnh lấy một lon bia, kéo nắp ra định uống, miệng còn nghêu ngao vài câu hát, trông như chẳng có chuyện gì xảy ra.

 

Lục Yến bước tới, lấy lon bia khỏi tay cô.

 

Anh bế Ninh Noãn Noãn vào lòng ngồi trên sô pha rồi nói: “Chúng ta nói chuyện đi.”

 

Ninh Noãn Noãn lập tức dựng tai lên, ánh mắt cảnh giác nhìn anh: “... Nói chuyện gì? Anh định come out rồi, không diễn nữa hả?”

 

“Chưa đâu, vẫn phải tiếp tục diễn.”

 

Lục Yến thản nhiên đáp, giọng điệu điềm tĩnh khiến Ninh Noãn Noãn tròn mắt kinh ngạc: “Đậu má!”

 

Mẹ nó, anh nói thật không vậy, cô lẩm bẩm trong lòng.

 

Lục Yến nói: “Nếu trong lòng khó chịu thì nói chuyện với anh đi.”

 

Ninh Noãn Noãn trợn mắt: “Nói cái quái gì, em thì có gì mà khó chịu chứ?”

 

“Lâm Thanh Tễ.”

 

“…”

 

Ninh Noãn Noãn chẳng muốn nói chuyện chút nào. Đùa à, cô với anh ấy thân thiết đến thế sao? Chẳng qua chỉ là bạn giường qua đường thôi.

 

“Hay là chúng ta vào tủ nói chuyện? Không phải em thích chui vào tủ sao?”

 

“Ai thích chui vào tủ?”

 

Ninh Noãn Noãn lập tức cảm thấy xấu hổ, nổi cáu: “Thế giới này chẳng còn chỗ nào yên bình nữa, em chỉ dùng cái tủ để tạo một góc tĩnh lặng, suy nghĩ về cuộc đời thôi!”

 

“Ừm, vậy chúng ta cùng chui vào đó suy nghĩ về cuộc đời nhé? Nhân tiện anh giúp em nghĩ luôn cuộc đời của em.”

 

Lục Yến đề nghị.

 

Ninh Noãn Noãn trừng mắt nhìn anh, rồi bất ngờ thở dài: “Thôi bỏ đi.”

 

Không cần phải chui tủ, xem ra vấn đề cũng không nghiêm trọng lắm. Lục Yến thở phào nhẹ nhõm.

 

Ai ngờ Ninh Noãn Noãn ngay sau đó lại bồi thêm một câu: “Anh to quá, chui không lọt đâu. Chui vào với anh chắc em mắc chứng sợ không gian kín mất.”

 

Ninh Noãn Noãn vò đầu bứt tóc, bất ngờ hỏi: “Hôm nay em nói mấy lời đó với Lâm Thanh Tễ có quá đáng không? Liệu anh ta có lại nghĩ quẩn không?”

 

“Em nói rất hay. Nếu anh ta còn muốn c.h.ế.t, thì chỉ có thể nói anh ta hết t.h.u.ố.c chữa rồi. Em không bao giờ cứu nổi một người thật sự muốn c.h.ế.t. Nhưng rõ ràng, anh ta không thật sự muốn c.h.ế.t.”

 

“Mẹ kiếp, nếu muốn c.h.ế.t thì cứ c.h.ế.t đi!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ninh Noãn Noãn đột nhiên bực bội mắng: “Sao thế, anh ta mà còn cố chấp nữa thì em phải ly hôn để cứu rỗi anh ta chắc? Mau c.h.ế.t đi, hù dọa ai chứ!”

 

Lục Yến bóp nhẹ eo Ninh Noãn Noãn, đột nhiên cúi xuống hôn lên trán cô.

 

“Ninh Noãn Noãn, em đã cố gắng hết sức giúp anh ta rồi.”

 

Ninh Noãn Noãn nhìn Lục Yến đang nhìn mình ánh mắt dịu dàng, bỗng thấy tủi thân, sống mũi cay xè, nghẹn ngào nói: “Em cũng không muốn anh ta c.h.ế.t, nhưng anh ta thật sự rất phiền! Thật đấy, em không hiểu nổi sao có người thất tình mà lại đòi c.h.ế.t. Như thế không phải có vấn đề sao? Nếu anh mà c.h.ế.t, cùng lắm em thủ tiết nửa năm rồi tìm người khác.”

 

Lục Yến: “...”

 

Nhìn sắc mặt Lục Yến không ổn, Ninh Noãn Noãn vội vàng bổ sung: “Nhưng em sẽ đặt di ảnh của anh trong nhà!”

 

Lục Yến vẫn giữ vẻ mặt bình thản, lật Ninh Noãn Noãn lại, ấn cô nằm sấp trên đùi mình, rồi giơ tay lên, không chút nương tay mà đ.á.n.h xuống.

 

Ninh Noãn Noãn đau đến mức kêu t.h.ả.m thiết.

 

“… Tôi thật sự không phải đồng tính, càng không có bất kỳ quan hệ gì với Lục Yến.”

 

Bữa sáng hôm sau, Lục Yến không xuống. Ninh Noãn Noãn ngồi cùng bàn với Đỗ Tân Hải, liên tục dùng ánh mắt “đồ bé ba c.h.ế.t tiệt, mau biến đi” để nhìn anh ấy, nhìn đến nỗi Đỗ Tân Hải không chịu nổi.

 

“Ai biết được chứ? Làm thế nào anh chứng minh mình không phải đồng tính? Nếu không phải, thì sao suốt ngày anh cứ kè kè bên cạnh Lục Yến? Đêm qua, nửa đêm tôi dậy đi vệ sinh không thấy Lục Yến đâu, chắc ở chỗ anh nhỉ? Hai người chắc làm chuyện đó rồi đúng không?”

 

Đồ ông nội nhà anh!

 

Đỗ Tân Hải chỉ muốn đập đầu xuống bàn, anh ấy cảm thấy cả người bị bao phủ bởi một đám mây đen. Dù có mọc thêm miệng ở rốn thì anh ấy cũng chẳng thể nào giải thích được!

 

“Vợ cậu đúng là thần kinh, cậu mau ly dị đi!”

 

Đỗ Tân Hải bực bội cầm túi bánh bao quay về phòng, vừa vào đã giật điếu t.h.u.ố.c từ tay Lục Yến, than thở: “Bao giờ cô ấy mới ngừng vu oan tôi là đồng tính đây?”

 

“Cậu cứ đi theo chúng tôi như vậy đương nhiên sẽ làm cô ấy hiểu lầm rồi. Ngay cả tôi cũng sắp hiểu lầm đây.”

 

Lục Yến liếc nhìn Đỗ Tân Hải một cái.

 

Đỗ Tân Hải lập tức hiểu ý anh, rõ là chê anh ấy chướng mắt chứ gì. Nhưng anh ấy thật sự không nhẫn nhịn được nữa: “Tôi mẹ nó đi công tác ở đây! Ai thèm đi theo các người chứ!”

 

Hai kẻ thần kinh!

 

-

 

Ninh Noãn Noãn và Lục Yến rong chơi ở bên ngoài tận 20 ngày, kết thúc tuần trăng mật, cuối cùng đáp máy bay về quê hương.

 

Anh trai ruột ra sân bay đón cô. Vừa nhìn thấy Bùi Ôn Ôn, Ninh Noãn Noãn đã lao đến ôm chặt lấy cô ấy, nước mắt rưng rưng.

 

“Người thân của em! Cuối cùng em cũng gặp được người thân rồi!”