“Em nghĩ em tìm một người giống em để quyến rũ anh thì anh sẽ mắc lừa sao! Em nghĩ anh không nhận ra sao? Em sai rồi, sai ở chỗ em quên mất anh thật sự yêu em!”
Cố Phong Diệp nghiến răng, trong mắt anh ta tràn ngập nước mắt, anh ta căm hận, anh ta bất lực, Cố Phong Diệp lo sợ, anh ta thật sự sợ Ninh Lăng Trần sẽ rời xa anh ta! Nhưng bây giờ anh ta không thể kiểm soát được Ninh Lăng Trần nữa!
“Ninh Lăng Trần, nếu em không nghe lời anh, em có tin anh sẽ g.i.ế.c Bùi Ôn Ôn không?”
Ánh mắt của Cố Phong Diệp tràn đầy điên cuồng, Ninh Lăng Trần vẫn bình tĩnh lắng nghe cho đến lúc nghe thấy câu này, ánh mắt anh lập tức thay đổi. Trong mắt Ninh Lăng Trần chỉ có một thoáng hoảng hốt, sự hoảng loạn ấy khiến Cố Phong Diệp gần như sụp đổ!
Cố Phong Diệp hoảng sợ, anh ta nhận ra Ninh Lăng Trần đã thật sự rung động với Bùi Ôn Ôn.
Cố Phong Diệp luôn sợ hãi, vì anh ta biết căn bản Ninh Lăng Trần không phải đồng tính, Ninh Lăng Trần chỉ bị anh ta tẩy não mà thôi!
“Anh dám làm tổn thương Ôn Ôn, tôi sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t con trai anh, g.i.ế.c c.h.ế.t anh, nhưng tôi sẽ không c.h.ế.t, tôi sẽ vào tù, như vậy tôi sẽ không phải gặp lại anh nữa.”
Ninh Lăng Trần dùng giọng điệu cực kỳ bình tĩnh nói.
Cố Phong Diệp đột nhiên tuyệt vọng, anh ta lao về phía trước, định cưỡng hôn Ninh Lăng Trần, nhưng bị Ninh Lăng Trần tránh đi rồi đẩy mạnh anh ta ra!
Lúc này, Bùi Ôn Ôn đột nhiên từ trong nhà lao ra, cô ấy lao tới định đ.á.n.h Cố Phong Diệp!
[Không cho phép anh làm tổn thương anh ấy.]
Trong mắt Bùi Ôn Ôn tràn đầy lửa giận, vào khoảnh khắc đó, cô ấy giống như một nữ chiến thần, không sợ trời không sợ đất, chắn trước mặt Ninh Lăng Trần!
Cố Phong Diệp nhìn thấy Bùi Ôn Ôn chỉ có hận thù, anh ta vung tay đ.á.n.h mạnh, đó là một cái tát thật mạnh, nhưng Ninh Lăng Trần nhanh như chớp, kịp thời kéo Bùi Ôn Ôn vào trong lòng, cái tát của Cố Phong Diệp đ.á.n.h vào vai Ninh Lăng Trần!
“Đồ ch.ó má!”
Lúc này, đột nhiên một chiếc xe lao đến.
Ninh Noãn Noãn cầm gậy bóng chày nhảy xuống xe, đuổi theo đ.á.n.h Cố Phong Diệp. Lúc này, Lục Yến tiến lên giữ Cố Phong Diệp lại, hét lên: “Đừng đ.á.n.h vào đầu, dễ phạm pháp, đ.á.n.h vào m.ô.n.g anh ta đi!”
Ninh Noãn Noãn là cô bé ngoan, lập tức vung gậy bóng chày đ.á.n.h mạnh vào m.ô.n.g Cố Phong Diệp!
Cùng lúc đó, Bùi Ôn Ôn cũng lao đến, tức giận đến đỏ mặt, trong tay cô ấy không có gậy, nhưng tức giận đến mức dùng chân đá vào m.ô.n.g Cố Phong Diệp!
Tên đàn ông đáng ghét, thật là vô liêm sỉ! Dám đến quấy rối chồng cô ấy!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cố Phong Diệp không thể chống lại đám đông, đành dùng tay che mặt rồi chạy trốn!
“Đồ đàn ông khốn khiếp, có giỏi thì đừng chạy, tao đập c.h.ế.t mày!” Ninh Noãn Noãn cầm gậy đuổi theo xe Cố Phong Diệp, vung gậy lên dữ dội như muốn g.i.ế.c người, nhưng đương nhiên là không đuổi kịp, Cố Phong Diệp đã đạp ga chạy đi.
[Anh không sao chứ?]
Bùi Ôn Ôn vội vàng chạy đến, cô ấy nâng mặt Ninh Lăng Trần lên kiểm tra xem anh có bị thương không, cô ấy suýt khóc, cố gắng kìm nén những giọt nước mắt.
Ninh Lăng Trần cảm thấy rất có lỗi.
[Xin lỗi em.]
Hôm nay là ngày đầu tiên cô ấy và anh nhận giấy kết hôn nhưng lại để cô ấy gặp phải Cố Phong Diệp.
Bùi Ôn Ôn dùng tay ra hiệu: [Đừng lo, em có thể bảo vệ anh.]
Ninh Lăng Trần ngây ra một lúc, rồi sau đó anh cười. Khi anh cười, như thể cả bầu trời sáng lên, Bùi Ôn Ôn không nhịn được mà ôm chặt lấy eo anh.
Ninh Noãn Noãn cầm gậy trở lại, miệng lẩm bẩm: “Tên chó, chạy nhanh quá.”
Ninh Noãn Noãn bước vào sân, cánh cổng đóng lại.
Không ai thấy được Lâm Ninh đứng ở xa xa.
Lâm Ninh chính là chàng trai mà Ninh Lăng Trần tìm được lúc trước, mới 24 tuổi, trông rất giống Ninh Lăng Trần.
Cố Phong Diệp vừa lái xe vừa rơi nước mắt.
Anh ta vốn dĩ rất mạnh mẽ, là một người đàn ông hiếm khi rơi nước mắt.
Nhưng vào lúc này, Cố Phong Diệp hoàn toàn sụp đổ, anh ta sợ hãi, anh ta có cảm giác rằng anh ta thật sự đã mất Ninh Lăng Trần, người mà anh ta từng nắm chặt trong tay, chàng trai từng nói sẽ sống cả đời với anh ta, nhưng bây giờ thật sự không cần anh ta nữa.
Cố Phong Diệp là một người đồng tính bẩm sinh, anh ta không yêu phụ nữ, thật sự là không yêu, không có chút hứng thú với phụ nữ. Từ nhỏ Cố Phong Diệp đã sống một cuộc sống buông thả, thường xuyên lạc lối trong những cuộc vui, nhưng trong lòng anh ta luôn cảm thấy cô đơn, cho đến khi có Ninh Lăng Trần, anh ta luôn cảm thấy mình và Ninh Lăng Trần là hai mảnh ghép của nhau. Giờ thì người ấy không cần anh ta nữa, Cố Phong Diệp cảm thấy cô đơn chưa từng có, một nỗi cô đơn mà anh ta chưa bao giờ trải qua.
Cố Phong Diệp lái xe đến quán bar Kim Hoàng, trong lòng anh ta quá đau đớn, anh ta cần cơn say để quên đi tất cả.